Chết (Thâm Tâm)
Lâu
quá
chừng
ư?
Độ
bảy
ngày
Mà
người
bạc
mệnh
cỏ
chưa
xây
Lòng
thân
nhân
đã
nguôi
thương
tiếc
Thưa
cả
hương
thờ
nhung
khói
bay
Mấy
đứa
em
thơ
miệng
đã
cười
Ngày
ngày
đi
nghịch
cánh
hoa
tươi
Ai
đâu
nỡ
hỏi
sao
nguồn
lệ
Khóc
chị
hôm
nào
đã
vội
thôi
Mả
lạnh
không
hoa,
hết
cả
hương
Hành
nhân
lạnh
nhạt
thiếu
lòng
thương
Dăm
người
tuổi
tác
qua
thăm
viếng
Một
buổi
rồi
quên
mất
độ
đường
Cơm
cúng
thưa
dâng
bữa
khuyết
đầy
Bụi
mờ
linh
vị...
Đến
chiều
nay
Bỗng
dưng
dì
ghẻ
buồn
vô
cớ
Thầm
tính
thời
gian
bấm
đốt
tay
Rồi
thản
nhiên
sai
hoá
bát
nhang
Và
thiêu
bài
vị
-
kẻo
màu
tang
Càng
lâu
càng
xúi
cho
gia
vận
-
Từ
đó
mồ
ai
rặt
cỏ
vàng
Tác
phẩm
này
thuộc
phạm
vi
công
cộng
vì
thời
hạn
bảo
hộ
bản
quyền
của
nó
đã
hết
ở
Việt
Nam.
Nếu
là
tác
phẩm
khuyết
danh,
nó
đã
được
công
bố
lần
đầu
tiên
trước
năm
1960.
Đối
với
các
loại
tác
phẩm
khác,
tác
giả
(hoặc
đồng
tác
giả
cuối
cùng)
của
nó
đã
mất
trước
năm
1974.
(Theo
Điều
27,
Luật
Sở
hữu
trí
tuệ
Việt
Nam
sửa
đổi,
bổ
sung
2009
bắt
đầu
có
hiệu
lực
từ
năm
2010
và
điều
khoản
kéo
dài
bản
quyền
đối
với
tác
phẩm
khuyết
danh
từ
50
thành
75
năm
nhưng
không
hồi
tố)
Ngoài ra, một tác phẩm của Việt Nam thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam theo quy định này cũng thuộc phạm vi công cộng tại Hoa Kỳ chỉ nếu nó thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam vào ngày 23 tháng 12 năm 1998, tức là: tác phẩm khuyết danh đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1948; đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1948 và tác phẩm chưa bao giờ được xuất bản tại Hoa Kỳ trước ngày 23 tháng 12 năm 1998. (Theo Tuyên cáo 7161 của Tổng thống Bill Clinton áp dụng Đạo luật Thỏa thuận Vòng đàm phán Uruguay (URAA) đối với các tác phẩm được xuất bản lần đầu tiên tại Việt Nam) |