Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Đối phó với lo âu và trầm cảm
Từ VLOS
(đổi hướng từ Đối phó với Lo âu và Trầm cảm)
Lo âu và trầm cảm thường đi đôi với nhau. Mọi người xử lý các tình trạng này ở mức độ khác nhau trong cuộc sống. Tuy nhiên, nếu triệu chứng của bạn nặng đến mức ảnh hưởng đến khả năng hoạt động bình thường hàng ngày thì bạn cần được điều trị. Hoặc nếu mối lo âu và trầm cảm của bạn lớn đến mức bạn phải thay đổi nhiều các hoạt động hàng ngày, bạn cần tìm đến sự giúp đỡ của chuyên gia. Trong trường hợp sự lo âu và trầm cảm của bạn nhẹ hơn, bạn có thể học cách đối phó với chúng.
Mục lục
Các bước[sửa]
Thay đổi Lối sống[sửa]
-
Tập
thể
dục
thường
xuyên.
Tập
thể
dục
thường
xuyên
được
chứng
minh
không
chỉ
giảm
nguy
cơ
bị
bệnh
tim
và
các
bệnh
khác
mà
còn
chữa
được
cả
lo
âu
và
trầm
cảm.
Có
nhiều
cách
giải
thích
cho
điều
này.
Thứ
nhất,
tập
thể
dục
giải
phóng
endorphins,
một
chất
tạo
cảm
giác
hưng
phấn
trong
não
bộ
giúp
cải
thiện
tinh
thần.
Nó
cũng
giảm
một
số
chất
hóa
học
của
hệ
thống
miễn
dịch
dẫn
đến
phiền
muộn,
và
tăng
thân
nhiệt
thúc
đẩy
sự
thư
giãn.[1]
- Tập thể dục thường xuyên cũng giúp thân hình gọn gàng và cải thiện hình thức của bạn, điều mà đối với nhiều người đủ để họ rũ bỏ sự thiếu tự tin.
- Endorphins ngăn cơ thể bạn phản ứng với sự căng thẳng, giúp giảm nguy cơ lo lắng hoặc hình thành triệu chứng sợ hãi suốt cả ngày.
- Một số nghiên cứu cho thấy thể dục giúp loại bỏ triệu chứng lo âu và trầm cảm tốt không kém điều trị bằng thuốc. Thậm chí chỉ cần 10 phút đi bộ có thể làm dịu phiền muộn và lo lắng như 45 phút tập thể dục tại chỗ.[2]
- Thể dục có thể hạ thấp ngưỡng lo lắng của bạn, hay mức độ căng thẳng hoặc lo âu mà bạn phải trải qua mỗi ngày. Nếu triệu chứng lo âu hàng ngày của bạn cao, thể dục có thể giảm số lần hoặc mức độ nghiêm trọng của những triệu chứng bạn phải trải qua.[3]
-
Hạn
chế
đồ
uống
có
cồn.
Những
người
hay
lo
lắng
có
xu
hướng
dùng
đồ
uống
có
cồn
để
giảm
căng
thẳng
và
lo
âu.
Mặc
dù
đồ
uống
có
cồn
tạm
thời
giúp
quên
đi
các
triệu
chứng
nhưng
về
lâu
dài,
các
triệu
chứng
sẽ
trầm
trọng
hơn.[4]
Theo
Hướng
dẫn
chế
độ
ăn
uống
của
Hoa
Kỳ,
nếu
là
phụ
nữ,
bạn
không
nên
sử
dụng
đồ
uống
có
cồn
quá
một
cốc
mỗi
ngày.
Nếu
là
đàn
ông,
bạn
không
nên
uống
quá
hai
cốc
mỗi
ngày.[5]
Vì
đồ
uống
có
cồn
làm
dịu
cơn
đau,
giảm
cảm
giác
lo
lắng
hoặc
căng
thẳng
tạm
thời,
nhưng
khi
chất
cồn
được
chuyển
hóa
và
ra
khỏi
cơ
thể
thì
sự
lo
âu
và
trầm
cảm
sẽ
quay
trở
lại.
[6]
- Tương tự như cái lò xo bị ép xuống ngày càng mạnh, cảm xúc của bạn cũng bị kìm nén bởi đồ uống có cồn thậm chí còn nhiều hơn. Khi chất cồn hết, lò xo sẽ nảy lên cao hơn lúc ban đầu. Sự bật lại đó có nghĩa là bạn sẽ lo lắng nhiều hơn ngày hôm sau, hoặc dễ bị căng thẳng hơn.[7]
-
Chuyển
sang
dùng
cà
phê
khử
caffeine.
Nồng
độ
caffeine
cao
trong
cà
phê
có
thể
làm
triệu
chứng
lo
lắng
thêm
trầm
trọng
trong
ngắn
hạn
và
dài
hạn.
Caffeine
là
chất
kích
thích
khiến
cơ
thể
và
hệ
thần
kinh
của
bạn
căng
lên
và
tỉnh
táo,
tăng
nguy
cơ
phát
sinh
lo
âu
và
trầm
cảm
hoặc
làm
triệu
chứng
này
tồi
tệ
hơn
trong
ngày.[8]
- Bằng cách hạn chế hấp thụ caffeine, bạn có thể kiểm soát phản ứng cơ học của cơ thể và tránh được triệu chứng lo lắng trong ngày. Cân nhắc chuyển sang cà phê khử caffeine hoặc uống trà. [9]
- Một số loại trà, như trà xanh, vẫn chứa caffeine, nhưng không có ảnh hưởng mạnh như cà phê.
-
Giảm
hoặc
từ
bỏ
nicotine.
Cũng
giống
như
caffeine,
nicotine
là
chất
kích
thích
và
có
thể
tạo
ra
những
ảnh
hưởng
lên
cơ
thể
tương
tự
các
chất
kích
thích
khác,
như
cảm
giác
căng
thẳng.
Nicotine
có
trong
thuốc
lá
và
cả
những
sản
phẩm
không
phải
là
thuốc
lá
như
kẹo
nicotine.
- Vẫn biết bỏ thuốc là nhiệm vụ khó khăn và chỉ nên thực hiện vào những lúc không bị căng thẳng, tuy nhiên, bỏ thuốc cũng giảm nhiều triệu chứng lo âu và trầm cảm.[9]
-
Lập
kế
hoạch
cho
một
ngày
của
bạn.
Chứng
trầm
cảm
là
một
trải
nghiệm
đau
đớn
ảnh
hưởng
đến
tâm
trạng,
cả
năng
lượng
và
động
lực
của
bạn.
Nếu
bị
trầm
cảm,
bạn
khó
có
thể
tập
trung
hoặc
sẽ
muốn
nằm
trên
giường
cả
ngày.
Bạn
có
thể
lo
sợ
nếu
không
biết
một
ngày
của
mình
sẽ
đi
đến
đâu.
Cố
gắng
tiếp
tục
các
công
việc
hàng
ngày
càng
nhiều
càng
tốt,
tránh
để
tâm
trạng
điều
khiển
những
việc
bạn
làm
và
hoàn
thành.
- Nếu bạn thường không lập kế hoạch, bạn sẽ thấy có lợi khi bắt đầu làm việc đó. Lập kế hoạch các ngày, đảm bảo chúng được lấp đầy công việc chứ không phải là quá tải, và bám sát kế hoạch để bạn có thể tiếp tục làm việc trong cuộc sống hàng ngày.[10]
Thay đổi Quan điểm[sửa]
-
Học
cách
sống
trong
hiện
tại.
Nếu
bạn
bị
chứng
lo
âu,
đó
có
thể
là
vì
bạn
lo
lắng,
không
chắc
chắn
về
tương
lai.
Nếu
bạn
bị
chứng
trầm
cảm,
có
thể
vì
bạn
thường
xuyên
đắm
chìm
trong
quá
khứ,
suy
nghĩ
về
những
sai
lầm
hoặc
có
những
suy
nghĩ
tự
đánh
bại
mình.
Học
cách
trân
trọng
khoảnh
khắc
hiện
tại
sẽ
có
tác
động
đáng
kể
đến
cuộc
sống
của
bạn.
Tuy
vậy,
điều
đó
không
dễ
dàng
nhưng
sẽ
giúp
bạn
tách
bạch
cảm
xúc
ra
khỏi
suy
nghĩ.
- Cách tốt nhất để ngừng đắm chìm trong quá khứ hoặc bị ám ảnh bởi tương lai là biết được liệu những kiểu suy nghĩ đó có nảy sinh trong cuộc sống hàng ngày của bạn không. Khi chúng phát sinh, nhận biết chúng, phân loại chúng là suy nghĩ, và để chúng trôi đi.
- Cố gắng tập trung vào những gì đang xảy ra quanh bạn và hoạt động của bạn yêu cầu điều gì. Đánh giá những người xung quanh và cảm nghĩ của bạn khi tham gia bất kể hoạt động nào. Cách này sẽ giúp bạn thoát ra khỏi quá khứ và tập trung vào hiện tại. Cứ tiếp tục và bạn sẽ đạt được trạng thái tĩnh tâm.
-
Tập
thiền.
Tập
thiền
thường
xuyên
được
chứng
minh
là
giảm
triệu
chứng
lo
âu
và
căng
thẳng.[11]
Sự
tĩnh
tâm
cũng
có
thể
giúp
bạn
cảm
thấy
gắn
bó
với
mọi
người,
khiến
bạn
kiểm
soát
cảm
xúc
tốt
hơn
và
tăng
khả
năng
suy
nghĩ
về
các
tình
huống
theo
cách
tích
cực.
Cân
nhắc
tham
gia
trung
tâm
hoặc
một
nhóm
thiền
ở
nơi
bạn
ở.
Hầu
hết
các
trung
tâm
đều
hướng
dẫn
học
thiền
miễn
phí
và
mở
cửa
đón
tiếp
hàng
tuần.
- Để thực hành tĩnh tâm và thiền định, hãy dành vài phút mỗi ngày nhắm mắt, thư giãn các cơ và tập trung sự chú ý vào hơi thở. Nếu một suy nghĩ nảy sinh, hãy nhận biết chúng và để chúng trôi đi. Càng làm nhiều, bạn càng có cơ hội biến phương pháp này thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của mình. [12]
-
Chấm
dứt
việc
phê
bình
nội
tâm.
Phê
bình
nội
tâm
là
những
suy
nghĩ
tự
đánh
bại
mình
hoặc
phóng
đại
khiến
cảm
giác
trầm
cảm
và
lo
âu
lan
rộng.
Thái
độ
phê
bình
nội
tâm
thể
hiện
ở
những
câu
nói
như:
“Mình
là
kẻ
thất
bại”
hay
“Mình
không
làm
được
gì
cả,
mình
bế
tắc
rồi”.Thái
độ
này
có
thể
cũng
gắn
với
một
trong
những
lo
ngại
hoặc
suy
nghĩ
dẫn
đến
tình
trạng
lo
âu
và
tạo
ra
hiệu
ứng
quả
cầu
tuyết
với
suy
nghĩ
lo
lắng
ngày
càng
nhiều
hơn.
Những
suy
nghĩ
như
vậy
khiến
bạn
không
nhận
ra
lựa
chọn
trong
cuộc
đời
mình,
bạn
cảm
thấy
bất
lực
hay
bế
tắc,
hoặc
kéo
dài
sự
lo
âu,
trầm
cảm.
- Học cách chấm dứt phê bình nội tâm nhằm giảm tác động của nó đối với quan điểm sống và tâm trạng của bạn. Để làm được điều này, hãy tập nắm bắt những suy nghĩ tiêu cực khi chúng vừa xuất hiện và chuẩn bị sẵn những suy nghĩ tích cực hoặc câu thần chú để tập trung sức mạnh của bạn.[13]
- Nếu bạn nghĩ: “Tôi thật vô tích sự, tôi bế tắc”, hãy kiểm tra liệu điều đó có đúng không. Liệt kê những lựa chọn có thể thực hiện được. Thay đổi cách phê bình nội tâm theo hướng: “Mặc dù lựa chọn của mình không phải là tốt nhất, ít nhất mình đã chọn, và mình chọn _________ bởi vì…”.
- Nếu bạn có một suy nghĩ bất chợt nảy ra trong đầu gây ra triệu chứng lo lắng, sợ hãi hay trạng thái lo âu khác, đảm bảo đối phó với thái độ phê bình nội tâm đó bằng khẳng định ngược lại như: “Mình biết khả năng xảy ra điều đó là rất thấp, mình chẳng việc gì phải lo lắng cả” hoặc “Mọi thứ rồi sẽ tốt thôi, lúc này mình ổn và cảm giác đó rồi sẽ qua”.
-
Đối
phó
với
những
kỷ
niệm
đau
đớn.
Nhiều
người
bị
trầm
cảm
hoặc
lo
âu
vì
cứ
giữ
lấy
những
kỷ
niệm
đau
buồn
trong
quá
khứ,
trải
qua
sự
thay
đổi
lớn,
hoặc
mất
người
mình
yêu
quý.
Mặc
dù
vô
cùng
khó
để
xóa
bỏ
những
ký
ức
đó
và
vượt
qua
chúng,
có
những
cách
bạn
có
thể
làm
để
giảm
bớt
sự
hiện
hữu
của
chúng
trong
cuộc
sống
hàng
ngày.
- Cứ buồn nếu cần phải như thế. Nếu bạn cảm thấy cần khóc hoặc hét lên, hãy làm như vậy. Giải tỏa là một phần thiết yếu trong quá trình hàn gắn nỗi đau. Thậm chí bạn có thể tìm những nhóm chia sẻ chuyện buồn tại nơi bạn ở để hỗ trợ bạn vượt qua lúc buồn đau. Nếu bạn đau khổ, hãy nhớ rằng đó là một quá trình bình thường với nhiều cảm xúc liên quan. Đôi khi, bạn có thể không cảm nhận được chính mình. Tuy vậy, nếu tiếp tục có triệu chứng đau buồn lâu dài sau khi mất người mình yêu thương, bạn nên gặp chuyên gia trị liệu hoặc chuyên gia về sức khỏe tâm thần.
- Viết về những điều đã xảy ra và cảm nghĩ của bạn. Có nhiều cảm xúc liên quan đến những sự kiện đau buồn cần được thổ lộ. Những sự kiện đó nhiều khi được chia tách ra và cảm xúc gắn với sự kiện được để sang một bên. Thay vì làm như vậy có thể dẫn đến lo âu và trầm cảm, hãy viết chính xác điều đã xảy ra càng chi tiết càng tốt. Viết ra những gì bạn đã và sẽ nghĩ về sự kiện đó. Điều này sẽ giúp bạn đối phó được và tiếp tục sống.
-
Thoát
khỏi
các
suy
nghĩ.
Khi
bạn
có
vấn
đề
về
trầm
cảm
và
lo
âu
hoặc
đang
cố
gắng
vượt
qua
nỗi
đau
trong
quá
khứ,
hãy
mô
tả
điều
gì
đã
xảy
ra
và
cảm
nghĩ
của
bạn
như
thế
nào.
Bạn
có
thể
làm
điều
đó
bằng
cách
viết
nhật
ký
hoặc
nói
chuyện
với
người
bạn
tin
tưởng.
Nói
hết
ra
tốt
hơn
là
kìm
nén.
Bạn
cũng
nên
nghĩ
về
hoàn
cảnh
diễn
ra
sự
kiện
đau
buồn
đó.
Nhớ
cả
những
yếu
tố
xung
quanh
của
ngày
diễn
ra
sự
kiện
đó,
như
thời
tiết
hay
người
có
mặt
ở
đó,
có
thể
giúp
bạn
loại
bỏ
một
số
mối
liên
hệ
tiêu
cực.[14]
- Nếu bạn đang phải giải quyết những ký ức đau buồn, bạn cần tìm đến sự giúp đỡ của chuyên gia để xử lý những cảm xúc đau đớn do tổn thương đó gây ra.
Đối phó Ngay lập tức[sửa]
- Đối phó với lo âu và trầm cảm ngay lập tức. Lo âu có thể là trải nghiệm thú vị và khiến bạn cảm thấy như đang mất kiểm soát. Bạn có thể thử một số kỹ thuật để giúp cơ thể và tâm trí chậm lại và bình tĩnh. Có nhiều triệu chứng trầm cảm khác nhau tùy vào loại trầm cảm nào bạn đang mắc phải. Một số người cảm thấy buồn bã vô cùng trong khi những người khác lại không thấy gì cả, cảm giác trống rỗng. Một số người có thể đột ngột bị cáu kỉnh.
-
Thử
thư
giãn
các
cơ
liên
tục.
Thư
giãn
cơ
liên
tục
là
phương
pháp
giúp
giảm
căng
thẳng
ở
cơ
bắp
một
cách
cơ
học,
báo
hiệu
rằng
não
bắt
đầu
tĩnh
tâm
lại.
Làm
theo
thứ
tự,
hãy
co
lại,
giữ
và
thả
lỏng
các
nhóm
cơ
trên
cơ
thể.
Thực
hiện
từ
đầu
đến
ngón
chân,
đảm
bảo
tập
trung
vào
các
cảm
nhận
khi
thả
lỏng
cơ
và
sự
căng
cơ
giảm
dần.
- Bắt đầu bằng các cơ mặt, thắt chặt các cơ trong sáu giây và thả lỏng dần trong sáu giây. Lặp lại động tác này đối với các phần bên dưới của cơ thể từ cổ, ngực, tay, bàn tay, chân, bắp chân và bàn chân.[9]
-
Tập
thở
bằng
cơ
hoành.
Thở
có
kiểm
soát
hay
thở
bằng
cơ
hoành
là
một
cách
khác
để
báo
hiệu
rằng
cơ
thể
bắt
đầu
thư
giãn
và
làm
dịu
phản
ứng
đối
với
căng
thẳng,
thường
là
sự
lo
âu.
Thở
có
kiểm
soát
báo
hiệu
não
giải
phóng
chất
dẫn
truyền
xung
động
thần
kinh,
cho
cơ
thể
biết
không
còn
nguy
hiểm
và
có
thể
bình
tĩnh
trở
lại.
Tập
thở
bằng
cơ
hoành
theo
cách
hít
sâu
làm
phồng
bụng,
giữ
hơi
và
thở
ra.
- Thời gian thực hiện động tác này là năm giây hít vào, giữ hơi năm giây và thở ra trong vòng năm giây. Hít thở bình thường hai lần rồi lặp lại cách thở bằng bụng căn giờ đến khi bạn thấy sự lo lắng giảm đi.[9]
-
Phân
tâm.
Phân
tâm
là
một
kỹ
thuật
ngắn
hạn
mà
bạn
có
thể
sử
dụng
khi
trong
tình
huống
không
phù
hợp
với
tâm
trạng
lo
âu
hoặc
trầm
cảm,
chẳng
hạn
như
đang
làm
việc.
Ví
dụ
về
phân
tâm
bao
gồm
việc
tham
gia
vào
các
hoạt
động.
Nếu
bạn
đang
làm
việc,
hãy
nói
chuyện
với
đồng
nghiệp
về
các
video
hài
hước
về
mèo
hoặc
sắp
xếp
lại
tủ
đựng
dụng
cụ.
Nếu
bạn
ở
nhà
với
con
hoặc
cháu
và
không
kiểm
soát
được
cảm
xúc
lúc
đó,
hãy
dẫn
chúng
đi
bộ
hoặc
cùng
đọc
sách.
- Bạn cũng có thể làm mình phân tâm bằng những hoạt động nhỏ. Thử làm toán đơn giản trong đầu, lấy một tờ giấy và gấp thành các hình khác nhau, vỗ nước vào mặt, hoặc chơi đố chữ. Bạn có thể chơi các trò về chữ hoặc số như giải ô chữ hoặc Sudoku.
- Để nhanh chóng phân tâm khi thấy cảm xúc có thể kiểm soát bạn, tự làm mình sao nhãng bằng cảm giác như bóp chặt quả bóng cao su hoặc nắm một viên đá lạnh.[15]
Tìm đến Sự hỗ trợ của Chuyên gia[sửa]
- Tìm chuyên gia trị liệu phù hợp với bạn. Tìm hiểu và gặp vài bác sĩ trước khi quyết định chọn một bác sĩ để điều trị. Trong lần gặp đầu tiên, bác sĩ sẽ yêu cầu bạn mô tả triệu chứng, thời gian xảy ra các triệu chứng đó, và về quá khứ của bạn. Có thể bạn muốn suy nghĩ về một số câu hỏi trước lần gặp đầu để sắp xếp ý kiến và làm rõ thông tin nếu cần.
-
Gặp
chuyên
gia
tâm
thần
học.
Bạn
có
thể
quyết
định
gặp
chuyên
gia
tâm
thần
học,
bác
sĩ
có
bằng
y
khoa
được
phép
kê
đơn
thuốc.
Các
bác
sĩ
này
thường
kết
hợp
liệu
pháp
nói
chuyện
và
sử
dụng
thuốc
nhưng
không
phải
lúc
nào
cũng
vậy.[16]
Một
số
loại
thuốc
chống
trầm
cảm
cũng
được
kê
để
chữa
chứng
lo
âu,
bao
gồm
các
loại
thuốc
ức
chế
tái
hấp
thu
serotonin
có
chọn
lọc
(SSRI),
thuốc
ức
chế
tái
hấp
thu
norepinephrine
có
chọn
lọc
(SNRI),
và
thuốc
chống
trầm
cảm
3
vòng.
- Có một số loại thuốc khác nhau nhưng cùng chủng loại, do đó, tốt nhất là trao đổi với chuyên gia trị liệu hoặc bác sĩ tâm thần để chọn loại phù hợp nhất với bạn. [17]
-
Nói
chuyện
với
chuyên
gia
tâm
lý.
Bạn
cũng
có
thể
chọn
cách
nói
chuyện
với
chuyên
gia
tâm
lý,
bác
sĩ
không
có
bằng
y
khoa
nhưng
chuyên
về
trò
chuyện
và
liệu
pháp
nhận
thức
hành
vi.
Ở
hầu
hết
các
bang
tại
Hoa
Kỳ,
chuyên
gia
tâm
lý
không
được
phép
kê
đơn
thuốc.[16]
Tuy
nhiên,
ở
một
số
bang
như
New
Mexico,
Louisiana,
và
Illinois,
chuyên
gia
tâm
lý
có
thể
kê
đơn
thuốc.[18]
- Nếu bạn dưới 18 tuổi, hãy nói cho bố mẹ biết tình trạng của bạn, nếu họ không thực sự hiểu vấn đề này, hãy nhờ họ tìm bác sĩ phù hợp cho bạn.
- Một số bệnh nhân sẵn sàng dùng thuốc trong khi những bệnh nhân khác muốn theo liệu trình tự nhiên. Bạn cần nói rõ phương pháp điều trị mình muốn khi gặp chuyên gia trị liệu để quyết định liệu đó có là phương pháp thích hợp hay không. Hãy nhớ rằng mỗi bác sĩ có phương pháp điều trị riêng của họ.
- Tìm các chuyên gia trị liệu khác. Nếu không có bác sĩ tâm lý hoặc bác sĩ tâm thần, những chuyên gia về thần kinh khác có thể giúp bạn điều trị chứng trầm cảm và lo âu. Hãy tìm các điều dưỡng tâm lý, cán bộ xã hội được cấp phép chữa bệnh tâm lý, chuyên gia trị liệu về hôn nhân và gia đình, và chuyên gia tư vấn đã được cấp phép ở gần nhà. Những cá nhân này được đào tạo về sức khỏe tâm thần có thể giúp bạn giải quyết vấn đề.[19]
-
Luôn
luôn
xem
xét
nhiều
ý
kiến.
Trong
lĩnh
vực
bệnh
tâm
thần,
rất
dễ
chẩn
đoán
sai
hoặc
bỏ
qua
chẩn
đoán
thứ
yếu.
Hãy
gặp
nhiều
bác
sĩ
để
biết
tình
trạng
của
mình,
ít
nhất
là
thời
gian
đầu,
đặc
biệt
khi
bạn
được
kê
đơn
thuốc.
- Đừng để bác sĩ buộc bạn phải dùng thuốc. Nếu bạn muốn liệu trình tự nhiên, hãy nói để bác sĩ biết. Nếu họ tiếp tục kê thuốc cho bạn, hãy cân nhắc tìm bác sĩ khác.
- Nếu các bác sĩ đều kê cho bạn cùng một loại thuốc, hãy cân nhắc dùng thử. Hầu hết thuốc chữa bệnh đều có thể ngừng sử dụng sau một năm mà không để lại tác dụng phụ có hại. [20]
-
Hãy
nỗ
lực
điều
trị.
Bạn
không
thể
trả
tiền
để
chuyên
gia
tâm
thần
giải
quyết
vấn
đề
của
mình.
Bạn
phải
tham
gia
tích
cực
vào
các
đợt
điều
trị,
thành
thật
và
cởi
mở
với
bác
sĩ.
Liệu
pháp
nhận
thức
hành
vi,
một
hình
thức
liệu
pháp
nói
chuyện,
được
biết
là
phương
pháp
điều
trị
trầm
cảm
và
lo
âu
hiệu
quả
nhất
nhưng
đòi
hỏi
sự
toàn
tâm
và
hợp
tác
nhiều
hơn
so
với
liệu
pháp
tương
tác
giữa
các
cá
nhân.
Thay
vì
chỉ
nói
ra
vấn
đề,
liệu
pháp
nhận
thức
hành
vi
yêu
cầu
bạn
tham
gia
tích
cực
để
liệu
pháp
hoạt
động
và
bệnh
của
bạn
sẽ
đỡ
hơn.[20]
- Hãy sẵn sàng thử làm những điều mới mẻ và vượt qua vùng an toàn của bạn. Một số bác sĩ giao cho bệnh nhân "bài tập" để áp dụng vào cuộc sống hàng ngày.
-
Hãy
để
thuốc
có
thời
gian
phát
huy
hiệu
quả.
Đôi
khi
trầm
cảm
và
lo
âu
mang
tính
tình
huống,
ví
dụ
như
hậu
quả
của
sự
thay
đổi
lớn.
Có
lúc
đơn
giản
chỉ
là
mặt
sinh
học
và
có
thể
điều
trị
bằng
thuốc.
Nếu
bạn
được
kê
đơn
thuốc
chữa
bệnh,
hãy
để
thuốc
có
thời
gian
phát
huy
hiệu
quả
trước
khi
ngừng
sử
dụng.
Cũng
có
thể
thử
dùng
thuốc
để
tìm
loại
thuốc
và
liều
lượng
phù
hợp
cho
tình
trạng
cụ
thể
của
bạn.
Hãy
kiên
nhẫn
và
chờ
đợi.
- Hầu hết các loại thuốc mất bốn đến tám tuần để phát huy hiệu quả, vì vậy, hãy kiên nhẫn.[21]
-
Hiểu
về
các
bệnh
kết
hợp.
Đó
là
việc
nhiều
bệnh
có
thể
cùng
tồn
tại
trong
một
cá
nhân.[22]
Sự
kết
hợp
giữa
trầm
cảm
và
lo
âu
là
phổ
biến,
hầu
hết
bác
sĩ
tâm
thần
đều
giả
định
bạn
bị
cả
hai
bệnh
này
trước
khi
chứng
minh
ngược
lại.[23]
Đối
với
bệnh
nhân,
điều
này
chủ
yếu
là
do
sự
có
mặt
hoặc
trải
nghiệm
chủ
quan
của
các
triệu
chứng
này
không
thể
phân
biệt
được,
có
nghĩa
là
họ
không
biết
nguồn
gốc
phát
sinh
từng
bệnh
có
độc
lập
với
nhau
không.
- Do nhiều triệu chứng trầm cảm và lo âu trùng nhau, thường sẽ khó phát hiện triệu chứng nào gắn với bệnh nào. Thực tế là khoảng 85% người bị trầm cảm trải qua triệu chứng lo âu, và khoảng 90% người bị bệnh lo âu có triệu chứng trầm cảm.
- Sự kết hợp nhiều bệnh thường khiến việc điều trị phức tạp và kết quả ít tích cực hơn, điều này cũng đúng với trường hợp bị cả lo âu và trầm cảm. Yếu tố quan trọng để cải thiện kết quả điều trị cùng lúc bệnh trầm cảm và lo âu là nhận biết được sự kết hợp đó.[24]
- Tùy thuộc vào việc chẩn đoán bệnh trầm cảm và lo âu, có thể nhiều triệu chứng sẽ trùng với nhau. Ví dụ, trạng thái trầm cảm liên tục phổ biến trong bệnh Rối loạn Trầm cảm Nặng giống như tình trạng ám ảnh sợ trong bệnh Rối loạn Lo âu Lan tỏa, trong khi đó, ngủ kém hoặc mất ngủ và thiếu tập trung thường xuất hiện ở bệnh Rối loạn Trầm cảm Nặng và rối loại căng thẳng sau sang chấn.[25]
Cảnh báo[sửa]
- Nếu bạn hoặc người nào đó bạn biết có ý định hoặc lên kế hoạch tự sát, hãy nhờ đến sự can thiệp của chuyên gia ngay lập tức hoặc gọi điện đến Trung tâm Phòng chống Khủng hoảng tâm lý: 04.37759336.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ http://www.mayoclinic.com/health/depression-and-exercise/MH00043
- ↑ http://www.adaa.org/living-with-anxiety/managing-anxiety/exercise-stress-and-anxiety
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/11832884
- ↑ http://www.cnn.com/2011/HEALTH/08/01/alcohol.anxiety.risky.health/index.html
- ↑ http://www.niaaa.nih.gov/alcohol-health/overview-alcohol-consumption/moderate-binge-drinking
- ↑ Bourne, E.J. (2010). The anxiety and phobia workbook (5th ed.). Oakland, CA: New Harbinger Publications, Inc.
- ↑ http://www.healthline.com/health/alcohol-and-anxiety#AlcoholEffects2
- ↑ http://www.medicinenet.com/script/main/art.asp?articlekey=50820
- ↑ 9,0 9,1 9,2 9,3 Bourne, E.J. (2010). The anxiety and phobia workbook (5th ed.). Oakland, CA: New Harbinger Publications, Inc.
- ↑ http://psychcentral.com/blog/archives/2014/04/03/3-strategies-for-getting-things-done-when-youre-depressed/
- ↑ http://health.usnews.com/health-news/family-health/brain-and-behavior/articles/2011/01/25/meditation-appears-to-cause-changes-in-brains-gray-matter
- ↑ http://www.traumacenter.org/products/pdf_files/Benefits_of_Mindfulness.pdf
- ↑ http://psychcentral.com/lib/therapists-spill-12-ways-to-accept-yourself/00013976
- ↑ http://www.telegraph.co.uk/news/health/news/10777758/How-to-reduce-the-pain-of-a-bad-memory.html
- ↑ http://blogs.psychcentral.com/panic/2011/06/6-ways-to-distract-yourself-from-panic/
- ↑ 16,0 16,1 http://www.webmd.com/mental-health/guide-to-psychiatry-and-counseling
- ↑ http://www.adaa.org/finding-help/treatment/medication
- ↑ http://www.apa.org/news/press/releases/2014/06/prescribe-medications.aspx
- ↑ https://therapists.psychologytoday.com/rms/
- ↑ 20,0 20,1 http://www.webmd.com/depression/symptoms-depressed-anxiety-12/anxiety-symptoms
- ↑ http://www.webmd.com/anxiety-panic/guide/medications-treat-mental-disorders
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC2713155/
- ↑ https://psychiatristscottsdale.com/comorbid-depression-and-anxiety/
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/9166648
- ↑ http://www.psychiatrictimes.com/articles/understanding-comorbid-depression-and-anxiety