Ứng xử với mèo lang thang

Từ VLOS
Bước tới: chuyển hướng, tìm kiếm

Khó mà biết một con mèo ở ngoài đường là mèo đi lạc, mèo hoang, hay chỉ là mèo đang dạo quanh khu phố của nó. Bạn có thể cứu vớt cuộc đời của một chú thú cưng đi lang thang bằng lòng trắc ẩn và giúp nó về đoàn tụ với gia đình. Tuy nhiên bạn hãy giữ an toàn và đừng bao giờ bắt mèo bằng tay không: con mèo nào cũng có thể cào hoặc cắn khi hoảng loạn và có thể truyền bệnh sang người hoặc các vật nuôi khác.

Các bước[sửa]

Tiếp cận mèo hoặc bắt mèo[sửa]

  1. Phân biệt sự khác nhau giữa mèo hoang và mèo nuôi. Mèo cưng đi lạc hay mèo hoang đều có thể nhút nhát hoặc thân thiện, do đó rất khó phân biệt qua hành vi của nó. Mèo nhà đi lang thang thường có bộ lông bù xù và bẩn, hoặc trông gầy gò hay có thương tích. Nếu có thể chạm vào con mèo, bạn hãy kiểm tra lòng bàn chân của nó. Mèo sống lang thang nhiều tuần bên ngoài sẽ có bàn chân cứng, chai sần so với bàn chân mềm mại của thú cưng trong nhà.
    • Nếu mèo cố chạy trốn, không nhìn bạn và không kêu meo meo đáp lại, có lẽ nó là mèo hoang và chưa bao giờ được nuôi làm thú cưng.
    • Để ý các thông báo tìm mèo lạc dán trên cửa sổ các cửa hàng và cột điện trong khu phố, trên báo hoặc các trang web của địa phương.
    • Vào mùa đông, bạn cần quan sát kỹ hơn. Khoảng thời gian này thú hoang cần nơi trú ấn và thức ăn, còn thú cưng ít khi ra ngoài. Bạn có thể dễ dàng theo dấu con vật bằng những dấu vết mới in trên tuyết nếu dậy sớm trước giờ mọi người ra khỏi nhà.
  2. Cố gắng tiếp cận con vật. Nếu nghĩ đó là mèo lang thang, bạn hãy từ từ tiếp cận và nói với giọng thật dịu dàng. Nếu mèo có vẻ nhút nhát, bạn thử cúi xuống ngang với nó. Đưa một tay ra và ngọt ngào gọi nó. Nếu không có kết quả, lần sau bạn hãy quay lại với một món ăn thật hấp dẫn như một miếng cá ngừ hoặc gan khô.[1]
    • Thử dùng nhiều âm sắc khác nhau, vì có con mèo đáp lại với giọng cao, có con thích giọng thấp, thậm chí tiếng gọi “meo meo”.
    • Không tiến lại quá gần nếu mèo có vẻ căng thẳng hoặc lo lắng. Loài mèo có thể cắn hoặc cào nếu cảm thấy bị dồn vào chân tường.
  3. Kiểm tra thẻ đeo cổ mèo. Nếu mèo có đeo thẻ và cho phép bạn đến gần đủ để đọc được số điện thoại hoặc địa chỉ trên thẻ, bạn hãy liên lạc với chủ của nó để biết có phải nó được cho ra ngoài không.
    • Một số thẻ chỉ ghi thông tin liên lạc của bác sĩ thú y hoặc phòng khám. Có thể bác sĩ thú y không được phép cho bạn thông tin của chủ nuôi vật cưng, nhưng họ có thể chuyển lời nhắn.
  4. Cung cấp chỗ trú ẩn, nước và cây bạc hà mèo cho chú mèo mà bạn nghĩ là đi lạc. Điều này có thể sẽ giúp bạn giữ nó quanh quẩn gần đó cho đến khi có thể giúp đỡ nó. Đặt thức ăn bên ngoài vào đêm khuya, tại nơi không gian hẹp mà mèo có thể vào được nhưng thú lớn hơn thì không.
    • Khi trời lạnh giá, một ít dầu trong hộp cá mòi rưới lên thức ăn viên sẽ có hiệu quả.
    • Không đặt thức ăn ở ngoài trời cho đến khi bạn nghi ngờ có thú cưng đi lạc, nếu không, thức ăn đó chỉ thu hút động vật hoang dã hoặc thú cưng của người khác (mà có thể chúng đang ăn theo chế độ được kiểm soát).
  5. Nghĩ đến việc liên lạc với người có chuyên môn. Nếu không thể tiếp cận được con mèo, bạn có thể gọi Trung tâm Kiểm soát Động vật hoặc hội cứu trợ động vật ở địa phương để họ đến bắt. Tìm hiểu chính sách của họ trước khi gọi, nhất là với mèo không đeo thẻ. Nhiều nơi kết liễu những con mèo không được nhận nuôi. Một số nơi khác có chương trình nhân đạo hơn là Bẫy – Thiến – Thả (TNR), do đó mèo sẽ được thả lại ra ngoài nhưng không làm gia tăng số lượng mèo hoang.
    • Các nơi cứu trợ động vật thường cung cấp cho các con vật lang thang một cuộc sống tốt hơn ở ngoài đường. Chú mèo sẽ không bị chết đói, bị thương tích hoặc phải ở ngoài trời.
  6. Tự đặt bẫy. Nếu thích tự mình bắt mèo, bạn hãy mua bẫy “nhân đạo” (bẫy lồng) ở cửa hàng gia dụng, hoặc hỏi nơi kiểm soát động vật nếu họ có thể cho mượn. Dùng báo che lẫy thiếc và đáy bẫy để để phòng mèo theo bản năng tránh bước lên tấm thiếc. Đặt mồi bằng một ít thức ăn dậy mùi. Cá trích, cá thu hoặc cá mồi ngâm dầu (không ngâm giấm) đóng hộp rất có hiệu quả.
    • Không cài lẫy thiếc quá nhạy. Nếu con mèo kích hoạt lẫy sớm và trốn thoát, nó sẽ không bao giờ quay lại nữa. Tốt hơn là nên tránh rủi ro để bạn có thể đặt mồi lại và thử bẫy lần nữa.
    • Mồi quá nhiều có thể gây bẩn nếu mèo hoảng loạn và vẩy thức ăn lung tung hoặc nôn.
    • Khi trời giá lạnh, bạn hãy dùng khăn hoặc vải phủ lên bẫy, sau đó đắp tuyết lên trên để giữ ấm cho mèo và giúp nó bình tĩnh hơn khi bị sập bẫy.
  7. Kiểm tra bẫy thường xuyên nhưng phải cẩn thận. Kiểm tra bẫy càng thường xuyên càng tốt, nhưng nên tiếp cận từ từ để tránh làm mèo sợ. Nếu bẫy không có tác dụng trong một hoặc hai ngày, bạn hãy thử cách tiếp cận chậm hơn:
    • Không cài bẫy.
    • Mỗi ngày vào cùng một giờ (tốt nhất là buổi chiều muộn), đem thức ăn ra đặt gần bẫy.
    • Dần dần chuyển chỗ đặt thức ăn đến gần bẫy hơn, cuối cùng cho vào bẫy. Nếu mèo không vào bẫy, thử dùng khăn có xịt kích thích tố pheromone của mèo phủ lên bẫy.
    • Khi mèo thường xuyên vào ăn trong bẫy, bạn hãy cài bẫy.
  8. Quyết định cách xử lý khi mèo đã sập bẫy. Khi đã bẫy được mèo, bạn hãy liên hệ với nơi cứu trợ động vật địa phương để hỏi luật lệ của họ. Tại một số nơi ở Mỹ, bạn phải đem thú cưng đi lạc đến đó để chủ nuôi có cơ hội tìm được.[2] Tùy vào câu trả lời của nơi cứu trợ động vật và biểu hiện của con mèo mà bạn ra quyết định:
    • Nếu không định nuôi mèo, bạn nên liên hệ trước với nơi cứu trợ động vật hoặc cơ quan kiểm soát động vật để họ đến đưa mèo đi. Để mèo trong bẫy ở nơi yên tĩnh và tối trong khi chờ đợi. Hạn chế tối đa thời gian mèo phải chờ, vì điều này đối với loài vật là rất căng thẳng.
    • Thú cưng đi lang thang thường có bộ lông bẩn, kêu meo meo và nhìn vào mắt người. Cuối cùng nó có thể bớt căng thẳng, tiến ra cửa lồng, khám phá đồ chơi hoặc những người đến gần.[3] Tiếp tục tìm chủ cho mèo hoặc quyết định nuôi mèo.
    • Mèo hoang (không thuần hóa) thường ở sâu bên trong lồng, có thể lắc hoặc đập vào thành lồng, không quan tâm đến đồ chơi hoặc con người.[3] Tìm hiểu cách xử lý con vật và các phương pháp khác để xác định nó thực sự là thú hoang.

Chăm sóc mèo đi lạc[sửa]

  1. Hết sức cẩn thận khi tiếp cận mèo. Ngay cà một chú mèo thân thiện cũng thường hoảng loạn khi bị sập bẫy. Đi găng tay dày khi đến gần mèo, đồng thời chuẩn bị một chiếc khăn tắm hoặc chăn để ném lên mèo nếu nó muốn tấn công bạn. Nếu có thể, tránh túm bắt nó; cho dù bạn tránh được mèo cào hay cắn thì con vật cũng sẽ ghét người bắt nó.
    Nếu thực sự cần thiết, bạn hãy chuyển mèo sang lồng khác theo cách sau:
    1. Đặt lồng dựng lên, cửa vào hướng lên trên.
    2. Đứng phía sau con mèo và dùng tay thuận túm chặt gáy mèo.
    3. Nhanh tay đè lên lưng mèo bằng tay kia cho đến khi bạn có thể giữ được cả hai chân sau của nó.
    4. Giơ tay ra càng xa người càng tốt, nhấc con mèo lên và cho mèo vào lồng, cho đằng đuôi vào trước.
    5. Nhanh chóng đóng cửa lồng phía trên con mèo. Một tay đè cửa xuống và kẹp lồng giữa hai chân cho đến khi chốt được cửa an toàn.
  2. Chuẩn bị một nơi an toàn cho mèo. Tốt nhất là căn phòng phải kín để đề phòng mèo thoát ra ngoài, yên tĩnh, không sử dụng, dễ dọn rửa và hầu như trống không. Bạn có thể sử dụng phòng tắm dự phòng hoặc góc hành lang.[4] Đặt vào phòng những vật dụng sau:
    • Chỗ ngồi thoải mái để bạn ngồi yên lặng trong thời gian mèo làm quen với bạn.
    • Một chỗ ẩn nấp dễ chịu và quan sát được căn phòng cho mèo. Một chiếc lồng mèo có thành cao cũng tốt.
    • Nước
    • Hộp cát cho mèo đi vệ sinh
    • Bạn cũng có thể đặt thêm vào phòng trụ cào móng, đồ chơi, mặc dù có thể mèo quá căng thẳng nên không chơi.
  3. Thả mèo một cách cẩn thận. Đi găng tay và để bẫy hoặc lồng ra xa khi thả mèo. Gần như mèo sẽ chạy nhanh vào nơi ẩn nấp, nhưng một số con khác sẽ tìm cách thoát thân.
    • Đóng cửa. Mèo rất nhanh nhẹn và có thể nhảy vọt qua bạn để thoát ra cửa.
  4. Tách mèo khỏi các con vật khác trong nhà. Căn phòng nhốt mèo an toàn phải không có đường vào cho các thú nuôi khác, kể cả khe cửa, vì mấy con vật có thể ngửi nhau và mầm bệnh có thể lây truyền qua đường này. Thay giầy và quần áo, rửa tay và các vùng da vừa tiếp xúc với mèo mỗi khi bạn rời khỏi phòng để tránh truyền bệnh cho các vật nuôi khác trong nhà.
    • Mèo cũng có thể truyền bệnh cho người. Nếu bị mèo cắn, bạn cần rửa vết thương bằng nước và xà phòng , đồng thời ngay lập tức tham khảo bác sĩ về nguy cơ mắc bệnh dại, một bệnh nguy hiểm chết người nếu không kịp thời tiêm vắc-xin. Nếu bị mèo cào, bạn cần rửa ngay bằng xà phòng và nước, đến bác sĩ nếu vùng da đỏ hoặc sưng, hoặc sưng hạch, đau đầu, sốt hoặc kiệt sức.[5]
  5. Để cho mèo bình tĩnh lại trong vài tiếng. Khi mèo đã bớt hoảng sợ, bạn hãy khẽ bước vào phòng, đem theo thức ăn và máy ảnh. Cố gắng quan sát mèo thật kỹ, tốt nhất là chụp một tấm ảnh thật rõ để bạn có thể bắt đầu tìm chủ của nó.
    • Ít có khả năng con mèo trở nên hung dữ, nhưng bạn cần ngay lập tức rời khỏi ngay nếu nhận thấy các dấu hiệu sau ở mèo: hai tai ép sát xuống đầu hoặc con ngươi giãn thật lớn; thu mình để lấy đà, dáng điệu căng thẳng; hoặc chầm chậm tiến về phía bạn, vừa đi vừa cúi đầu.
    • Kêu rít hoặc gầm gừ nho nhỏ nhưng không kèm dấu hiệu cảnh báo nào khác có nghĩa là con mèo đang sợ.[4] Bạn đừng tiến lại gần, nhưng cũng không phải sợ nó tấn công.
  6. Cố gắng xác định chủ mèo. Bắt đầu tìm kiếm chủ mèo càng sớm càng tốt. Nếu con mèo không đeo thẻ, bạn có thể thử các cách sau:
    • Nói chuyện với hàng xóm.
    • Đem đến bác sĩ thú y để scan xem mèo có được gắn chip không.
    • Gọi cho hội cứu trợ động vật hỏi xem có ai báo mất mèo khớp với đặc điểm như con mèo bạn đang giữ không.
    • Phát tờ rơi có in chữ TÌM ĐƯỢC với cỡ to trên tấm ảnh chụp mặt con mèo.
    • Kiểm tra phần thông báo tìm vật thất lạc trên báo địa phương. Bạn có thể đăng báo miễn phí ở phần “tìm được”.
    • Không tiết lộ chi tiết nhận dạng ngoài màu lông mèo hoặc ảnh chụp mặt mèo.
  7. Trả lời người có thể là chủ nhân của mèo. Nếu có người gọi điện phản hồi, bạn cần hỏi họ về giới tính con mèo và các đặc điểm nhận dạng khác để chắc chắn họ là chủ mèo. Nếu mèo không có dấu vết nhận diện đặc biệt, bạn hãy hỏi họ về hồ sơ sức khỏe và tiêm phòng, trong đó có mô tả con mèo, hoặc hỏi về chi tiết liên lạc với bác sĩ thú y. Mặc dù ít có khả năng xảy ra, nhưng cũng có thể có người giả danh chủ mèo để lấy về đem bán hoặc nuôi mà không phải trả phí.
    • Nếu mèo chưa được tiêm phòng hoặc thiến/triệt sản (và đi khỏi nhà khi đã đến tuổi cần tiêm phòng), bạn nên cân nhắc cho hội cứu trợ động vật biết. Nơi đó họ có thể nhận mèo và yêu cầu chủ nuôi hoàn thành các thủ tục y khoa này trước khi trả lại mèo.
  8. Cho ăn và chăm sóc mèo theo giờ giấc đều đặn. Luôn tự tay đem thức ăn cho mèo, và nếu mèo chịu, bạn nên ngồi lại trong phòng trong lúc mèo ăn. Thức ăn là công cụ tốt nhất để bạn lấy lòng tin của nó. Nếu mèo không chịu ăn khi có mặt bạn, bạn có thể để nó ăn một mình, nhưng cần cho nó thấy bạn là người cung cấp thức ăn.
    • Một thông lệ quen thuộc sẽ giúp chú mèo đoán được khi nào bạn đến, khiến mèo bớt sợ hãi và còn chờ đợi thức ăn bạn cho nó.
    • Ngồi trên ghế cho mèo làm quen trong vài phút, mỗi ngày ít nhất vài lần. Cố gắng tỏ cho con mèo thấy bạn không phải là mối đe dọa của nó: Cử động chậm rãi, thu mình “nhỏ” lại bằng cách khom người, không nhìn thẳng vào mắt mèo, nhắm mắt và vờ như đang ngủ, nói thật khẽ hoặc không nói gì cả.
  9. Cố gắng thử chạm vào mèo. Có thể mất hai đến ba tuần với nhiều buổi tương tác ngắn mỗi ngày trước khi mèo có thể bình tĩnh và thoải mái ăn ở bên cạnh bạn. Lúc này bạn hãy thử từ từ đưa tay ra để đặt thêm món ngon gần con mèo, đặt càng gần mèo càng tốt trước khi nó co rúm lại, gầm gừ hoặc đe dọa. Không ném thức ăn vào hoặc giơ các ngón tay ra. Lặp lại động tác đó, đưa tay lại gần mèo hơn nếu nó chịu. Cuối cùng, bạn có thể đưa tay lại gần đủ để mèo có thể ngửi tay bạn. Cho nó ngửi tay, sau đó rút tay về. Nếu mèo tiến lại, bạn hãy thử từ từ vuốt ve hai vai nó hoặc bất cứ bộ phận nào mà mèo cọ vào bạn. Vuốt ve chậm rãi, nhẹ nhàng vì có thể mèo còn nhạy cảm.
    • Chú ý ngôn ngữ cơ thể của mèo. Hầu hết thú cưng đi lạc đều cho phép bạn chạm vào khi đã bình tĩnh, và cho thấy dấu hiệu cảnh báo nếu khó chịu. (Bạn có thể bỏ qua tiếng rít nếu mèo không tiếp tục rít nhiều hơn hoặc chuyển thành tiếng gầm gừ).
    • Bạn sẽ có rủi ro cao bị thương nếu con mèo đó thực sự là mèo hoang. Nếu mèo không đeo vòng cổ, không kêu meo meo hoặc tiến lại gần bạn, bạn hãy kiểm tra các biểu hiện cho thấy đó là mèo hoang.
  10. Nhận nuôi mèo. Nếu bạn đã cố gắng đúng mức để tìm chủ mèo (theo luật ở một số vùng) mà không ai hồi đáp trong vòng một tháng, bạn có thể nhận nuôi mèo hoặc giao cho hội cứu trợ động vật. Nếu quyết định nhận chú mèo làm thành viên của gia đình, bạn hãy làm theo các bước sau:
    • Đưa mèo đến bác sĩ thú y kiểm tra sức khỏe, xét nghiệm bệnh bạch cầu do virus ở mèo (FELV), bệnh suy giảm miễn dịch ở mèo (FIV), bệnh ca-rê của mèo (feline distemper), bệnh dại và giun sán, cho mèo tiêm vắc-xin và điều trị. Không để mèo tiếp xúc với các thú cưng khác trong nhà cho đến khi hoàn thành đủ các thủ tục này, kể cả việc cùng tiếp xúc với quần áo bạn mặc.[6]
    • Thiến hoặc triệt sản mèo để cải thiện sức khỏe và hành vi của mèo. Tìm phòng khám thú y triệt sản mèo với chi phí thấp để đỡ tốn kém.
    • Dần dần cho mèo làm quen với các phòng khác và các thú cưng khác trong nhà, mỗi lần làm quen với một phòng hoặc một thành viên.

Ứng xử với mèo hoang[sửa]

  1. Xác định chắc chắn đó là mèo hoang. Mèo hoang chưa bao giờ được nuôi làm thú cưng, chưa bao giờ biết kêu meo meo với người hoặc tiếp xúc mắt với người. Bộ lông mèo hoang thường sạch và gọn gàng hơn mèo nhà đi lạc vì mèo hoang biết tự chăm sóc. Ngoài ra, bạn có thể tìm các dấu hiệu như sau:
    • Mèo hoang đi một mình thường không được thiến (mèo đực). Mèo đực hoang thường có cơ bắp hơn, vạm vỡ và má đầy hơn mèo nuôi đã thiến.[7] Một số mèo đực có bộ lông cứng và bóng hơn hoặc có vùng trụi lông ở gốc đuôi (“đuôi ngựa”).[3]
    • Một chóp tai bị bấm cụt là dấu hiệu quốc tế của mèo hoang đã thiến hoặc triệt sản.[8]
    • Mèo hoang cái thường sống ở khu vực quanh bãi rác hoặc các nguồn thức ăn khác. Bạn rất khó phân biệt mèo cái hoang với mèo nhà đi lang thang khi bắt gặp nó đi một mình. Mèo cái mang thai hoặc đang nuôi con (có bộ vú và núm vú to) thường là mèo hoang.[7][9]
  2. Triệt sản cho mèo. Nếu mèo không có chóp tai bị bấm cụt, bạn hãy đem nó đến bác sĩ thú y để thiến hoặc triệt sản. Nên triệt sản mèo trước khi thả để giảm bớt những hành vi phiền toái của chúng (như rắc nước tiểu khắp nơi hoặc kêu gào) và không làm tăng số lượng mèo hoang. Nếu hội cứu trợ động vật hoặc phòng khám thú y có tham gia chương trình Bẫy – Thiến – Thả, có thể họ sẽ làm phẫu thuật miễn phí. Đem mèo đến phòng khám thú y ngay để mèo không bị nhốt trong bẫy quá 12 tiếng.[10]
    • Nếu quyết định tham gia vào chương trình Bẫy – Thiến – Thả, bạn nên mua một chiếc lồng chuyển. Đó là bẫy và lồng có cửa thông và được nối vào nhau để mèo có thể đi sang không gian rộng hơn mà không thoát ra ngoài.[11]
    • Bạn cũng có thể biết mèo đã được triệt sản hay chưa một cách trực tiếp: làm theo hướng dẫn quan sát mèo đực và mèo cái. Tuy nhiên hướng dẫn này thường đòi hỏi phải chạm vào mèo nên không được khuyến khích cho đến khi bạn đã được học và có kinh nghiệm.
  3. Chăm sóc mèo qua đêm. Thông thường mèo cần 24 tiếng để hồi phục sau phẫu thuật, nhưng một số mèo cái cần đến 48 tiếng. Dùng khăn phủ lên bẫy hoặc lồng và đem vào phòng có nhiệt độ dễ chịu, vì mèo chưa hết thuốc mê không thể điều hòa thân nhiệt. Giữ phòng càng yên tĩnh càng tốt và không cho người khác hoặc thú cưng khác vào phòng. Theo dõi mèo sát sao:[12]
    • Cho mèo con ăn ngay sau khi chúng thức dậy, và cho mèo lớn ăn tám tiếng sau khi thức. Mở hé cửa bẫy và đưa một ít thức ăn và nước đựng trong nắp nhựa vào bẫy mà không đưa tay vào trong. Không làm điều này nếu bạn không chắc làm được an toàn. Mèo không cần ăn ngay mà vẫn ổn.[12]
    • Gọi số cấp cứu của phòng khám thú y hoặc số điện thoại thường liên lạc nếu mèo bị chảy máu, khó thở, nôn hoặc không tỉnh dậy.[13] Nếu mèo nôn khi đang lơ mơ ngủ, bạn hãy nhẹ nhàng hơi nghiêng bẫy để chất nôn chảy ra khỏi cổ họng mèo.[12]
  4. Thả mèo. Mèo hoang trưởng thành gần như không bao giờ có thể huấn luyện để trở thành mèo nuôi trong nhà. Đem bẫy trở lại nơi bạn đã bẫy nó, mở ra và chờ cho mèo tự bước ra.[14]
    • Khử trùng và rửa sạch bẫy trước khi dùng để bắt thú khác.
    • Nếu không muốn con mèo đó ở trong khu phố, bạn hãy đem nó đến hội cứu trợ động vật. Mèo ít khi thích nghi tốt khi được thả đến một nơi mới, nhưng nhân viên ở hội cứu trợ sẽ biết cách tăng cơ hội thành công.[15]
  5. Giúp đỡ mèo hoang. Nếu muốn giúp đỡ con mèo, bạn có thể đem thức ăn và nước uống đặt gần nơi bạn đã bẫy nó. Mèo hoang dễ bị tổn thương khi thời tiết giá lạnh, do đó một nơi trú ẩn và nguồn nước (bát nước ấm) vào mùa đông là rất có ích cho chúng trong mùa đông.
  6. Thuần hóa mèo hoang. Nếu con mèo tỏ thái độ thân thiện với con người, hoặc chưa quá bốn tháng tuổi, bạn có thể nuôi nó như thú cưng được thuần hóa một phần.[16] Bước đầu tiên là đưa mèo đến bác sĩ thú y để tẩy giun và tiêm phòng. Tiếp đó, dần dần cho mèo làm quen với các phòng trong nhà, mỗi lần một phòng, có thể bạn thành công trong việc giao tiếp với con vật. Nhớ rằng điều này sẽ rất khó thực hiện đối với mèo hoang trưởng thành, và có thể bạn phải thả nó đi nếu không có kết quả.

Lời khuyên[sửa]

  • Mèo nuôi đi lạc thường bị mất nước. Bạn nên cho mèo ăn một ít thức ăn mèo hoặc cá ngừ đóng hộp kèm thêm nước. Món “súp” này sẽ giúp cải thiện sức khỏe và vẻ ngoài của mèo.
  • Nếu gặp mèo đi lang thang bị bệnh hoặc bị thương khi đang lái xe, bạn hãy tấp vào lề đường và ra hiệu cho các xe khác chạy chậm lại. Nếu có thể, bạn hãy chặn không cho mèo ra lòng đường hoặc dùng thức ăn dụ nó vào xe của bạn. Gọi cho cơ quan kiểm soát động vật thay vì cố tự đưa mèo đi vì mèo có thể hoảng loạn và cản trở bạn lái xe.[1]
  • Nếu thường gặp mèo đi lang thang ở các con đường trong khu phố, bạn nên để sẵn lồng mèo và áo gối trong xe. Nếu bắt gặp một con mèo bị thương trên đường và có thể đưa nó tránh khỏi xe cộ một cách an toàn, bạn hãy cẩn thận bọc mèo trong áo gối, bỏ vào lồng và đưa tới phóng khám thú y hoặc tổ chức nhân đạo. Liên hệ trước với các cơ sở đó để hỏi về chi phí: một số phòng khám cấp cứu 24 giờ hoặc các tổ chức nhân đạo được tài trợ có thể điều trị miễn phí vật nuôi đi lang thang. Nhiều cơ sở khác không có kinh phí và sẽ tính chi phí khi bạn đưa mèo đến.
  • Chú ý các dấu hiệu có mèo lang thang ở khu phố như những túi rác bị xé, tiếng mèo kêu ban đêm hoặc thái độ hốt hoảng của lũ thú cưng trong nhà bạn (nhất là khi chúng nhìn ra cửa hoặc cửa sổ).
  • Bạn có thể nghe đồn rằng nhiều người cố nhận mèo đi lạc để bán cho các phòng thí nghiệm một cách bất hợp pháp. Điều này là thật, nhưng rất hiếm khi xảy ra với mèo, ít nhất là ở Mỹ. Trong năm 2007, những người môi giới ở Mỹ chỉ thu gom được không đến 300 con mèo từ các cá nhân, và không phải tất cả đều là kẻ trộm hoặc lừa đảo.[17] Tuy nhiên, nếu muốn tìm nhà mới cho một chú mèo lang thang, bạn hãy đích thân đến thăm nhà đó và rút lui nếu thấy bất cứ dấu hiệu đáng ngờ nào.[18]

Cảnh báo[sửa]

  • Nếu bạn đưa mèo đến hội cứu trợ động vật và không ai đến nhận, họ có thể kết liễu nó (nói cách khác là làm nó ngủ mãi mãi). Nếu không muốn thế, bạn cần đảm bảo đưa mèo đến nơi “không giết động vật” thay vì nơi giết vật nuôi không có người nhận.[19][20] Thuyết phục những người đang nuôi mèo nhận nuôi thêm một con mèo nữa để nó có một gia đình mới thay vì bị giết.
  • Mèo đi lạc hoặc mèo hoang thường dễ mắc bệnh nếu không được tiêm phòng và tẩy giun. Các triệu chứng bệnh bao gồm: mắt mũi rỉ nước, hắt xì và ho, khó thở hoặc phát ra âm thanh lớn khi thở, mắt trũng sâu, xương nhô lên và cơ thể gầy gò, da bong tróc hoặc khô, rụng lông, nôn, tiêu chảy, bỏ ăn hoặc uống, khó cử động, hoặc chỉ đi được vài bước rồi lại nằm xuống. Bất cứ dấu hiệu nào trên đây cũng cho thấy con vật cần chăm sóc y tế càng sớm càng tốt.
  • Nếu bị mèo cắn, bạn cần nhanh chóng rửa vết thương với nước và xà phòng, sau đó liên lạc với bác sĩ. Mèo hoang hoặc mèo đi lạc chưa được tiêm phòng có thể lây truyền bệnh dại. Bệnh dại ở người sẽ gây tử vong 100%, nhưng có thể ngăn ngừa bằng cách kịp thời tiêm vắc-xin phòng dại.[21] Bác sĩ có thể cho bạn lời khuyên tùy vào mức độ phổ biến của bệnh dại trong khu bạn ở.
  • Nhớ rằng mèo có thể mang mầm bệnh như FIV và FELV. Những bệnh này có thể lây truyền sang các con mèo khác và gây ra các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng. Trước khi bắt mèo, bạn cần chăm sóc bản thân trước! Trong đó có việc bảo vệ mình trước các con mèo hoang và mèo nhà lang thang, đồng thời tiêm phòng đầy dủ cho chúng.

Nguồn và Trích dẫn[sửa]

  1. 1,0 1,1 http://www.humanesociety.org/animals/resources/tips/what_to_do_stray_pet.html
  2. http://slco.org/faq/faqAnimal.html
  3. 3,0 3,1 3,2 http://www.alleycat.org/resources/feral-and-stray-cats-an-important-difference/
  4. 4,0 4,1 http://www.alleycat.org/community-cat-care/soothe-a-stray/
  5. http://www.cdc.gov/healthypets/diseases/cat-scratch.html
  6. https://indoorpet.osu.edu/cats/felinelifestressors/bringing-cats-indoors
  7. 7,0 7,1 http://icatcare.org/advice/understanding-your-cat/social-structure-cat-life
  8. http://icatcare.org/advice/rescue/how-do-i%E2%80%A6-ear-tip
  9. https://www.medicanimal.com/Understanding-the-signs-and-stages-of-pregnancy-and-advice-on-caring-for-your-pregnant-queen/a/ART111488
  10. http://www.alleycat.org/community-cat-care/pre-trap-setup/
  11. http://icatcare.org/advice/rescue/how-do-i%E2%80%A6-handle-cat-trap
  12. 12,0 12,1 12,2 http://www.alleycat.org/community-cat-care/post-surgery-care/
  13. https://www.operationpets.org/post_op.php3
  14. http://www.alleycat.org/community-cat-care/returning-the-cats/
  15. http://www.alleycat.org/community-cat-care/relocation-the-last-resort/
  16. http://www.alleycat.org/community-cat-care/socializing-kittens/
  17. http://www.humanesociety.org/issues/pets_experiments/qa/questions_answers.html
  18. http://www.chicagonow.com/raining-cats-dogs/2013/08/rehoming-pets-on-craigslist/
  19. http://www.aspca.org/adopt/adoptable-cats-your-local-shelter
  20. http://www.adoptapet.com/animal-shelters
  21. http://www.vcahospitals.com/main/pet-health-information/article/animal-health/rabies-in-cats/332