Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Thể hiện sự đồng cảm
Từ VLOS
(đổi hướng từ Thể hiện sự Đồng cảm)
Biết cách đồng cảm với người khác là một trong những kỹ năng sống quan trọng nhất mà bạn cần học. Trong một thế giới mà mọi người dành quá nhiều thời gian để chỉ trích những sai lầm, kích động sự sợ hãi và giận dữ ở người khác, thì sự đồng cảm có thể là niềm an ủi đối với những nỗi sợ và cơn tức giận đó. Chúng có thể giúp bạn và những người khác được sống một cuộc sống trọn vẹn và lành mạnh hơn. Đồng cảm có nghĩa là bạn phải đặt mình vào vị trí của người khác, tinh tế và nhạy cảm với cảm xúc của họ để có thể giúp đỡ họ.
Mục lục
Các bước[sửa]
Kết nối với Người khác thông qua sự Đồng cảm[sửa]
-
Lắng
nghe.
Lắng
nghe
là
một
trong
những
cách
hiệu
quả
nhất
để
bạn
bộc
lộ
sự
đồng
cảm
với
người
khác.
Khi
bạn
lắng
nghe
một
cách
tích
cực,
cõ
nghĩa
là
bạn
đang
tập
trung
nghe
có
mục
đích.[1]
Bạn
sẽ
không
để
ý
tới
điện
thoại
của
mình,
hay
nghĩ
rằng
mình
sẽ
làm
món
gì
cho
bữa
tối,
bạn
đã
thực
sự
hòa
mình
vào
những
gì
người
kia
đang
nói.
- Nếu bạn đang nghe ai đó nói chuyện mà lại bị phân tâm bởi ý nghĩ về bữa tối hoặc điều gì bạn đang định nói với họ, hãy quay lại hiện thực bằng cách nói “Tôi vừa nghĩ về ____ (thứ gần nhất họ nói với bạn mà bạn còn nhớ được)____ và tôi đang tự hỏi không biết bạn có thể nhắc lại điều bạn vừa nói để tôi không bị bỏ lỡ bất cứ điều gì, được không?”
- Nhìn vào mắt người nói (đừng nhìn chằm chằm, nhưng hãy cố duy trì sự kết nối bằng ánh mắt), và ngồi đối diện với họ. Đừng nhìn lơ đãng qua chỗ này chỗ khác, bởi như vậy trông sẽ giống như bạn đang không chú ý và không quan tâm tới những gì người khác đang nói.
- Lắng nghe một cách tích cực đòi hỏi 3 điều.[2] Thứ nhất, diễn giải những gì người kia nói để thể hiện rằng bạn hiểu câu chuyện. Đây cũng là một kỹ năng lắng nghe nói chung. Thứ hai, là phản hồi lại bằng những cảm xúc của riêng bạn. Việc này là một phần quan trọng của sự đồng cảm bởi nó giúp người nói hiểu rõ và có thể điều chỉnh cảm xúc của mình. Đây là lí do chủ chốt tại sao chúng ta lại đòi hỏi sự đồng cảm từ người khác. Phản ứng của họ giúp chúng ta điều chỉnh phản ứng của chính chúng ta và làm cho nó có ý nghĩa hơn. Thứ ba, thể hiện thái độ xuất phát từ phản ứng của chúng ta. Thể hiện thái độ của bạn cũng là một yếu tố quan trọng, bởi vì thêm một lần nữa, bạn lại chứng minh là bạn hiểu trạng thái cảm xúc của họ và giúp họ tìm ra cách ứng xử để tiếp tục cuộc nói chuyện.
-
Mở
lòng.
Chỉ
lắng
nghe
ai
đó
sẽ
không
thể
tạo
ra
được
cầu
nối
giữa
người
đó
và
bạn.
Mở
lòng
để
đón
nhận
cảm
xúc
là
một
việc
cực
kỳ
khó
khăn
và
yêu
cầu
sự
dũng
cảm
rất
lớn,
nhưng
nó
sẽ
giúp
bạn
tăng
thêm
mối
liên
kết
với
người
khác.[3]
- Đồng cảm là một con đường hai chiều. Nó gắn liền với việc chia sẻ những điều thầm kín và tạo ra một mối liên kết cảm xúc. Để thực sự đồng cảm với người khác, bạn phải chia sẻ thế giới nội tâm của mình với họ như khi họ chia sẻ với bạn.
- Điều này không có nghĩa là bạn phải kể mọi chuyện xảy ra trong đời mình với tất cả những người bạn gặp. Bạn cần phải quyết định người mà bạn sẽ chia sẻ với, nhưng để thực sự đồng cảm, bạn cần phải đặt hi vọng vào khả năng và cơ hội mà việc cởi mở có thể mang đến, đặc biệt là với những người mà bạn ít mong đợi nhất.
- Khi bạn đã tìm ra một người mà bạn có thể cởi mở hơn, hãy thử làm như sau: thay vì dựa vào những ý nghĩ hoặc ý kiến trong cuộc trò chuyện, hãy cố gắng thể hiện cảm giác của bạn về một chủ đề nhất định. Hãy thử nói những câu bắt đầu với ngôi thứ nhất, “Tôi” chẳng hạn. Ví dụ, "Tôi rất mừng vì hôm nay được đi chơi với cậu". Cuối cùng, hãy hạn chế trả lời câu hỏi của người khác bằng “Tôi không biết nữa”, đặc biệt nếu đó là một câu hỏi mang tính riêng tư. Mọi người thường phản ứng theo cách này để khỏi phải đi sâu vào câu chuyện của người khác. Hãy cố đưa ra một câu trả lời để thể hiện cảm xúc thật của bạn.[3]
-
Thể
hiện
tình
cảm
thể
chất.
Tất
nhiên
là
bạn
không
thể
làm
điều
này
với
tất
cả
mọi
người,
và
rõ
ràng
là
bạn
phải
hỏi
trước
khi
thể
hiện
tình
cảm
thể
chất
với
ai
đó
để
đảm
bảo
việc
đó
không
làm
họ
thấy
khó
chịu
(thậm
chí
dù
bạn
đã
biết
họ
được
một
thời
gian).
Thể
hiện
tình
cảm
thể
chất
có
thể
làm
tăng
lượng
hoocmon
oxytocin
(hoocmon
“tình
yêu”)
và
làm
cho
cả
hai
người
cảm
thấy
dễ
chịu
hơn.[4]
- Nếu bạn đã thân thiết với người đó, hãy ôm họ, hoặc khoác tay qua vai, hay vòng tay vào tay họ. Việc này không những thể hiện rằng sự chú ý của bạn tập trung vào họ, mà còn tạo ra một mối liên kết giữa hai người.
- Hoocmon oxytocin được biết là giúp con người thấu hiểu cảm xúc của người khác tốt hơn, vì vậy chỉ một cái ôm, được sự đồng thuận của người kia, cũng sẽ giúp làm tăng độ nhạy cảm của bạn cũng như của người mà bạn đang thể hiện sự đồng cảm cùng. [5]
-
Tập
trung
sự
chú
ý
của
bạn
ra
bên
ngoài.
Chú
ý
đến
môi
trường
xung
quanh,
đến
những
cảm
xúc,
biểu
hiện
và
hành
động
của
những
người
quanh
bạn.
Hãy
lưu
ý
về
việc
những
người
mà
bạn
tương
tác
cùng
sẽ
cảm
thấy
thế
nào.[6]
- Chú ý tới môi trường xung quanh bạn. Hãy chú ý đến những âm thanh, mùi hương, nhìn và ghi nhớ chúng một cách có chủ ý. Con người thường không chú ý đến môi trường xung quanh. Ví dụ, hãy nghĩ xem đã bao lần bạn đi bộ hoặc lái xe tới nơi nào đó mà không còn nhớ thứ gì trên đường từ A đến B? Hãy chú tâm tới môi trường quanh bạn.
- Nghiên cứu chỉ ra rằng chú tâm tới môi trường và mọi người quanh bạn sẽ giúp bạn dễ mang sự đồng cảm và giúp đỡ đến với họ khi họ cần.[7]
-
Giữ
lại
lời
phán
xét.
Đây
là
một
bước
quan
trọng
để
học
cách
đồng
cảm
và
chú
tâm.
Có
thể
sẽ
rất
khó
để
giữ
lại
lời
phán
xét
ngay
lập
tức,
đặc
biệt
là
ở
lần
đầu
gặp
mặt
hay
tương
tác
với
ai
đó.
Tuy
nhiên,
đó
là
một
bước
quan
trọng
để
hướng
tới
mục
tiêu
trở
thành
người
biết
cảm
thông.[8]
- Cố gắng để có sự hiểu biết sâu sắc hơn về quan điểm của người khác thay vì ngay lập tức phán xét nó là tốt hay xấu. Bằng cách này bạn sẽ có hiểu biết sâu sắc hơn. Điều này không nhất thiết có nghĩa rằng người khác luôn đúng hay luôn tốt, nhưng dành thời gian để đạt được một cái nhìn sâu sắc hơn sẽ giúp bạn trong việc phát triển sự đồng cảm dành cho họ.[9]
- Tất nhiên, nói vậy không phải có nghĩa là khi có ai đó hành động một cách đáng bị khiển trách (nói những câu phân biệt chủng tộc, những điều tục tĩu hoặc cư xử như một kẻ bắt nạt người khác) thì bạn không nên can thiệp hay nói gì đó. Dám nói ra suy nghĩ của mình là một hành động thể hiện lòng can đảm và nhân ái.
- Đưa ra những lời phán xét vội vã về người khác là một khía cạnh cơ bản của tính cách loài người.[10] Chúng ta phát triển khả năng này từ thời tổ tiên của chúng ta nhằm phát hiện ra những mối nguy hiểm tiềm tàng từ người khác hoặc từ các tình huống. Dù vậy, cơ chế bẩm sinh này rất khó để thay đổi.
- Lần tiếp theo bạn thấy mình đưa ra một lời phán xét tức thời về một người khác, hãy cố vượt qua sự phán xét này bằng cách: 1) Tìm hiểu kỹ hơn về người ấy nhờ đó bạn có thể đồng cảm được với tình huống người ấy đang phải trải qua. 2) Chú ý một số điểm chung của người này với bạn (khi chúng ta phát hiện ra những điểm chung phổ biến giữa người với người, sẽ ít có khả năng chúng ta phán xét người khác). 3)Hỏi người ấy một số câu nhờ đó bạn có thể biết nhiều hơn về câu chuyện của riêng họ.
-
Đề
nghị
giúp
đỡ.
Việc
này
thể
hiện
rằng
bạn
thấy
những
gì
người
khác
đang
phải
trải
qua
và
bạn
muốn
giúp
cuộc
sống
của
họ
trở
nên
dễ
dàng
hơn.
Đề
nghị
giúp
đỡ
là
một
hành
động
tuyệt
vời
để
thể
hiện
sự
đồng
cảm,
bởi
nó
cho
thấy
rằng
bạn
sẵn
sàng
dành
thời
gian
của
bạn
để
làm
gì
đó
cho
người
khác
mà
không
đòi
hỏi
sự
đền
đáp
nào.[11]
- Đề nghị giúp đỡ có thể chỉ là những hành động đơn giản như giữ cửa cho ai đó bước vào cùng một tòa nhà với bạn, hoặc mua giúp cà phê cho người xếp hàng ngay sau lưng bạn. Có thể là một việc lớn như giúp người bạn lắp máy tính và dạy họ cách sử dụng. Hoặc, có thể là trông con giúp chị gái vào ngày cuối tuần để chị ấy có thể được nghỉ ngơi.
- Thậm chí ngay cả chỉ cần đưa ra cơ hội giúp đỡ họ cũng đã là một cử chỉ thể hiện sự đồng cảm rồi. Nói với bạn bè rằng khi cần giúp đỡ thì họ có thể nhờ bạn, hãy mở ra một con đường cho sự giúp đỡ và hỗ trợ cho họ.
Nuôi dưỡng sự Đồng cảm của Bạn[sửa]
-
Học
cách
tò
mò
tới
những
người
lạ.
Một
phần
của
việc
thể
hiện
sự
đồng
cảm
là
phải
thấy
thích
tìm
hiểu
về
người
khác,
đặc
biệt
là
những
người
mà
bạn
chưa
từng
gặp
bao
giờ
và
những
người
không
có
trong
vòng
kết
nối
xã
hội
của
bạn.
Đó
có
thể
là
những
người
bạn
gặp
ngẫu
nhiên
trên
xe
bus,
hoặc
người
bạn
đứng
cạnh
khi
xếp
hàng
ở
quầy
cà
phê.[12]
- Kiểu tò mò này phải đi xa hơn là chỉ đơn giản nói về vấn đề thời tiết – mặc dù đó luôn là một chủ đề tốt để bắt đầu câu chuyện. Bạn cần hiểu thêm ít nhiều về thế giới của người khác, đặc biệt là những người lúc bình thường bạn không nói chuyện cùng. Việc này cũng yêu cầu bạn phải cởi mở với họ, bởi vì bạn sẽ không thể có được kiểu nói chuyện này nếu như bạn cũng không nói về bản thân mình.
- Thực hiện những cuộc trò chuyện như vậy cũng là cách tốt để thử sự đồng cảm của bạn, bởi vì một số người không thích nói chuyện, nhờ vậy bạn có thể học cách phát hiện ra những biểu hiện đó và không tiếp cận họ. Để ý những biểu hiện kiểu như đọc sách, đeo tai nghe, quay mặt ra hướng khác và tránh nhìn vào mắt người khác.
- Nếu một người tạo ra liên lạc bằng ánh mắt với bạn, hãy mỉm cười khích lệ họ. Sau đó, cố gắng tìm thứ gì đó xung quanh hoặc đặc điểm cá nhân nào đó của họ mà bạn có thể dùng làm chủ đề mở đầu câu chuyện. Một số ví dụ như: bình luận về cuốn sách mà người đó đang đọc hoặc nhờ người đó giúp đỡ hay giải thích điều gì đó về một vấn đề của bạn. Tiếp tục mỉm cười khích lệ và thỉnh thoảng nhắc đến tên người đó trong cuộc nói chuyện.[13]
- Thêm nữa, luôn phải chắc chắn rằng bạn thận trọng trong những tình huống đó. Nếu bạn cảm thấy bị đe dọa hay không thoải mái với người bạn đang nói chuyện, hãy kết thúc cuộc trò chuyện và đi chỗ khác. Hãy tin vào bản năng của mình.
-
Tình
nguyện.
Đôi
khi,
mọi
người
chỉ
có
động
lực
để
tiếp
cận
và
giúp
người
khác
sau
khi
họ
trải
qua
tình
huống
cần
được
giúp
đỡ.
Nếu
bạn
muốn
phát
triển
sự
cảm
thông
cho
người
khác,
hãy
đi
tình
nguyện.
Việc
làm
tình
nguyện
thúc
đẩy
sự
hiểu
biết
về
nhu
cầu
của
cộng
đồng
và
cho
phép
bạn
kết
nối
với
những
người
mà
thường
bạn
không
được
gặp
trong
cuộc
sống
hàng
ngày.
Dành
một
phần
thời
gian
của
bạn
cho
những
người
cần
giúp
đỡ
cũng
mang
lại
cho
bạn
những
lợi
ích
về
sức
khỏe
tinh
thần
tuyệt
vời.[14]
- Làm một số nghiên cứu liên quan đến cộng đồng ở địa phương bạn để xác định xem đối tượng nào có nhu cầu được giúp đỡ. Bạn có thể làm tình nguyện ở tổ chức Hỗ trợ nhà ở cho người vô gia cư ở địa phương bạn, hoặc hội Chữ thập đỏ, hoặc có thể là giúp đỡ dạy kèm các em học sinh.
-
Thay
đổi
định
kiến
của
chính
bạn.
Khi
bạn
đã
kiên
quyết
tin
vào
thứ
gì
đó
thì
chưa
chắc
nó
đã
đúng,
đôi
khi
rất
khó
để
chấp
nhận
điều
này.
Hãy
dành
thời
gian
để
phân
tích
định
kiến
của
chính
bạn.
Học
cách
nhìn
nhận
người
khác
như
một
cá
nhân
có
tư
cách
chứ
không
phải
như
“những
bà
mẹ
vì
lợi
ích”
(sinh
con
để
nhận
trợ
cấp
và
ưu
tiên
từ
xã
hội)
hay
“kẻ
khủng
bố”
hay
“xã
hội
đen”
sẽ
giúp
rèn
luyện
sự
đồng
cảm
của
bạn.[15]
- Tìm kiếm những dấu hiệu chung giữa bạn với người mà bạn vốn nghĩ là một kiểu người cá biệt và dùng điểm chung đó để tạo nên một mối liên kết với người đó.
- Ngoài ra, thay đổi những thành kiến và giả định của bạn.[16] Hãy tự hỏi tại sao bạn lại nghĩ tất cả những người nghèo đều lười biếng, hay tất cả những người có vấn đề tâm thần đều nguy hiểm, hay tất cả những tín đồ của một tôn giáo nào đó đều là khủng bố. Rất nhiều giả định và định kiến được dựa trên những thông tin sai lầm đã trở thành phổ biến. Hãy tự giáo dục bản thân và lắng nghe những người bị ảnh hưởng bởi kiểu thông tin sai lệch này.
-
Dùng
đến
trí
tưởng
tượng
của
bạn.
Một
trí
tưởng
tượng
tốt
là
mấu
chốt
của
việc
thể
hiện
sự
đồng
cảm
đối
với
thứ
gì
đó.
Bạn
không
thể
nào
trải
nghiệm
được
tất
cả
mọi
thứ
có
thể
xảy
ra
với
ai
đó,
nhưng
bạn
có
thể
dùng
trí
tưởng
tượng
để
có
một
chút
khái
niệm
về
những
gì
bạn
có
thể
cảm
thấy,
và
dùng
điều
đó
để
thấu
hiểu
và
cảm
thông
với
họ.[17]
- Tích cực tưởng tượng những gì ai đó phải trải qua có thể giúp bạn thông cảm với họ. Vì vậy, thay vì cho rằng người đàn ông ăn xin trên phố đang xin tiền mọi người sẽ đem hết tiền được người ta cho để đi uống rượu, hãy thử tưởng tượng sẽ như thế nào khi phải sống trên đường phố, dựa vào lòng thương hại của người khác, trong một thế giới đối xử bất công với những người như cựu chiến binh, người tâm thần và những người khốn cùng.
- Nghiên cứu đã chỉ ra rằng những người đọc tiểu thuyết tâm lý có xu hướng hiểu rõ cảm xúc, hành vi và xác định mục đích tốt hơn. Vì vậy hãy đọc thật nhiều và cố tập trung vào các tác phẩm viết về những người bị thiệt thòi.[18]
-
Trải
nghiệm
thực
tế.
Việc
này
sẽ
giúp
bạn
nhận
được
kinh
nghiệm
trực
tiếp
từ
cuộc
sống
người
khác,
giống
như
câu
ngạn
ngữ
“bước
đi
trong
đôi
giày
của
người
khác”.
Nhà
văn
George
Orwell,
đã
từng
sống
trên
các
đường
phố
ở
London
để
khám
phá
xem
cuộc
sống
của
những
người
sống
ngoài
lề
xã
hội
sẽ
như
thế
nào.
Orwell
kết
bạn
với
mọi
người,
thay
đổi
thái
độ
của
ông
về
những
người
khốn
cùng
(ông
kết
luận
họ
không
phải
là
“những
kẻ
vô
lại
say
xỉn”),
và
thay
đổi
quan
điểm
của
ông
về
sự
bất
bình
đẳng
trong
xã
hội.[19]
- Bạn không cần phải đi xa đến mức đó, nhưng hãy thử làm tất cả những việc mẹ bạn phải làm trong ngày suốt cả tuần xem sao. Bạn sẽ nhận ra nó khó khăn như thế nào khi phải quản lý cả công việc ở chỗ làm và việc ở nhà, và bạn sẽ có nhận định đúng đắn hơn rằng mẹ bạn phải làm nhiều việc đến mức nào. Có thể bạn sẽ quyết định làm đỡ mẹ phần nào việc nhà.
- Tương tự như vậy, nếu bạn theo đạo (hoặc vô thần) thì hãy thử tham gia vào các nghi lễ của các tôn giáo khác, không phải để chế giễu họ hoặc để cảm thấy nổi trội hơn, mà để xem họ cảm thấy như thế nào.
-
Đối
xử
với
con
người
như
một
cá
thể
quan
trọng.[20]
Bắt
đầu
đối
xử
với
mọi
người
như
thể
họ
cũng
quan
trọng
như
bạn
vậy.
Bạn
cần
nhận
ra
rằng
bạn
không
phải
là
người
duy
nhất
trên
đời
này
và
bạn
không
phải
là
một
cá
thể
siêu
việt.
- Nhìn nhận mỗi người một cách riêng biệt. Đừng đưa họ vào những khuôn mẫu với những định kiến sai lầm rằng ở đó ai cũng như ai. Mỗi người là một cá thể và đều có điểm yếu điểm mạnh riêng.
-
Học
thiền
luyện
tập
lòng
nhân
ái.
Thiền
là
một
cách
tốt
để
giúp
bạn
đối
phó
với
những
thứ
như
trầm
cảm,
lo
âu
và
những
căng
thẳng
tồn
tại
ngày
này
qua
ngày
khác.
Học
thiền
luyện
tập
lòng
nhân
ái,
cũng
có
thể
giúp
bạn
dễ
đồng
cảm
hơn.[21]
- Bắt đầu bằng cách thiền thường xuyên. Ngồi ở đâu đó thoải mái và tập trung hít thở sâu. Nếu có suy nghĩ nào xen vào, hãy chấp nhận và giải phóng chúng khỏi tâm trí. Hình dung mình là một đối tượng của lòng nhân ái. Đừng suy nghĩ về những điểm yếu cũng như điểm mạnh của bạn. Đơn giản chỉ cần cảm thấy bản thân xứng đáng được yêu thương.
- Khi bạn đã có thể yêu thương bản thân, hãy thực hiện nó đối với 4 kiểu người khác nhau: một người nào đó mà bạn tôn trọng, giáo viên chẳng hạn; một người mà bạn yêu quý, thành viên trong gia đình hoặc bạn bè chẳng hạn; một người bình thường, như ai đó ở cửa hàng hoặc người mà hôm đó bạn gặp ngoài đường; và một kẻ thù, người mà bạn đang có mâu thuẫn với họ.
- Để giúp bạn đi đúng hướng, có thể sẽ hữu ích nếu bạn nhắc đi nhắc lại một câu thần chú như “lòng trìu mến” để nhắc nhở bản thân khi đi sai hướng và giúp bạn tập trung và giữ được cảm giác về lòng trìu mến, ngay cả đối với kẻ thù của mình.
Lời khuyên[sửa]
- Đối với những phương pháp giao tiếp phi ngôn ngữ, tư thế cơ thể thích hợp, chuyển động của cơ thể, biểu lộ của nét mặt, và cử chỉ nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp rất quan trọng. Những cái chạm tay nhẹ cũng rất có ích nếu sử dụng một cách thích hợp.
- Tiếp cận người khác bằng một “mối quan hệ hợp tác” có thể tạo ra cảm giác liên kết, nhờ đó người kia có thể cảm thấy một phần của giải pháp và rằng bạn ở đó là để giúp đỡ họ.
- Cả hai biện pháp giao tiếp bằng ngôn ngữ và phi ngôn ngữ đều quan trọng trong việc truyền đạt sự đồng cảm; chúng cần được bổ sung cho nhau.
- Xác nhận cảm xúc của người khác giúp truyền đạt sự chấp nhận và tôn trọng đối với những trải nghiệm cảm xúc của họ.
Cảnh báo[sửa]
- Đừng nản chí nếu như bạn chưa làm đúng sau một vài lần thử. Như mọi việc khác, thể hiện sự đồng cảm một cách hiệu quả cần phải tập luyện lặp đi lặp lại nhiều lần để trở thành một thói quen.
- Tránh những câu hỏi “tại sao” khi tìm hiểu về người khác. Đôi khi, điều này làm người đó cảm thấy bị trách móc.
- Đừng nói với người đó những gì người đó nhẽ ra nên làm hay không nên làm. Thường thì họ đã biết điều đó rồi.
- Hãy chắc chắn là bạn thể hiện sự đồng cảm một cách chân thành. Những người khác có thể nhìn thấu sự giả tạo và do đó, mối quan hệ của bạn với họ sẽ đi đến dấu chấm hết.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ http://web.ewu.edu/groups/studentlife/Active_Listeners%20.pdf
- ↑ http://www.taftcollege.edu/lrc/class/assignments/actlisten.html
- ↑ 3,0 3,1 http://www.counseling.ufl.edu/cwc/becoming-open-to-others
- ↑ http://www.parentingscience.com/teaching-empathy-tips.html
- ↑ http://spl.stanford.edu/pdfs/2013/Lane.pdf
- ↑ http://onlinelibrary.wiley.com/doi/10.1002/smi.1305/abstract
- ↑ http://greatergood.berkeley.edu/article/item/does_mindfulness_make_you_compassionate
- ↑ http://www.eqi.org/empathy.htm
- ↑ http://www.csus.edu/indiv/d/duboisj/HOBn/essential_elements.html
- ↑ http://www.chicagobooth.edu/capideas/sept04/snapjudgments.html
- ↑ http://www.washburn.edu/campus-life/recreation-wellness/employee-wellness/documents/Helping-Others.pdf
- ↑ http://greatergood.berkeley.edu/article/item/six_habits_of_highly_empathic_people1
- ↑ http://www.ou.edu/class/bc2813/ConversationTips/MasteringSmallTalk.htm
- ↑ https://students.ucsd.edu/student-life/involvement/community/reasons.html
- ↑ http://greatergood.berkeley.edu/topic/empathy/definition
- ↑ https://diversity.missouri.edu/learn/speaking-up.php
- ↑ http://www.mitpressjournals.org/doi/abs/10.1162/jocn.2007.19.1.42#.U1bUZ8fd1e4
- ↑ http://greatergood.berkeley.edu/article/item/chaning_our_minds
- ↑ http://magazine.nd.edu/news/48836-what-i-m-reading-down-and-out-in-paris-and-london-george-orwell/
- ↑ http://www.math.kent.edu/~mtackett/misc/fivelessons.html
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/18365029