Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Nhận biết triệu chứng HIV
Từ VLOS
HIV (vi-rút gây suy giảm miễn dịch ở người) là loại vi-rút gây bệnh AIDS (Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải). HIV tấn công hệ miễn dịch, phá hủy tế bào bạch cầu giúp cơ thể chống lại viêm nhiễm và bệnh tật. Xét nghiệm là cách duy nhất để nhận biết HIV. Bạn có thể tìm hiểu một số triệu chứng để phát hiện mình có bị nhiễm HIV hay không.
Mục lục
Các bước[sửa]
Phát hiện triệu chứng sớm[sửa]
-
Nhận
biết
dấu
hiệu
mệt
mỏi
cấp
tính
không
có
nguyên
nhân
rõ
ràng.
Mệt
mỏi
có
thể
là
dấu
hiệu
của
nhiều
bệnh,
nhưng
lại
là
triệu
chứng
ở
những
người
mắc
HIV.
Triệu
chứng
này
không
quá
nghiêm
trọng
nếu
bạn
chỉ
đang
trải
qua
một
triệu
chứng
này,
nhưng
đây
là
dấu
hiệu
mà
bạn
cần
lưu
ý
hơn.[1]
- Mệt mỏi cấp tính không đơn giản chỉ là cảm thấy buồn ngủ. Lúc nào bạn cũng thấy mệt mỏi, thậm chí là sau một đêm ngủ ngon? Bạn ngủ vào buổi chiều thường xuyên hơn, và tránh hoạt động mạnh vì cảm thấy không có nhiều năng lượng? Kiểu mệt mỏi này là một dấu hiệu cần lưu ý.
- Nếu triệu chứng kéo dài nhiều tuần hoặc tháng, bạn nên đi khám để loại trừ HIV.
-
Lưu
ý
hiện
tượng
sốt
hoặc
đổ
mồ
hôi
nhiều
vào
ban
đêm.
Những
hiện
tượng
này
thường
xảy
ra
trong
giai
đoạn
đầu
nhiễm
HIV,
gọi
là
giai
đoạn
HIV
cấp
tính.
Như
đã
nói
ở
trên,
nhiều
người
không
gặp
phải
triệu
chứng
này,
nhưng
có
một
số
người
gặp
phải
hiện
tượng
này
từ
hai
đến
bốn
tuần
sau
khi
nhiễm
HIV.[2]
- Sốt cao và đổ mồ hôi ban đêm cũng là triệu chứng của bệnh cúm và cảm lạnh thông thường. Nếu đang trong mùa cảm cúm, đây có thể là dấu hiệu mà bạn đang gặp phải.
- Rùng mình, đau cơ, đau họng, và đau đầu là những dấu hiệu của cảm lạnh, nhưng cũng có thể là triệu chứng nhiễm HIV ban đầu.
-
Quan
sát
các
tuyến
bị
sưng
ở
cổ,
nách,
hoặc
bẹn.
Tình
trạng
sưng
hạch
bạch
huyết
là
do
cơ
thể
phản
ứng
với
viêm
nhiễm.
Hiện
tượng
này
không
xảy
ra
với
tất
cả
những
người
bị
nhiễm
HIV
trong
thời
gian
đầu,
nhưng
đây
là
dấu
hiệu
phổ
biến
trong
số
các
bệnh
nhân.[1]
- Hạch bạch huyết ở cổ thường sưng to hơn ở nách hoặc bẹn khi nhiễm HIV.
- Hạch bạch huyết sưng có thể do bị viêm nhiễm khác, chẳng hạn như cảm lạnh hoặc cúm, vì thế bạn cần đi khám để nhận biết chính xác.
- Lưu ý trường hợp buồn nôn, nôn mửa và tiêu chảy. Những triệu chứng này thông thường có liên quan đến bệnh cúm, nhưng cũng là dấu hiệu cảnh báo nhiễm HIV giai đoạn đầu. Bạn nên đi khám nếu triệu chứng kéo dài.[3]
- Chú ý tình trạng loét miệng và bộ phận sinh dục. Nếu thấy loét miệng xuất hiện cùng với những triệu chứng khác, đặc biệt nếu bạn hiếm khi bị loét miệng, đây có thể là dấu hiệu nhiễm HIV giai đoạn đầu. Loét vùng kín cũng là báo hiệu của HIV.
Nhận biết triệu chứng nặng[sửa]
- Không bỏ qua tình trạng ho khan. Triệu chứng này xuất hiện ở những giai đoạn cuối của HIV, đôi khi là nhiều năm sau khi vi-rút xâm nhập vào cơ thể và âm ỉ bên trong. Triệu chứng có vẻ vô hại này thường rất dễ bị bỏ qua, đặc biệt khi xuất hiện trong mùa dị ứng hoặc ho và cảm cúm. Nếu tình trạng ho khan không thuyên giảm sau khi dùng thuốc chữa dị ứng hoặc ống hít, đây có thể là triệu chứng của HIV.
-
Quan
sát
những
điểm
bất
thường
(màu
đỏ,
nâu,
hồng,
hoặc
tím)
trên
da.
Những
người
nhiễm
HIV
giai
đoạn
cuối
thường
bị
phát
ban
da,
đặc
biệt
ở
mặt
và
thân
mình.
Phát
ban
có
thể
xuất
hiện
trong
miệng
và
mũi.
Đây
là
dấu
hiệu
HIV
đang
chuyển
hóa
thành
AIDS.[4]
- Da đóng vảy màu đỏ cũng là dấu hiệu của HIV giai đoạn cuối. Các vết trông giống như bị loét hoặc nổi cục.
- Phát ban thường khi đi kèm cảm cúm, vì thế nếu nhận thấy tình trạng xuất hiện cùng lúc với những triệu chứng khác, bạn cần đi khám bác sĩ ngay lập tức.
- Lưu ý tình trạng viêm phổi. Bệnh thường ảnh hưởng đến những người có hệ miễn dịch kém vì những lý do khác. Bệnh nhân mắc HIV giai đoạn cuối thường dễ bị viêm phổi do vi trùng thường không gây nên phản ứng nghiêm trọng như vậy.
- Lưu ý tình trạng nhiễm nấm, đặc biệt ở miệng. Bệnh nhân HIV giai đoạn cuối thường bị nhiễm nấm trong miệng gọi là bệnh tưa miệng. Bệnh làm xuất hiện vết đốm trắng hoặc những vết dị thường khác trên lưỡi và trong miệng. Đây là dấu hiệu cảnh báo hệ miễn dịch đang gặp vấn đề trong việc chống lại viêm nhiễm.
- Kiểm tra móng tay để tìm dấu hiệu nấm mốc. Bệnh nhân HIV giai đoạn cuối thường gặp tình trạng móng bị vàng hoặc nâu, nứt hay sứt mẻ. Móng trở nên dễ bị nhiễm nấm mà trong điều kiện bình thường cơ thể có khả năng chống lại.
- Xác định tình trạng giảm cân nhanh không rõ nguyên nhân. Trong giai đoạn đầu của HIV, nguyên nhân có thể là do tiêu chảy nặng; trong giai đoạn cuối, hiện tượng có tên gọi "thải ra," và là phản ứng mạnh của cơ thể đối với sự hiện diện của HIV trong hệ thống.
- Lưu ý hiện tượng mất trí nhớ, trầm cảm, hoặc bệnh thần kinh khác. HIV tác động đến chức năng nhận thức của não ở giai đoạn cuối. Những triệu chứng này thường nghiêm trọng và cần được xem xét.
Tìm hiểu HIV[sửa]
-
Nhận
biết
nguy
cơ
lây
nhiễm.
Bạn
có
thể
gặp
phải
nhiều
tình
huống
dẫn
đến
nguy
cơ
mắc
HIV.
Nếu
đã
trải
qua
một
trong
những
trường
hợp
sau
đây,
bạn
đang
có
nguy
cơ
bị
lây
nhiễm:
- Quan hệ cửa sau, bằng âm đạo hoặc quan hệ bằng miệng không an toàn.
- Dùng chung kim tiêm.
- Chẩn đoán hoặc điều trị bệnh lây truyền qua đường tình dục (STD), bệnh lao, lao phổi, hoặc viêm gan.
- Truyền máu từ năm 1978 đến 1985, những năm khi các biện pháp phòng ngừa chưa được áp dụng trong việc sử dụng máu nhiễm bệnh để truyền.
- Không nên chờ đến khi triệu chứng xuất hiện mới đi khám. Nhiều người mắc HIV không biết rằng họ đang bị lây nhiễm. Vi-rút có thể âm ỉ trong cơ thể mười năm trước khi bắt đầu triệu chứng. Nếu có lý do cho rằng bản thân có thể nhiễm HIV, bạn nên đi khám ngay khi chưa thấy có dấu hiệu. Bạn nên phát hiện càng sớm càng tốt.
-
Làm
xét
nghiệm
HIV.
Đây
là
phép
đo
chính
xác
nhất
để
xác
định
xem
bạn
có
bị
HIV
hay
không.
Liên
lạc
với
trạm
y
tế
địa
phương,
hội
chữ
thập
đỏ,
văn
phòng
bác
sĩ,
và
các
nguồn
khác
tại
địa
phương.
- Xét nghiệm thường khá dễ dàng, chi phí hợp lý, và đáng tin cậy (trong hầu hết các trường hợp). Xét nghiệm phổ biến thường được thực hiện bằng cách lấy mẫu máu. Ngoài ra còn có xét nghiệm chất dịch trong miệng (không phải nướt bọt) và nước tiểu. Thậm chí có một số xét nghiệm mà bạn có thể thực hiện ở nhà. Nếu không có bác sĩ tiến hành xét nghiệm, bạn có thể liên lạc với Sở Y tế tại địa phương.
- Nếu xét nghiệm HIV, bạn không nên phủ nhận kết quả. Cho dù có bị lây nhiễm hay không thì bạn cũng sẽ thay đổi lối sống và cách tư duy của mình.
Lời khuyên[sửa]
- Đi xét nghiệm nếu bạn nghi ngờ mình mắc bệnh. Đây là cách phù hợp nhằm đảm bảo an toàn cho bạn lẫn người khác.
- HIV không lây truyền qua không khí hay thức ăn. Vi-rút không thể sống bên ngoài cơ thể.
- Nếu đã xét nghiệm tại nhà cho ra kết quả dương tính, bạn sẽ được giới thiệu tiến hành xét nghiệm tiếp theo. Không nên bỏ qua lần xét nghiệm này. Nếu cảm thấy lo ngại, bạn nên đi khám bác sĩ.
Cảnh báo[sửa]
- Không bao giờ nhặt kim hoặc ống tiêm đã vứt đi.
- STD làm tăng khả năng lây nhiễm HIV.
- 1/5 số người nhiễm HIV ở Hoa Kỳ không biết họ bị nhiễm bệnh.