Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Giúp đỡ người mắc bệnh lo âu
Từ VLOS
Người mắc bệnh lo âu có thể trải qua sự lo lắng trong một số tình huống xã hội do nhiều tác nhân kích thích và các triệu chứng khác có liên quan đến rối loạn căng thẳng sau chấn thương (Post-traumatic Stress Disorder hay PTSD), Rối loạn Lo âu Xã hội, Rối loạn Hoảng sợ, và vì nhiều lý do khác, một số nguyên nhân thường không xác định được. Những vấn đề này có mức độ từ nhẹ đến nặng và trở nên nổi bật nhất khi sự lo âu trở nên nghiêm trọng. Nếu bạn có bạn bè, thành viên gia đình, hoặc một người thân đang đối phó với sự căng thẳng,hãy hỗ trợ họ mà không chỉ trích khi họ đang trong cơn lo âu cũng như những thời điểm khủng hoảng khác.
Mục lục
Các bước[sửa]
Xử lý rối loạn lo âu/cơn hoảng loạn[sửa]
- Giữ bình tĩnh. Bạn rất dễ trở nên lo lắng khi ở cạnh một người đang lo âu.[1] Bạn phải hít thở sâu và ổn định. Bạn cần bình tĩnh để giúp người thân của bạn bình tĩnh. Bạn cần giữ cho tâm trí của mình sáng suốt, bởi một người đang trải qua cơn lo âu sẽ ở trong trạng thái "chiến đấu hoặc bỏ chạy" và họ sẽ không suy nghĩ logic.[2]
- Đưa người thân của bạn đến nơi yên tĩnh và để họ ngồi thoải mái. Nếu có thể, đưa họ ra khỏi môi trường gây kích động rối loạn lo âu. Khi một người đang lo lắng, họ tin rằng mình đang gặp nguy hiểm: sự lo âu là nỗi sợ bắt nguồn từ bối cảnh xung quanh.[3] Đưa họ ra khỏi tình huống hiện tại sẽ giúp họ cảm thấy an toàn. Việc được ngồi sẽ làm giảm lượng adrenaline đang chạy khắp cơ thể, và giúp họ thoát khỏi chế độ chiến đấu hoặc bỏ chạy.[4]
- Cung cấp thuốc. Nếu người thân của bạn được kê thuốc để dùng khi trải qua rối loạn lo âu, hãy đưa thuốc cho họ ngay. Nếu bạn không biết liều lượng cần dùng, hãy hỏi họ. Tốt nhất là bạn nên nắm được liều lượng và sự chống chỉ định của loại thuốc mà họ phải dùng. Cũng rất tốt nếu bạn biết thuốc này đã được kê cách đây bao lâu và những hướng dẫn mà các bác sĩ đã đưa.[5]
-
Nói
với
họ
rằng
họ
an
toàn.
Nói
một
vài
câu
ngắn,
đơn
giản
với
giọng
êm
dịu,
an
ủi.
Điều
quan
trọng
là
bạn
phải
nhắc
họ
rằng
họ
không
gặp
nguy
hiểm,
sự
lo
lắng
rồi
sẽ
trôi
qua[6],
rằng
bạn
đang
ở
đó
và
sẵn
sàng
hỗ
trợ.
Nói
những
câu
nói
xoa
dịu
sau
- "Mọi việc sẽ ổn thôi".
- "Bạn đang làm tốt".
- "Bình tĩnh nào".
- "Ở đây bạn an toàn".
- "Tôi đang ở đây với bạn".
- Tập bài tập hít thở cùng họ. Hít thở sâu sẽ làm giảm bớt triệu chứng lo lắng.[7] Yêu cầu họ cùng hít thở với bạn. Bạn cần nhắc họ hít vào bằng mũi trong khi bạn đếm đến 5 và thở ra bằng miệng khi bạn đếm tới 5. Nói rằng: "Chúng ta có thể tập hít thở sâu cùng nhau. Đặt tay bạn lên bụng, như thế này. Khi chúng ta hít vào, chúng ta sẽ cảm giác bụng phình lên và xẹp xuống khi thở ra. Tôi sẽ đếm khi chúng ta giữ hơi thở. Sẵn sàng chưa? Hít vào... một... hai... ba...bốn...năm... thở ra... một... hai... ba… bốn… năm..."
- Thực hiện chiến lược giúp tập trung vào hiện tại (Grounding Strategy). Tập trung vào sự thật ở hiện tại sẽ giúp một người bị rối loạn lo âu nhận ra rằng họ không gặp nguy hiểm.[8] Giúp họ tập trung và mô tả môi trường xung quanh vào thời điểm đó. Bạn cũng có thể yêu cầu họ đặt tên cho các vật dụng trong phòng, tiếp theo là những món đồ trang trí tường trong phòng và một số vật khác. Bạn sẽ giúp họ xao lãng khỏi trải nghiệm nội tâm bằng cách giúp họ tập trung vào trải nghiệm bên ngoài.
- Gọi xe cấp cứu hoặc đưa họ đến bệnh viện. Một vài triệu chứng của rối loạn lo âu tương tự như một cơn đau tim.[9] Nếu bạn không chắc về chuyện gì đang xảy ra hoặc nếu người thân của bạn bị rối loạn lo âu ngay khi họ đã bình tĩnh trở lại, hãy gọi cho chuyên gia để nhận được giúp đỡ. Một chuyên gia y tế có thể đánh giá tình hình đúng đắn nhất.
Đối phó với lo âu trong cuộc sống hằng ngày[sửa]
-
Khuyến
khích
người
thân
của
bạn
luyện
tập
tự
chăm
sóc.
Sự
lo
âu
có
thể
khiến
cho
mọi
người
phớt
lờ
sức
khỏe
thể
chất
hoặc
cảm
xúc,
và
bạn
có
thể
giúp
bằng
cách
gợi
ý
họ
làm
điều
gì
đó
nếu
bạn
thấy
họ
đã
quên
chăm
sóc
bản
thân.[10]
Một
số
hoạt
động
tự
xoa
dịu
là
rất
quan
trọng
nếu
họ
thường
xuyên
lo
âu.
Ví
dụ,
hỏi
xem
họ
có
muốn
ăn
gì
đó
không,
hoặc
gợi
ý
họ
đi
tắm
nước
ấm
thư
giãn.
- Khi xử lí tình huống với trẻ em, bạn cần tham gia vào các hoạt động thư giãn với trẻ. Để trẻ chọn những gì chúng muốn làm.
- Phân bổ thời gian để lo lắng. Không phải bất kì ai hay lo lắng cũng đều mắc chứng rối loạn lo âu nhưng như thế không có nghĩa là không cần phải xử lý cảm giác lo lắng. Dành 30 phút trong ngày để người thân của bạn được lo lắng bình thường. Trong suốt thời gian này, đừng để họ bị phân tâm bởi bất cứ điều gì ngoài sự lo lắng và cảm giác bồn chồn. Động viên họ nghĩ về giải pháp cho vấn đề. Phương pháp này hiệu quả với trẻ em cũng như người lớn và sẽ giúp họ có cảm giác kiểm soát được trở ngại của mình.[11]
-
Ghi
nhận
cảm
giác
của
họ.
Người
thân
của
bạn
có
thể
nói
cho
bạn
biết
lý
do
tại
sao
họ
cảm
thấy
khó
chịu,
hoặc
bạn
có
thể
biết
được
dựa
trên
tác
nhân
kích
động
sự
lo
âu.
Thử
nói
cho
họ
biết
họ
trông
buồn
bã
như
thế
nào,
và
nhận
ra
rằng
việc
đó
thật
khó
khăn.
Như
vậy,
họ
sẽ
biết
rằng
bạn
quan
tâm
đến
họ,
và
bạn
nghĩ
sự
khó
khăn
của
họ
là
chính
đáng.
Thật
bất
ngờ,
việc
ghi
nhận
đó
có
thể
làm
giảm
sự
căng
thẳng.[12]
- "Điều đó có vẻ thật sự khó khăn".
- "Tôi có thể hiểu lý do khiến bạn khó chịu. Dường như việc đến thăm bố đôi khi thật khó khăn đối với bạn".
- "Bạn trông có vẻ căng thẳng. Mặt bạn nhăn nhó và người thì gục xuống. Bạn có muốn trò chuyện không?"
-
Chủ
động
tiếp
xúc
an
ủi.
Một
cái
ôm
có
thể
an
ủi
người
đang
lo
âu.[13]
Bạn
có
thể
vỗ
lưng
họ,
ôm
họ
bằng
một
tay
hoặc
đặt
tay
còn
lại
lên
vai
để
xoa
dịu
họ.
Chỉ
nên
làm
những
việc
mà
cả
hai
bạn
cảm
thấy
dễ
chịu.
- Luôn cho họ cơ hội để từ chối. Nếu họ đang đối mặt với tình trạng giác quan bị quá tải hoặc đang mắc chứng tự kỷ, sự tiếp xúc có thể khiến vấn đề tồi tệ hơn. Hoặc có lẽ họ không có tâm trạng tốt.
-
Chấp
nhận
rằng
nhu
cầu
của
họ
là
khác
biệt.
Đây
là
một
sự
an
ủi
to
lớn
dành
cho
người
mắc
chứng
lo
âu.[14]
Hãy
sẵn
lòng
giúp
đỡ,
và
đừng
hỏi
về
những
ngày
tồi
tệ
hoặc
nhu
cầu
bất
thường
của
họ.
Đừng
coi
sự
lo
âu
của
họ
là
một
gánh
nặng
đối
với
cuộc
sống
của
bạn.
Nhận
ra
rằng
cảm
giác
của
họ
là
quan
trọng,
và
đối
xử
với
họ
bằng
lòng
từ
bi,
sự
quan
tâm
lo
lắng,
và
nhiều
hơn
thế.
- Trở nên linh hoạt. Có thể người mắc bệnh lo âu sẽ mất nhiều thời gian hơn để sẵn sàng cho những sự kiện, ví dụ như đến trường học. Bạn cần tính đến yếu tố này ở thời điểm hiện tại và chấp nhận sự trì hoãn.
- Khuyến khích họ tìm sự giúp đỡ chuyên nghiệp. Nếu người thân của bạn chưa được điều trị, việc gặp bác sĩ có chuyên môn về rối loạn lo âu có thể giúp họ nhận được sự giúp đỡ cần thiết. Điều quan trọng là phải kiểm soát được mọi vấn đề sức khỏe hoặc sinh học tiềm ẩn gây bệnh.[15] Khi đã biết biết nguyên nhân khiến người thân lo lắng là do tâm lý, bạn sẽ có khả năng tìm kiếm cách điều trị tốt hơn. Để động viên họ, bạn có thể đề nghị đi cùng với họ để ghi chú, giúp họ nhớ về những triệu chứng, hoặc hỗ trợ tinh thần cho họ.
- Hình thành mạng lưới hỗ trợ. Việc nhờ người khác giúp đỡ có thể là nguồn động viên to lớn đối với một người mắc bệnh lo âu. Thực tế thì người có mạng lưới hỗ trợ thân thiết, mạnh mẽ sẽ có nhiều cơ hội nhận được lợi ích từ việc điều trị lo âu. [16] Bạn không phải làm bất cứ điều gì cụ thể. Người mắc chứng lo âu chỉ cần biết rằng luôn có người ở bên để họ trò chuyện và chia sẻ những sự lo lắng, họ sẽ cảm thấy tốt hơn nhiều.[17]
Chăm sóc bản thân[sửa]
- Nhớ rằng bạn không phải chịu trách nhiệm cho sức khỏe của bất kỳ ai. Bạn có thể giúp đỡ họ và đề xuất cách để xử lý vấn đề, nhưng bạn không thể chữa lành chứng rối loạn lo âu của họ.[18] Mọi triệu chứng khó chịu hoặc tái phát đều không phải là lỗi của bạn. Chứng lo âu mãn tính làm thay đổi chất hóa học trong não bộ và thần kinh[19]và điều này cần có thời gian để được chữa lành.[20] Người bệnh có trách nhiệm thảo luận với bác sĩ hoặc chuyên gia tâm lý để cải thiện bản thân họ.
- Thực hành tự chăm sóc. Sống cùng hoặc là bạn với ai đó mắc chứng rối loạn lo âu hoặc có vấn đề về lo âu sẽ khiến bạn mệt mỏi.[21] Bạn cần dành nhiều thời gian cho bản thân. Bạn không cần cảm thấy tội lỗi. Nhu cầu và sức khỏe tình cảm của bạn cũng rất quan trọng. Hãy dành cho bản thân thời gian ở một mình và sẵn sàng thiết lập ranh giới cá nhận. Tắt điện thoại vào một khoảng thời gian nhất định mỗi đêm, và không nhận cuộc gọi. Bạn có thể ở bên họ trong 2 giờ, nhưng sau đó hãy về nhà để nghỉ ngơi.
- Sử dụng mạng lưới hỗ trợ của riêng bạn. Điều quan trọng là bạn cũng phải có bạn bè và gia đình riêng để hỗ trợ chính mình. Trò chuyện với ai đó để động viên bạn kiên nhẫn sẽ ngăn bạn bị kiệt sức và giúp bạn tránh căng thẳng.[22] Chăm sóc bản thân và luôn hạnh phúc sẽ mang lại cho bạn điều kiện tốt nhất để giúp đỡ một người mắc chứng lo âu.[23]
- Một mình đến gặp nhà tâm lý học nếu bạn cảm thấy bị quá tải. Khi gặp chuyên gia, bạn có thể tìm hiểu thêm về rối loạn lo âu, sức khỏe tâm thần, và cơ chế đối phó tích cực trong giai đoạn khủng hoảng và về lâu dài. Chuyên gia tâm lý sẽ giúp bạn đối phó với cảm xúc riêng về việc đối xử với người mắc chứng lo âu và đề xuất giải pháp để bạn chăm sóc họ. Rối loạn lo âu cũng ảnh hưởng đến sức khỏe và mối quan hệ của người chăm sóc với người bị rối loạn.[24]
Hiểu chứng lo âu[sửa]
-
Hiểu
rối
loạn
lo
âu
là
một
bệnh
tâm
lý.[25]
Mặc
dù
chứng
bệnh
này
không
hiển
hiện
như
bị
gãy
chân
hay
gãy
tay,
nhưng
rối
loạn
lo
âu
sẽ
ảnh
hưởng
các
hoạt
động
hằng
ngày
và
chất
lượng
cuộc
sống
của
người
bị
lo
âu.
Rối
loạn
lo
âu
thường
xảy
ra
nhiều
hơn
lo
âu
tạm
thời
(lo
lắng
hay
sợ
hãi)
mà
hầu
hết
mọi
người
trải
qua
hằng
ngày
và
sẽ
trở
nên
tồi
tệ
hơn
theo
thời
gian
nếu
không
được
điều
trị.[26]
- Điều này rất quan trọng nếu bản thân bạn chưa bao giờ bị rối loạn lo âu.
- Hiểu sự khác biệt giữa lo âu và rối loạn. Có một sự khác biệt lớn giữa việc đôi khi cảm thấy lo âu, như khi đi phỏng vấn hoặc gặp người mới, và sự rối loạn lo âu. Lo lắng là điều bình thường trong cuộc sống.[27] Rối loạn lo âu xảy ra do nhiều nguyên nhân: nhận thức, sinh học, thần kinh và có thể thậm chí là di truyền.[28] Rối loạn lo âu sẽ cần sự giúp đỡ chuyên nghiệp để được điều trị thông qua liệu pháp trò chuyện, thuốc hoặc kết hợp cả hai.[29] Điều này nghe có vẻ khó khăn nhưng với sự kiên nhẫn, nó có thể thực hiện được.
-
Tìm
hiểu
về
rối
loạn
lo
âu.
Hiểu
được
người
thân
của
mình
đang
chịu
đựng
những
gì
có
thể
giúp
bạn
thông
cảm
hơn
với
họ
và
có
điều
kiện
giúp
họ
tốt
hơn.
Nếu
bạn
xác
định
được
loại
rối
loạn
lo
âu
mà
người
thân
đang
mắc
phải,
hãy
tìm
hiểu
về
các
triệu
chứng
cụ
thể
của
bệnh
đó.
Rối
loạn
lo
âu
bao
gồm
Rối
loạn
Lo
âu
Toàn
thể,
Hội
chứng
Sợ
Xã
hội/Ám
ảnh
Sợ
Xã
hội,
Rối
loạn
Hoảng
sợ,
Rối
loạn
Căng
thẳng
sau
Chấn
thương
(PTSD)
và
Hội
chứng
Lo
lắng
Bị
Xa
cách.
- Nếu bạn không chắc liệu người thân của bạn có đang bị rối loạn lo âu hay không, hãy tìm hiểu về triệu chứng khác nhau của chứng lo âu.
- Tìm hiểu phương pháp thư giãn và chiến lược xoa dịu. Sự rối loạn và cơn lo âu không khó chữa.[30] Bạn sẽ giúp được người thân của mình nhiều hơn khi cơn lo âu của họ bộc phát nếu biết cách khiến họ bình tĩnh và giải tỏa một vài triệu chứng. Đặc biệt hãy học cách để thực hành bài tập hít thở và can thiệp để giúp một người tập trung vào hiện tại. (Chúng được biết đến là Grounding Technique).
Lời khuyên[sửa]
- Nhớ rằng cơn lo âu gần như không thể ngăn chặn được. Rất có thể bạn của bạn cảm thấy cực kỳ xấu hổ khi không thể kiểm soát sự lo âu của họ, đặc biệt nếu nó xảy ra ở nơi tình huống công cộng.[31] Cố gắng để nhắc nhở họ rằng đó không phải lỗi của họ, và họ rất rất dũng cảm khi đối mặt với cơn lo âu.
-
Đưa
ra
những
lời
khuyên
tích
cực.
Người
thân
của
bạn
đã
khá
căng
thẳng,
vì
thế
tốt
nhất
là
bạn
nên
nói
với
giọng
điệu
khích
lệ
và
nhẹ
nhàng.
Đảm
bảo
thông
tin
phản
hồi
của
bạn
về
cảm
xúc
của
họ
luôn
mang
tính
xây
dựng,
và
nhận
ra
cảm
giác
bất
an,
thậm
chí
trong
môi
trường
an
toàn,
là
một
trải
nghiệm
hợp
lý.
- "Cố gắng hít thở chậm một chút." (Câu này tốt hơn là "Đừng hít thở quá nhanh", vì nó nói với họ những gì nên làm hơn những gì không nên làm.)
- "Ngồi xuống nếu bạn muốn"
- "Nước đây. Bạn có muốn uống không?"
- "Bạn thực sự đang làm rất tốt. Hãy cố gắng phát huy".
- Đừng giúp họ tránh những tác nhân khiến họ lo lắng. Khuyến khích họ dần đối mặt với nỗi sợ, trải nghiệm và hiểu rằng chúng không nguy hiểm. Tránh né có thể khiến sự lo âu càng tệ hơn, nghiêm trọng hơn theo thời gian.[32]
- Thử dùng một ứng dụng kiểm soát sự lo âu.
- Hành động an toàn nhất khi ai đó đang trải qua giai đoạn lo âu nghiêm trọng là gọi xe cấp cứu hoặc đưa họ đến phòng cấp cứu.
Cảnh báo[sửa]
- Tránh làm tổn thương cảm xúc của đối phương. Việc này có thể gây khó chịu, nhất là nếu người mắc bệnh lo âu là một thành viên gia đình. Bạn cần giữ bình tĩnh.
- Đừng cố gắng xúc phạm hoặc đưa ra yêu cầu khắt khe để động viên họ dừng một hành vi nào đó lại. Nếu bạn của bạn đang làm điều gì đó khiến tình hình trầm trọng thêm, như trách móc bản thân, bạn cần cố gắng đối mặt với họ bằng một giọng nói điềm tĩnh.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ https://www.anxiety.org/is-anxiety-contagious
- ↑ https://books.google.com.pk/books?id=avOVBgAAQBAJ&pg=PT21&dq=anxiety+attack+is+fight+or+flight+mode&hl=en&sa=X&ved=0CBsQ6AEwAGoVChMI0r34yKqhxwIVxjkaCh2csQBb#v=onepage&q=anxiety%20attack%20is%20fight%20or%20flight%20mode&f=false
- ↑ http://anxietynetwork.com/content/what-you-fear-most-cannot-happen
- ↑ http://www.get.gg/mobile/adrenaline.htm
- ↑ http://www.anxieties.com/152/introduction-common-medications-for-anxiety-disorders
- ↑ https://books.google.com.pk/books?hl=en&lr=&id=hnpfMUAYsCoC&oi=fnd&pg=PR5&dq=how+to+calm+a+panic+attack&ots=uIcON85ch9&sig=D5_GBqOsYOzAAeTYE_cS9Aezg2g#v=onepage&q&f=false
- ↑ https://books.google.com.pk/books?id=E2sKf-sexZwC&pg=PA106&dq=calming+anxiety+attack+through+breathing&hl=en&sa=X&ved=0CBsQ6AEwAGoVChMIk4mNiKuhxwIVS38aCh2Awg5W#v=onepage&q=calming%20anxiety%20attack%20through%20breathing&f=false
- ↑ https://www.psychologytoday.com/blog/anxiety-zen/201411/taking-control-panic-attacks
- ↑ http://www.calmclinic.com/anxiety/symptoms/heart-attack
- ↑ http://www.takingcharge.csh.umn.edu/conditions/anxiety-depression
- ↑ http://www.comh.ca/pchc/workbook/pages/02-02-skills-worry.cfm
- ↑ https://www.psychologytoday.com/blog/pieces-mind/201204/understanding-validation-way-communicate-acceptance
- ↑ http://ajot.aota.org/Article.aspx?articleid=1882368
- ↑ http://www.mentalhealth.org.uk/help-information/mental-health-a-z/F/friendship/
- ↑ http://www.clinicaladvisor.com/features/separating-anxiety-from-physical-illness/article/117767/
- ↑ https://www.learntolive.com/importance-support-network-social-anxiety-forum/#.Vcocwfmqqko
- ↑ http://onlinelibrary.wiley.com/doi/10.1002/jclp.21925/abstract
- ↑ http://www.adaa.org/understanding-anxiety/myth-conceptions
- ↑ archpsyc.jamanetwork.com/article.aspx?articleid=492820&resultclick=1
- ↑ https://socialanxietyinstitute.org/social-anxiety-chemical-imbalances-brain-neural-pathways
- ↑ http://www.adaa.org/finding-help/helping-others/spouse-or-partner
- ↑ www.uptodate.com/contents/psychosocial-issues-in-advanced-illness
- ↑ www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC4446949/
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/18281843
- ↑ http://www.nimh.nih.gov/health/topics/anxiety-disorders/index.shtml
- ↑ http://www.anxietycentre.com/anxiety-anxiety-disorder-panic-attacks.shtml
- ↑ http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/anxiety/basics/definition/con-20026282
- ↑ http://psychcentral.com/news/2008/03/04/genetic-disposition-for-anxiety/1997.html
- ↑ http://www.adaa.org/finding-help/treatment
- ↑ www.adaa.org/finding-help/treatment
- ↑ https://www.psychologytoday.com/blog/the-dance-connection/200909/anxiety-and-shame-lesson-in-courage
- ↑ https://www.psychologytoday.com/blog/hidden-motives/201102/anxiety-avoidance-denial-and-worse