Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Giao tiếp với người đang giận dữ
Từ VLOS
(đổi hướng từ Giao tiếp với Người đang Giận dữ)
Chúng ta đều từng gặp phải nhiều người có thái độ giận dữ trong cuộc sống. Họ là những người không có khả năng kiểm soát cảm xúc và phản ứng của mình. Không may mắn thay, họ thường trút giận lên người khác. Khi một người nào đó đang tức giận, sẽ khó để người đó kiểm soát cảm xúc của bản thân khi phải đối phó với tình huống nào đó. Đôi khi, sự giận dữ có thể vượt khỏi tầm kiểm soát. Giao tiếp với họ có nghĩa là bạn phải duy trì sự bình tĩnh và kiên nhẫn. Bạn cũng cần phải lắng nghe một cách hiệu quả và giúp người đó tìm kiếm giải pháp cho vấn đề của mình.
Mục lục
Các bước[sửa]
Phản ứng trước Sự giận dữ của Người khác[sửa]
- Không nên hồi đáp bằng sự tức giận. Khi một người nào đó đang giận dữ, đặc biệt là tức giận với bạn, sẽ khá dễ dàng để bạn cũng cảm thấy bực tức. Nhưng khi bạn đang cố gắng giao tiếp với họ, cách tốt nhất là bạn nên loại bỏ sự bực tức của mình.
- Duy trì khoảng cách về mặt tình cảm. Không nên cá nhân hóa sự giận dữ của người đó. Thay vì vậy, bạn nên chuyển hướng cảm xúc của bản thân thành thái độ tò mò trước sự bực tức của người đó. Bạn có thể tự hỏi bản thân câu hỏi chẳng hạn như: “Người này đang rất tức giận. Mình không biết chuyện gì đã khiến người đó giận dữ như vậy”.[1]
- Nói chuyện một cách từ tốn và chậm rãi. Không nên lên giọng hoặc nói với giọng điệu truyền tải sự tức giận. Bạn có thể hít thở sâu nếu cần, và trò chuyện với giọng điệu từ tốn và với âm lượng bình thường.
-
Sử
dụng
ngôn
ngữ
cơ
thể
không
có
ý
nghĩa
đe
dọa.
Ngôn
ngữ
cơ
thể
cởi
mở,
nồng
nhiệt
có
thể
giúp
bạn
xoa
dịu
sự
bực
tức
của
người
khác.
Người
đó
sẽ
nhận
thấy
rằng
bạn
không
đang
chống
đối
họ.
Một
vài
ngôn
ngữ
cơ
thể
tích
cực
bao
gồm:[2]
- Duy trì sự giao tiếp bằng mắt.
- Đứng hoặc ngồi với hai tay đặt hai bên người chứ không phải khoanh tay trước ngực.
- Đứng chếch về một góc, thay vì đối mặt trực diện với người đó.
- Nhẹ nhàng chạm vào vai người đó nếu họ cho phép. Bạn nên nhớ rằng chạm vào người khác không phải lúc nào cũng là hành động phù hợp. Nếu người đang giận dữ là vợ/chồng hoặc bạn thân của bạn, bạn có thể chạm vào họ. Nếu họ là khách hàng của bạn, bạn không nên thực hiện điều này.
- Không nên kích động sự giận dữ của người khác. Khi bạn biết rõ về tách nhân kích hoạt sự tức giận của người đó, bạn có thể sẽ thực hiện hành động kích thích sự bực tức của người đó một cách vô tình hoặc cố ý. Tuy nhiên, khi một ai đó đang tức giận, bạn nên tránh các hành động mà bạn biết rằng sẽ khiến họ giận dữ hơn hoặc cảm giác như thể họ không được tôn trọng.[3]
Đề xuất Kỹ thuật Đem lại Sự bình tĩnh[sửa]
- Đánh giá tình huống trước khi đưa ra lời đề nghị. Đưa ra lời đề xuất giúp người khác trở nên bình tĩnh hơn có thể sẽ không thích hợp đối với những người không cần bạn giúp đỡ. Tuy nhiên, bạn hoàn toàn có thể thực hiện điều này nếu người đó đang tìm kiếm sự trợ giúp để có thể bình tĩnh lại. Hành động này cũng sẽ giúp ích cho bạn khi cuộc trò chuyện trở nên không hiệu quả hoặc đang tăng cao và chắc chắn sẽ “bùng nổ”.
-
Khuyên
người
đó
hít
thở
sâu.
Hít
thở
sâu
có
thể
sẽ
khá
hữu
hiệu
trong
việc
điều
chỉnh
cảm
xúc.
Bạn
có
thể
hướng
dẫn
người
đó
thực
hiện
theo
phương
pháp
sau:
- Hít vào trong 4 nhịp đếm, nín thở trong 4 nhịp tiếp theo và sau đó, thở ra trong 4 nhịp đếm.
- Bạn nên chắc chắn rằng người đó hít thở tại vị trí cơ hoành chứ không phải là tại vùng ngực. Khi hít thở bằng cơ hoành, bụng của người đó sẽ phình to (họ có thể đặt tay lên bụng để cảm nhận).
- Thực hiện biện pháp này cho đến khi đối phương cảm thấy bình tĩnh hơn.
- Yêu cầu đối phương đếm đến 10. Bạn có thể nói với người đó rằng họ không cần thiết phải phản ứng ngay lập tức. Đếm số có thể giúp trì hoãn sự tức giận trong giây lát. Bạn nên khuyên người đó dành một chút thời gian để sắp xếp cảm xúc của mình bằng cách đếm đến 10.[4]
- Gây xao nhãng cho đối phương. Giúp người đó ngừng suy nghĩ về sự tức giận bằng cách gây xao nhãng cho họ. Bạn có thể kể chuyện cười hoặc cho họ xem video. Bạn có thể trấn an đối phương rằng bạn quan tâm đến sự bực tức của họ, nhưng sẽ tốt hơn nếu bạn giúp người đó chuyển hướng sự tập trung trong vòng một vài phút để giúp họ “hạ nhiệt”.[2]
- Khuyên người đó nên đi dạo. Tách người đó ra khỏi tình huống sẽ giúp họ bình tĩnh hơn.[5] Bạn có thể khuyên người đó đi dạo, ra khỏi nhà, hoặc nếu không, hãy khuyên họ cố gắng tách bản thân ra khỏi tình huống.
Lắng nghe Một cách Hiệu quả[sửa]
-
Hãy
để
cho
đối
phương
được
nói.
Điều
quan
trọng
là
bạn
cần
phải
chắc
chắn
rằng
người
đó
cảm
thấy
rằng
bạn
hoàn
toàn
nhìn
nhận
họ
một
cách
nghiêm
túc.
Cho
phép
đối
phương
trình
bày
suy
nghĩ
và
lắng
nghe
điều
mà
họ
nói.
- Không ngắt lời hoặc chỉnh sửa lời nói của người khác khi họ đang nói.
-
Bày
tỏ
sự
cảm
thông.
Bạn
không
cần
thiết
phải
đồng
ý
với
người
đó,
nhưng
bạn
có
thể
cho
họ
biết
rằng
bạn
hiểu
rõ
lý
do
vì
sao
họ
lại
cảm
thấy
như
vậy.
Ví
dụ,
bạn
có
thể
nói
rằng
“Nếu
tôi
cảm
thấy
rằng
người
khác
không
đối
xử
công
bằng
với
tôi,
tôi
cũng
sẽ
tức
giận”.[6]
- Bày tỏ sự đồng tình với người đang tức giận sẽ giúp bạn xoa dịu cảm xúc giận dữ của họ. Hành động này sẽ giúp người đó cảm thấy như là anh ta đã đúng theo cách nào đó.
-
Không
ngừng
đặt
ra
câu
hỏi.
Sử
dụng
câu
hỏi
“mở”
để
thăm
dò
thêm
nhiều
thông
tin.
Câu
hỏi
mở
sẽ
yêu
cầu
đối
phương
phải
đưa
ra
câu
trả
lời
chi
tiết
hơn
là
chỉ
thông
qua
câu
nói
có
hoặc
không
đơn
giản.
Loại
câu
hỏi
này
sẽ
khiến
đối
phương
phải
cung
cấp
cho
bạn
nhiều
thông
tin
hơn.
Sau
đó,
bạn
có
thể
tìm
hiểu
gốc
rễ
của
vấn
đề.[7]
Ví
dụ,
bạn
có
thể
nói
rằng
“Chuyện
gì
đã
xảy
ra
trong
cuộc
họp
sáng
nay?”.
- Sử dụng từ “chính xác” để thu thập nhiều thông tin hơn. Ví dụ, “Chính xác thì bạn có ý gì khi bạn nói rằng không ai muốn lắng nghe bạn?”
-
Diễn
giải
lời
nói
của
người
đó
để
làm
rõ
điều
họ
nói.
Cho
đối
phương
thấy
rằng
bạn
muốn
hiểu
rõ
hơn
về
vấn
đề
mà
họ
đang
nói.
Diễn
giải
lời
nói
của
họ
để
bạn
có
thể
chắc
chắn
rằng
bạn
đã
hiểu
rõ
nó.[6]
- Ví dụ, bạn có thể nói rằng “Để tôi nói xem có đúng không. Bạn tham dự một buổi họp và bị yêu cầu phải thuyết trình vào phút chót, và vì vậy, bạn cảm thấy căng thẳng. Sau đó, sếp của bạn không ngừng kiểm tra điện thoại trong suốt cuộc họp và khiến bạn cảm thấy như thể bạn không được chú ý. Tôi nói vậy có đúng không?”
Tìm kiếm Giải pháp[sửa]
- Tìm thời điểm phù hợp để giải quyết vấn đề. Trạng thái phòng thủ về mặt cảm xúc của một người nào đó sẽ giảm sút khi họ cảm thấy mệt mỏi hoặc đói bụng. Tìm kiếm thời điểm khi người đó đã được nghỉ ngơi hoàn toàn và có thể tiếp cận vấn đề mà không đắm chìm trong cảm xúc tiêu cực.[8]
- Xin lỗi nếu cần. Nếu bạn làm sai một điều gì đó hoặc nếu bạn vô tình gây tổn thương cho người khác, xin lỗi không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Nó cho thấy rằng bạn quan tâm đến đối phương cho dù lời xin lỗi này có xuất phát từ đáy lòng hay không.
- Giúp người đó tìm kiếm giải pháp cho vấn đề. Cố gắng giải quyết vấn đề. Bạn có thể tham khảo xem người đó muốn nhận được giải pháp nào. Nếu bạn không thể đáp ứng sự hy vọng của người đó hoặc nếu người đó đang trở nên vô lý, bạn có thể tìm hiểu xem liệu bạn có thể thương lượng hay không.
- Sử dụng từ “Chúng ta”. Loại từ này sẽ cho thấy rằng bạn đang hợp tác với người đó để giải quyết vấn đề. Ví dụ, bạn có thể nói rằng “Tôi có thể giúp gì được cho bạn để chúng ta có thể giải quyết vấn đề?”[9]
- Theo sát vấn đề trước mắt. Nếu bạn đang cố gắng để đi đến sự thoả hiệp, bạn nên theo sát vấn đề đang xảy ra. Không nên nhắc đến sự tranh cãi hoặc vấn đề trong quá khứ. Không sử dụng niềm thù hận cũ để đạt được điều mà bạn mong muốn trong tình huống nào đó.[3]
- Chuẩn bị sẵn sàng trước việc không thể đưa ra một giải pháp nào. Có thể là bạn sẽ không thể nào đưa ra giải pháp cho đến khi người đó bình tĩnh lại. Điều này sẽ tốn một chút thời gian, và quá trình giải quyết vấn đề sẽ bị trì hoãn cho đến khi người đó có thể hồi đáp mà không trở nên quá tức giận.[9]
Đối phó với Một Đứa trẻ đang Tức giận[sửa]
-
Dạy
trẻ
con
tôn
trọng
lẫn
nhau.
Trẻ
con
cần
phải
được
hướng
dẫn
trong
việc
đối
phó
với
sự
giận
dữ
của
chúng.
Không
phải
người
nào
cũng
biết
cách
hướng
dẫn
con
cái
mình
cách
để
đối
phó
với
sự
tức
giận,
vì
vậy,
nhiều
đứa
trẻ
phải
tự
mình
tìm
cách
đối
phó
với
chúng.
Hành
động
này
có
thể
dẫn
đến
tình
trạng
kém
kiểm
soát
cơn
bốc
đồng,
đây
là
lịch
sử
của
hành
vi
bạo
lực,
và
đánh
nhau
với
bạn
bè
trong
trường
học
và
với
anh
chị
em
ở
nhà.
Trẻ
em
học
hỏi
cách
cư
xử
từ
cha
mẹ
và
từ
những
người
trưởng
thành
khác
mà
chúng
thường
tiếp
xúc.
Để
có
thể
dạy
trẻ
tôn
trọng
lẫn
nhau,
bạn
cần
phải
cố
gắng
hết
sức
để
giao
tiếp
một
cách
tôn
trọng
với
con
của
bạn.
- Hướng dẫn lũ trẻ nhà bạn đối xử với nhau bằng sự tử tế. Chúng không nên bày tỏ sự mỉa mai với nhau.
- Không la mắng hoặc ra dấu hiệu nghiêm cấm bằng tay với chúng. Tránh khiến trẻ cảm thấy xấu hổ, gọi chúng bằng những cái tên không hay, hoặc nghiêm cấm chúng ngay cả khi hành vi của chúng không phù hợp. Không nên khiến trẻ cảm thấy tội lỗi.
- Nếu trẻ không giao tiếp một cách tôn trọng, bạn không nên buộc tội trẻ đã xử sự vô lễ với bạn. Hành động này sẽ gây tổn thương cho chúng. Nếu con của bạn còn khá nhỏ, chúng thậm chí sẽ không hề nhận ra rằng chúng đã xử sự với thái độ bất kính. Nếu con bạn ở độ tuổi vị thành niên, bạn có thể trình bày với chúng bằng thái độ quả quyết rằng giọng điệu của chúng có vẻ khá bực tức và hỏi xem chuyện gì đã xảy ra. Nói cách khác, bạn chỉ cần tiến hành quan sát mà không tỏ vẻ khó chịu. Sử dụng giọng điệu không trách móc. Cho phép con của bạn có cơ hội để giải thích.
- Giữ bình tĩnh và thư giãn. Bạn nên chắc chắn rằng khuôn mặt của bạn hoàn toàn thư giãn. Sử dụng giọng điệu không có vẻ như là tức giận hoặc căng thẳng.
- Không nên tha thứ cho hành vi bạo lực. Bạn không nên cho phép con bạn thực hiện hành vi bạo lực chẳng hạn như ném hoặc đấm đồ đạc. Nếu hành động này chỉ mới xuất hiện lần đầu, bạn nên trò chuyện với con bạn để chúng biết rằng đấm đá là hành vi sai trái. Bạn có thể nói với trẻ rằng hành động này chỉ là một sai lầm nhất thời và bạn tha thứ cho chúng, nhưng chúng sẽ không còn đặc ân này nếu điều này tiếp tục xảy ra.
-
Nhận
thức
quyền
được
tức
giận
của
trẻ.
Cũng
tương
tự
như
người
lớn,
trẻ
con
có
quyền
được
cảm
thấy
giận
dữ.
Trẻ
lớn
tuổi
hơn
hoặc
trẻ
vị
thành
niên
có
thể
sẽ
hồi
đáp
khá
tốt
trước
câu
nói
sau:
“Mẹ/cha
nhận
thấy
rằng
trán
con
đang
nhăn,
miệng
con
đang
mím
lại,
và
tay
khoanh
trước
ngực.
Theo
mẹ/cha
thì
con
đang
tức
giận.
Nhưng
không
sao
cả,
con
được
quyền
cảm
thấy
giận
dữ,
và
đôi
khi,
bất
kỳ
người
nào
cũng
phải
trải
qua
cảm
giác
này.
Kèm
theo
sự
giận
dữ,
có
thể
là
con
cũng
đang
có
những
cảm
xúc
khác,
và
điều
này
cũng
không
sao”.
- Đối với trẻ nhỏ hơn, câu nói phản ánh trực tiếp, ngắn gọn sẽ giúp ích nhiều hơn cho bạn. Sự phản ánh có thể giúp con của bạn học cách nêu lên cảm xúc và cách để đối phó với chúng một cách phù hợp hơn. Bạn có thể nói rằng "Con đang tức giận vì con không được ăn bánh quy trước bữa tối". Đừng lo lắng nếu đây không phải là cảm xúc chính xác của con bạn – chúng sẽ điều chỉnh bạn. Điều quan trọng là khiến cho lũ trẻ tái tập trung vào cảm xúc của chúng.
- Giúp trẻ xác định càng nhiều cảm xúc càng tốt, vì sự giận dữ thường xuất hiện kèm theo các cảm xúc cụ thể khác trước tình huống. Ví dụ, trẻ có thể đang tức giận bởi vì em của chúng bước vào phòng chúng mà không xin phép. Con của bạn cũng có thể cảm thấy như đang bị xâm phạm quyền riêng tư.
-
Giúp
trẻ
bình
tĩnh.
Phương
pháp
đem
lại
hiệu
quả
cho
người
trưởng
thành
cũng
sẽ
có
tác
dụng
tương
tự
đối
với
trẻ
em.
Nếu
bạn
nhận
thức
được
rằng
trẻ
nhỏ
hoặc
trẻ
vị
thành
niên
đang
“sôi
sục”
trong
một
khoảng
thời
gian,
hãy
ngồi
cùng
chúng.
Cùng
trẻ
đếm
to
và
hít
thở
sâu.
Hít
vào
trong
vòng
4
nhịp
đếm,
nín
thở
trong
4
nhịp
và
thở
ra
trong
4
nhịp
đếm.
- Sẵn sàng cho phép trẻ trút giận đôi chút và giúp trẻ bình tĩnh lại. Chúng sẽ cần đến kỹ năng này trong suốt cuộc sống. Ngoài ra, một vài đứa trẻ rất muốn bản thân có thể bình tĩnh lại.
-
Sử
dụng
yếu
tố
gây
xao
nhãng.
Đối
với
một
vài
trẻ
em,
bạn
hoàn
toàn
có
thể
gây
xao
nhãng
cho
chúng
đủ
lâu
để
chúng
có
thể
ngừng
tập
trung
vào
vấn
đề
mà
chúng
đang
chú
tâm.
Biện
pháp
này
khá
dễ
dàng
đối
với
trẻ
nhỏ.
Gây
xao
nhãng
là
cách
để
giúp
trẻ
đối
phó
với
cảm
xúc
và
khiến
chúng
bình
tĩnh
lại.
- Thay đổi phong cảnh và cho con của bạn cùng đi đến nhà xe để giúp bạn một công việc nhỏ nhặt nào đó. Một nhiệm vụ nhỏ có thể giúp trẻ ngừng tập trung vào điều khiến chúng tức giận. Và sau đó, bạn có thể bàn luận về vấn đề.
-
Lắng
nghe
kỹ
và
cung
cấp
sự
thừa
nhận.
Khi
trẻ
con
bàn
luận
vấn
đề
của
chúng
và
về
điều
khiến
chúng
tức
giận,
hãy
lắng
nghe
một
cách
cẩn
thận.
Diễn
giải
và
tóm
tắt
điều
mà
chúng
nói.
Hành
động
này
sẽ
cho
trẻ
biết
rằng
bạn
đang
theo
dõi
câu
chuyện.
- Đối với trẻ con, dạy cho trẻ biết sự khác nhau giữa cảm xúc và hành vi là điều rất quan trọng. Tức giận là điều hoàn toàn bình thường, nhưng chúng ta phải hướng dẫn cho trẻ cách để bộc lộ sự tức giận theo hướng đúng đắn. Điều này đặc biệt đúng đối với những đứa trẻ thường thể hiện sự bực tức của mình ra bên ngoài thông qua hành động đấm đá, hoặc đập phá đồ đạc.
- Đặt ra câu hỏi. Con của bạn có thể vẫn cảm thấy giận dữ và trình bày câu chuyện của mình một cách lung tung. Bằng cách đưa ra câu hỏi, bạn cũng sẽ giúp chúng tổ chức suy nghĩ của mình.
- Ví dụ, nếu một điều gì đó trong trường học khiến con bạn giận dữ, bạn có thể tóm tắt lại điều mà chúng nói: “Để mẹ/cha xem coi mẹ/cha nói có đúng không. Bạn Bình xô đẩy con trong giờ ăn trưa. Con báo với cô/thầy giáo, nhưng cô/thầy giáo chỉ đơn giản là bảo bạn ấy ngừng lại, và con cảm thấy rằng cô/thầy cần phải trừng phạt bạn ấy. Mẹ/cha nói có đúng không?”.
- Ví dụ, nếu con của bạn có mâu thuẫn với bạn bè của mình, bạn nên nhìn nhận quyền được tức giận của trẻ. Chúng có thể đang cảm thấy bị tổn thương. Và sẽ cần một khoảng thời gian để xóa tan những cảm xúc này, tuy nhiên, bạn nên bảo với con của bạn rằng mọi cảm xúc mà chúng đang trải nghiệm dần dần sẽ qua đi.
-
Động
não
về
cách
giải
quyết
vấn
đề.
Điều
này
sẽ
giúp
chuyển
hướng
tập
trung
vào
quá
trình
giải
quyết
vấn
đề
hơn
là
vào
sự
tức
giận.
Bạn
nên
khuyến
khích
trẻ
nhỏ
suy
nghĩ
về
giải
pháp
mà
cả
đôi
bên
cùng
có
lợi,
biện
pháp
này
sẽ
giúp
bảo
đảm
việc
hình
thành
sự
hợp
tác
trong
ngôi
nhà
của
bạn.
- Bạn cũng có thể cung cấp một vài lời đề nghị, nhưng tốt nhất là bạn nên để trẻ tự hình thành giải pháp. Con của bạn có thể sẽ cảm thấy được quyền kiểm soát nhiều hơn khi chúng được phép xác định cách thức giải quyết vấn đề. Chúng cũng sẽ có thể học cách tự giải quyết vấn đề của riêng chúng, và đây là kỹ năng mà chúng sẽ rất cần đến trong cuộc sống.
- Hãy kiên định và nhẫn nại. Bạn đang dạy cho con của bạn kỹ năng sống quan trọng, vì vậy, thực hiện theo từng bước và vào từng thời điểm phù hợp sẽ giúp chúng thấm nhuần bài học này.
-
Giúp
trẻ
đối
phó
với
tình
huống
khó
khăn.
Trong
một
vài
trường
hợp,
trẻ
con
có
thể
cảm
thấy
giận
dữ
bởi
vì
chúng
đã
bị
đối
xử
một
cách
sai
trái.
Cho
dù
đó
có
là
bị
bắt
nạt
hoặc
là
vì
người
khác
đối
xử
không
tốt
với
chùng,
chúng
có
lý
do
rất
chính
đáng
để
tức
giận.
- Nếu đó là tình huống mà con bạn cần đến sự bảo vệ, chẳng hạn như bị bắt nạt, bạn có thể giải thích về cách đối phó với tình huống này một cách quyết đoán. Hãy đến gặp hiệu trưởng nhà trường để được giúp đỡ và báo cáo với giáo viên của trẻ. Tiếp tục tìm đến bộ máy điều hành cao hơn cho đến khi đạt được giải pháp tích cực.
- Kiên nhẫn trong tình huống khó khăn sẽ giúp con của bạn nhận thức được bản chất của quá trình giải quyết vấn đề.
Đảm bảo cho Sự an toàn của Bạn[sửa]
-
Giữ
an
toàn
cho
bản
thân
và
cho
con
của
bạn.
Điều
đầu
tiên
mà
bạn
cần
biết
khi
phải
thường
xuyên
hoặc
trong
hầu
hết
mọi
thời
điểm
bạn
đều
ở
cạnh
người
đang
tức
giận
đó
chính
là
đảm
bảo
cho
sự
an
toàn
về
mặt
thể
chất
của
bản
thân.[10]
Nếu
nhà
bạn
có
trẻ
nhỏ
và
chúng
bị
hành
hạ
về
mặt
thể
chất,
cảm
xúc,
và
tinh
thần,
hoặc
chúng
chứng
kiến
hành
vi
bạo
lực
trong
gia
đình,
bạn
cần
phải
đảm
bảo
cho
sự
an
toàn
của
chính
bạn
và
của
con
cái
bạn.
- Có kế hoạch cụ thể để bạn biết cần phải làm gì khi sự an toàn của bạn đang bị đe dọa.
- Nếu có thể, bạn nên tìm đến một nơi nào khác hoặc đến nơi an toàn để đảm bảo an toàn cho bản thân.
- Hình thành các từ ngữ ra hiệu (code word) với con của bạn để sử dụng khi bất kỳ người nào đang gặp nguy hiểm. Hướng dẫn chúng những điều cần làm trong trường hợp bạn sử dụng loại phương pháp ra hiệu này (ví dụ, trẻ phải rời khỏi nhà và chạy đến nhà bạn bè).
- Trình bày về tình hình của bạn cho người thân và bạn bè được biết. Nếu có thể, hãy trò chuyện với bạn bè, láng giềng hoặc người thân về kế hoạch an toàn của bạn. Cho họ biết về dấu hiệu trực quan mà bạn có thể sử dụng khi gặp nguy hiểm.[11]
-
Biết
rõ
đường
thoát
thân
của
mình.
Xác
định
lối
thoát
hiểm
gần
nhất.
Nếu
bạn
không
thể
ra
khỏi
nhà,
bạn
nên
tìm
đến
khu
vực
an
toàn
trong
nhà,
nơi
không
có
vũ
khí
hoặc
các
dụng
cụ
khác
mà
người
khác
có
thể
sử
dụng
để
gây
tổn
thương
cho
bạn.[11]
- Luôn nhớ đỗ xe hướng mặt về phía đường đi và đổ đầy xăng.
- Luôn mang theo điện thoại bên mình. Giữ điện thoại bên mình và lưu những số điện thoại quan trọng.
-
Gọi
điện
thoại
cho
cho
công
an.
Nếu
bạn
đang
gặp
khó
khăn
trong
việc
tìm
cách
thoát
khỏi
tình
huống
nghiêm
trọng,
bạn
có
thể
gọi
đến
số
113
của
Lực
lượng
Cảnh
sát
Phản
ứng
Nhanh.
Họ
có
thể
giúp
bạn
lên
kế
hoạch
trong
tình
huống
khẩn
cấp.
Và
họ
cũng
có
thể
cung
cấp
cho
bạn
nơi
ẩn
náu
an
toàn.
- Đường dây nóng “Phím số diệu kỳ” 18001567 do Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội kết hợp cùng tổ chức Plan được thành lập để giúp đỡ và hỗ trợ trẻ em và phụ nữ gặp phải vấn đề liên quan đến bạo hành gia đình.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ http://www.nonviolentcommunication.com/freeresources/article_archive/angry_people_ngibson.htm
- ↑ 2,0 2,1 http://www.mindtools.com/pages/article/dealing-with-angry-people.htm
- ↑ 3,0 3,1 http://www.angriesout.com/family2.htm
- ↑ https://www.mentalhelp.net/articles/putting-it-together-use-of-anger-management-techniques
- ↑ http://www.apa.org/helpcenter/controlling-anger.aspx
- ↑ 6,0 6,1 http://access.ewu.edu/caps/facultystaffres/defusinganger
- ↑ http://www.mindtools.com/pages/article/newTMC_88.htm
- ↑ http://www.angriesout.com/family2.htm
- ↑ 9,0 9,1 http://www.ext.colostate.edu/pubs/consumer/10237.html
- ↑ http://mentalhealthtreatment.net/anger-management/signs-and-symptoms/
- ↑ 11,0 11,1 http://www.thehotline.org/help/path-to-safety/