Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Nói với ai đó rằng bạn ngược đãi bản thân
Từ VLOS
Nói với ai đó rằng bạn ngược đãi bản thân có thể là một điều rất đáng sợ nhưng đó lại là sự dũng cảm mà bạn có thể cảm thấy tự hào. Ban đầu có lẽ bạn không nhận được phản ứng mà bạn hy vọng nhưng nói về việc tự làm bản thân tổn thương là một bước quan trọng để bạn tiến tới quá trình hồi phục. Chia sẻ cảm xúc và vấn đề sẽ trở nên thuận lợi hơn nếu trước tiên bạn dành thời gian để suy nghĩ về nó.
Mục lục
Các bước[sửa]
Chọn đúng người[sửa]
-
Suy
ngẫm
xem
ai
đã
ở
bên
cạnh
bạn
trong
suốt
thời
điểm
khó
khăn
trong
quá
khứ.
Xem
xét
chia
sẻ
với
người
đã
giúp
đỡ
và
ủng
hộ
bạn
trước
đây.[1]
- Một người bạn đã ở bên bạn trước đây có lẽ bây giờ không ở bên cạnh bạn. Đôi khi, người bạn đó sẽ bị sốc đến mức họ không có phản ứng thông cảm mà bạn hy vọng ở họ.
- Hiểu rằng họ đã ở bên bạn trong quá khứ, tuy nhiên nếu họ không phản ứng theo cách bạn hy vọng có thể là do họ bị sốc.
-
Chọn
người
mà
bạn
tin
tưởng.
Đây
là
yếu
tố
quan
trọng
nhất.
Bạn
phải
cảm
thấy
thực
sự
thoải
mái
với
người
này
và
biết
rằng
bạn
có
thể
trò
chuyện
và
tin
tưởng
sự
có
mặt
của
họ
là
vì
bạn.[1]
- Tuy nhiên, bạn nên biết rằng chỉ vì người bạn đó đã giữ bí mật của bạn trong quá khứ không có nghĩa là họ sẽ làm điều đó bây giờ. Mọi người thường hoảng sợ khi nghe một người bạn đang hành hạ bản thân và họ có thể cảm thấy cần phải nói với ai đó về điều này vì họ muốn giúp đỡ bạn.
-
Nghĩ
về
mục
đích
của
bạn
khi
trò
chuyện
với
đối
phương.
Nếu
bạn
chỉ
muốn
nói
ra
cho
nhẹ
nỗi
lòng,
bạn
sẽ
muốn
chọn
một
người
bạn
đáng
tin
cậy.
Nếu
bạn
nghĩ
mình
cần
được
giúp
đỡ
y
tế,
bạn
có
thể
chọn
trò
chuyện
với
bác
sĩ
trước
tiên.
Nghĩ
về
những
gì
bạn
hy
vọng
có
được
từ
cuộc
trò
chuyện
này
sẽ
giúp
bạn
quyết
định
nên
chia
sẻ
với
ai.[1]
- Nếu đang ở tuổi thiếu niên, trước hết bạn sẽ cần xem xét trò chuyện với người lớn tuổi hơn mà bạn tin tưởng trước khi nói với bạn bè. Thử nói chuyện với bố mẹ, nhân viên tư vấn của trường hoặc giáo viên. Bằng cách này, bạn sẽ có được sự hỗ trợ thích hợp trước khi bạn nói với bạn bè.
- Nếu bạn đã được điều trị vì vấn đề gì đó, trước hết hãy trò chuyện với bác sĩ chuyên khoa. Họ có thể làm việc với bạn để tìm ra cách tốt nhất để trò chuyện với bạn bè và gia đình của bạn. Nếu bạn không được điều trị, thì bây giờ là lúc để tìm sự giúp đỡ vì điều tốt nhất cần làm là vượt qua quá trình này với người chuyên nghiệp và có kinh nghiệm đối phó với vấn đề ngược đãi bản thân.
- Bạn có thể đang gặp khó khăn với một số vấn đề về niềm tin, do đó có thể bạn muốn trò chuyện với linh mục hay mục sư.
- Trước khi trò chuyện với bác sĩ, hãy nghĩ đến một số dịch vụ mà bác sĩ có thể đề nghị bạn quyết định bạn muốn gì: chấp nhận giới thiệu đến các nhóm trị liệu hoặc tư vấn cá nhân, có y tá đến nhà, hoặc trao đổi về một số loại thuốc nếu bạn đang trầm cảm hoặc lo lắng.
- Nếu thành tích của bạn tại trường đang bị ảnh hưởng, bạn có thể chọn trò chuyện với nhân viên tư vấn hướng dẫn tại trường hay giáo viên.
- Nếu bạn chưa đến tuổi kết hôn và bạn trò chuyện với một chuyên gia hay nhân viên ở trường, có lẽ bạn cần biết trước rằng nhiệm vụ của họ là báo cáo việc bạn tự tổn thương bản thân. Trước tiên bạn chỉ cần hỏi họ quy tắc về việc họ chia sẻ bất kỳ thông tin mà bạn sẽ nói với họ.[2]
Chọn đúng thời điểm, đúng nơi và đúng phương pháp[sửa]
-
Thực
hành
trước
gương.
Nói
với
ai
đó
bạn
ngược
đãi
bản
thân
có
thể
rất
đáng
sợ
và
khó
khăn.
Diễn
tập
trước
một
số
cuộc
hội
thoại
có
thể
giúp
bạn
giải
thích
thông
điệp
tốt
hơn
khi
trò
chuyện
với
bạn
bè
và
mang
lại
cho
bạn
sự
tự
tin
cũng
như
sức
mạnh.[1]
- Thực hành tại nhà cũng có thể giúp bạn vạch ra trong đầu những gì bạn dự định nói và bạn có thể tập phản hồi với các phản ứng tiềm năng. Nghĩ về cách bạn bè có thể phản ứng và chuẩn bị cách để phản hồi.
-
Đích
thân
nói
với
họ
một
cách
riêng
tư.
Trò
chuyện
trực
tiếp
luôn
khó
khăn
hơn
nhưng
nó
lại
cho
phép
bạn
bày
tỏ
trong
thời
gian
thực.
Thêm
vào
đó,
những
vấn
đề
cảm
xúc
nghiêm
trọng
xứng
đáng
để
bạn
chú
ý
trực
tiếp.
Những
cái
ôm
và
giọt
nước
mắt
được
chia
sẻ
khi
gặp
nhau
có
thể
giúp
xoa
dịu.[1]
- Trò chuyện trực tiếp với ai đó có thể tiếp thêm nhiều sức mạnh.
- Phản ứng ban đầu có thể không giống như những gì bạn đã hy vọng, vì thế hãy chuẩn bị tâm thế đối mặt với cơn giận dữ, buồn bã và kích động.
- Chọn một địa điểm mà bạn thấy thoải mái. Đích thân nói với ai đó là một việc quan trọng và bạn xứng đáng được ở trong một không gian thoải mái và riêng tư khi bạn tiết lộ nó.[1]
-
Viết
thư
hoặc
email.
Mặc
dù
phương
pháp
này
có
nghĩa
là
người
mà
bạn
đang
trò
chuyện
sẽ
phải
đối
mặt
với
tin
gây
sốc
mà
không
có
cơ
hội
để
phản
ứng
ngay
lập
tức,
đôi
khi
sự
trì
hoãn
là
những
gì
bạn
và
họ
cần.
Bạn
có
thể
chọn
chính
xác
những
gì
bạn
muốn
nói
và
cách
bạn
muốn
nói
mà
không
bị
gián
đoạn.
Điều
này
cũng
sẽ
cho
người
nhận
có
thời
gian
để
xử
lý
thông
tin
đó.[3]
- Sau khi gửi thư hay email, đảm bảo bạn gọi điện thoại hoặc trò chuyện trực tiếp bởi vì người đọc thư sẽ lo lắng cho bạn. Đợi nghe tin từ bạn thêm lần nữa có thể khiến họ rất lo lắng. Kết thúc lá thư với kế hoạch gọi cho họ trong 2 ngày hoặc gửi email cho bạn khi họ sẵn sàng để trò chuyện.[1]
-
Gọi
điện
thoại
cho
ai
đó.
Trò
chuyện
với
một
người
bạn
hoặc
ai
đó
mà
bạn
tin
tưởng
qua
điện
thoại
vẫn
cho
phép
bạn
thảo
luận
trong
thời
gian
thực
với
hỗ
trợ
là
bạn
không
phải
đích
thân
đối
mặt
với
phản
ứng
ban
đầu
của
họ.[1]
- Bạn sẽ không nhận được lợi ích nào của việc giao tiếp không dùng lời nói, vì thế hãy thận trọng để tránh hiểu nhầm.
- Nếu bạn đang trò chuyện với người mà đang ở xa, họ có thể cảm thấy bất lực trong việc giúp bạn. Cố gắng đề nghị những cách mà họ có thể hỗ trợ bạn ngay cả khi họ ở xa.
- Gọi điện thoại cho dịch vụ cung cấp lời khuyên là một cách hay để bạn bắt đầu trò chuyện với mọi người và có thể mang lại cho bạn sức mạnh, lòng can đảm và sự tự tin để trò chuyện với người quen.
-
Cho
ai
đó
mà
bạn
tin
tưởng
xem
các
vết
sẹo.
Nếu
bạn
không
thể
tìm
đúng
từ
ngữ
để
bắt
đầu
cuộc
trò
chuyện,
chỉ
cần
cho
ai
đó
xem
những
gì
bạn
đã
làm
để
đối
phó
có
thể
tạo
cơ
hội
thuận
lợi
để
nói
về
vấn
đề.[4]
- Cố gắng khiến họ tập trung vào ý nghĩa phía sau hành vi đó ngay lập tức, thay vì tập trung vào chính vết sẹo.
- Viết, vẽ hay phác thảo về nó. Bày tỏ cảm xúc theo cách sáng tạo không chỉ giúp bạn thể hiện chính mình và cảm thấy nhẹ nhõm, mà nó còn là phương pháp khác để truyền đạt cảm giác của bạn đối với người khác.[5]
-
Đừng
bao
giờ
trò
chuyện
với
ai
đó
khi
đang
giận
dữ.
Nói
rằng:
“bạn
khiến
tôi
tự
cắt
chính
mình”
có
thể
làm
mất
sự
tập
trung
khỏi
mong
muốn
của
bạn
và
khiến
người
nghe
ở
thế
phòng
thủ.
Cuộc
tranh
cãi
có
thể
sẽ
bắt
đầu
và
làm
hỏng
cuộc
trò
chuyện
rất
quan
trọng
này.[3]
- Ngay cả khi cảm xúc của bạn xuất phát từ vấn đề giữa cá nhân mà bạn đang có với họ, tự cắt hoặc tự tổn thương bản thân luôn luôn là lựa chọn của bạn, do đó đổ lỗi cho ai đó khi giận dữ sẽ không giúp gì cho bạn.
-
Sẵn
sàng
đối
mặt
với
câu
hỏi.
Người
mà
bạn
kể
với
họ
sẽ
có
vô
vàn
câu
hỏi
dành
cho
bạn.
Đảm
bảo
bạn
chọn
thời
điểm
để
trò
chuyện
với
họ
khi
bạn
có
nhiều
thời
gian.[3]
- Nếu họ đặt ra một câu hỏi mà bạn không sẵn sàng trả lời, chỉ việc từ chối. Đừng cảm thấy bị áp lực phải trả lời tất cả câu hỏi của họ.
- Những câu hỏi có thể xuất hiện là: Tại sao bạn làm điều đó; bạn có muốn tự tử không; điều đó giúp ích cho bạn ra sao; có phải đó là do tôi đã làm gì đó, và tại sao bạn không dừng lại?
- Ngược đãi bản thân bằng việc uống rượu. Bạn sẽ có xu hướng tạo nên sự can đảm giả và giảm bớt sự ức chế bằng cách uống rượu trước khi tâm sự với ai đó, tuy nhiên rượu có thể gia tăng phản ứng cảm xúc và bất ổn trong một tình huống vốn đã khó khăn.[2]
Trò chuyện với ai đó[sửa]
-
Nói
về
lý
do
tại
sao
bạn
tự
hành
hạ
bản
thân.
Tự
cắt
không
phải
là
một
vấn
đề
mà
chính
là
cảm
xúc
tiềm
ẩn
sau
mỗi
vết
cắt.
Biết
được
nguyên
nhân
của
hành
vi
có
thể
giúp
bạn
và
người
lắng
nghe
bạn
xử
lý
vấn
đề.[1]
- Cởi mở càng nhiều càng tốt đối với cách bạn cảm nhận và lý do tại sao bạn tự cắt. Có được sự hiểu biết của người khác sẽ đảm bảo bạn có sự hỗ trợ cần thiết về lâu dài.
-
Đừng
chia
sẻ
chi
tiết
minh
họa
hoặc
hình
ảnh.
Bạn
muốn
người
khác
hiểu
nhưng
không
sợ
hãi
hay
ngừng
chú
ý
bởi
vì
họ
thấy
rất
khó
khăn
để
nghe
điều
đó.[1]
- Có thể bạn cần tìm hiểu chi tiết hơn về thói quen tự tổn thương bản thân nếu bạn đang trò chuyện với bác sĩ hoặc chuyên gia trị liệu. Những chuyên gia này sẽ cần sự hiểu biết sâu sắc này để giúp bạn đối phó tốt hơn.
-
Nói
lý
do
tại
sao
bạn
kể
với
họ.
Một
số
người
thừa
nhận
rằng
việc
ngược
đãi
bản
thân
là
do
họ
cảm
thấy
cô
đơn
và
cô
lập
và
không
muốn
vượt
qua
nó
một
mình.
Một
vài
người
sợ
việc
tự
hành
hạ
bản
thân
càng
tệ
hại
hơn
và
muốn
nhận
được
giúp
đỡ.
Nói
với
bạn
bè
lý
do
tại
sao
bạn
đang
kể
về
nó
lúc
này
sẽ
giúp
họ
hiểu
được
bạn
đang
cảm
nhận
như
thế
nào.[1]
- Có lẽ bạn có kỳ nghỉ sắp tới hoặc muốn thân thiết với ai đó nhưng sợ để lộ vết sẹo trong lần đầu.
- Có lẽ ai đó phát hiện ra và đe dọa sẽ nói với bố mẹ của bạn, vì thế bạn muốn kể với họ trước tiên.
- Có lẽ bạn đã không nói với họ trước đó bởi vì bạn lo sợ việc bị dán nhãn hoặc khiến cho cách đối phó của bạn mất đi giá trị của nó.
-
Thể
hiện
rằng
bạn
chấp
nhận
bản
thân.
Sự
chấp
nhận
của
bạn
bè
sẽ
trở
nên
dễ
dàng
hơn
nếu
họ
nhận
ra
rằng
bạn
hiểu
rõ
về
lựa
chọn
tự
làm
mình
tổn
thương,
lý
do
tại
sao
bạn
làm
vậy,
và
tại
sao
bạn
kể
cho
họ
nghe
về
điều
đó.[2]
- Đừng xin lỗi. Bạn không nói ra để khiến họ buồn và bạn không ngược đãi bản thân để khiến họ khó chịu.
-
Chuẩn
bị
cho
trường
hợp
gây
sốc,
giận
dữ,
và
buồn
bã.
Khi
bạn
tiết
lộ
cho
ai
đó
về
việc
tự
tổn
thương
bản
thân,
phản
ứng
bản
năng
đầu
tiên
của
họ
có
thể
là
giận
dữ,
kích
động,
lo
sợ,
xấu
hổ,
tội
lỗi
hoặc
buồn
bã.
Nhớ
rằng
điều
này
là
do
họ
quan
tâm
đến
bạn.[3]
- Những phản ứng đầu tiên không phải lúc nào cũng là dấu hiệu rằng ai đó sẽ ủng hộ bạn. Bạn của bạn có thể phản ứng khó chịu nhưng đây không phải là sự chỉ trích bạn mà là do kỹ năng đối phó và cảm xúc của riêng họ.
- Hiểu rằng người mà bạn tâm sự sẽ cần thời gian để thấu hiểu những thông tin này.
-
Nghĩ
đến
yêu
cầu
khiến
bạn
dừng
lại.
Bạn
của
bạn
có
thể
yêu
cầu
bạn
ngừng
việc
ngược
đãi
bản
thân
như
một
cách
để
cố
gắng
bảo
vệ
và
lo
lắng
cho
bạn.
Họ
thường
cảm
thấy
họ
đang
làm
điều
đúng
đắn
bằng
cách
yêu
cầu
bạn
làm
vậy.[1]
- Họ có thể đe dọa là sẽ không làm bạn hay người yêu của bạn nữa, hoặc nói rằng họ sẽ không trò chuyện với bạn, cho tới khi bạn dừng lại. Bạn của bạn có thể hoàn toàn cắt đứt mối quan hệ với bạn hoặc thậm chí họ có thể dùng đến cách dọa nạt.
- Nói với họ rằng yêu cầu của họ không có ích và gây ra nhiều áp lực cho bạn hơn. Thay vào đó, yêu cầu họ thể hiện sự hỗ trợ bằng cách ở bên cạnh bạn khi bạn trải qua hành trình này.
- Giải thích với bạn bè hoặc thành viên gia đình rằng đây không phải là chuyện một sớm một chiều, mà việc chữa bệnh và đối phó cần có thời gian và bạn cần sự hỗ trợ của họ trong suốt quá trình đó. Hãy nhắc nhở họ rằng khi họ đang tìm hiểu thông tin này về bạn, thì bạn cũng vẫn đang tìm hiểu về bản thân.
- Nếu bạn đang gặp bác sĩ hoặc chuyên gia trị liệu, hãy nói với bạn của bạn. Điều này có thể trấn an họ rằng bạn đang được chăm sóc.
-
Đoán
trước
quan
niệm
sai
lầm.
Bạn
của
bạn
có
thể
tự
động
giả
định
rằng
bạn
muốn
tự
tử,
gây
nguy
hiểm
cho
người
khác,
cố
gắng
có
được
sự
chú
ý,
hoặc
bạn
thực
sự
có
thể
dừng
lại
nếu
muốn.[1]
- Bạn bè cũng có thể giả thuyết là việc bạn tự cắt hoặc tự tổn thương bản thân như một phần của trào lưu.
- Kiên nhẫn và hiểu được sự nhầm lẫn của bạn bè và chia sẻ nguồn thông tin với họ để giúp họ hiểu về hội chứng ngược đãi bản thân.
- Giải thích việc tự hành hạ bản thân không giống như tự tử, mà là một cơ chế đối phó bạn đang áp dụng.
- Nói với họ rằng bạn không muốn gây chú ý. Thực ra, hầu hết mọi người chọn che giấu việc ngược đãi bản thân trong thời gian dài trước khi quyết định nói về nó.
- Chịu trách nhiệm cho cuộc nói chuyện. Nếu bạn của bạn đang la mắng bạn hoặc đe dọa bạn, hãy lịch sự nói rằng la hét và đe dọa không có ích. Đây là vấn đề của bạn, và bạn sẽ làm hết sức để đối mặt với nó. Dừng cuộc nói chuyện nếu cần.[2]
-
Duy
trì
nói
về
bạn.
Tùy
thuộc
vào
người
mà
bạn
chọn
để
trò
chuyện,
họ
sẽ
có
những
phản
ứng
khác
nhau.
Bố
mẹ
của
bạn
có
thể
nghĩ
rằng
đó
là
lỗi
của
họ.
Bạn
của
bạn
có
thể
cảm
thấy
có
lỗi
khi
họ
đã
không
nhận
ra.[3]
- Hiểu rằng sẽ thật khó khăn để họ lắng nghe bạn, tuy nhiên hãy nhẹ nhàng nhắc nhở họ rằng bạn cần tâm sự về cảm xúc của bạn ngay bây giờ.
- Để họ biết bạn đang trò chuyện với họ bởi vì bạn tin tưởng họ, không phải vì bạn muốn đổ lỗi cho họ.
- Đưa cho họ nguồn thông tin. Chuẩn bị sẵn một số trang web hoặc sách để chia sẻ với người mà bạn đang trò chuyện. Có lẽ họ e ngại những gì họ không hiểu, vì thế bạn có thể cung cấp công cụ để họ giúp đỡ bạn.[3]
- Nói với họ cách để họ có thể giúp đỡ bạn. Nếu bạn muốn có những chiến lược đối phó khác, hãy yêu cầu chúng. Nếu bạn muốn người khác chỉ cần ngồi bên cạnh khi bạn cảm thấy như muốn làm tổn thương bản thân, hãy nói với họ. Nói cho họ biết nếu bạn muốn có người đi cùng đến gặp bác sĩ.[1]
-
Xử
lý
cảm
xúc
của
bạn
sau
đó.
Hãy
tự
hào
với
ưu
điểm
và
lòng
dũng
cảm
mà
bạn
đã
thể
hiện
khi
tâm
sự
về
vấn
đề.
Dành
cho
bản
thân
thời
gian
để
phản
hồi.[2]
- Có thể bạn cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc hơn bây giờ khi bạn đã chia sẻ bí mật của mình. Cảm giác dễ chịu này có thể là một động lực để trò chuyện nhiều hơn về hội chứng ngược đãi bản thân của bạn với chuyên gia tư vấn hoặc bác sĩ. Bạn sẽ không cần phải lúc nào cũng cảm thấy thoải mái khi trò chuyện về vấn đề đó, tuy nhiên đây là một bước quan trọng hướng tới việc điều trị.
- Có thể bạn giận dữ và thất vọng nếu bạn của bạn đã không phản ứng theo cách bạn mong muốn. Nếu họ phản ứng khó chịu, hãy nhớ rằng đây là sự phản ánh cho những vấn đề tình cảm và kỹ năng đối phó của họ. Nếu họ phản ứng khó chịu và nó ảnh hưởng tiêu cực đến bạn, thì điều này sẽ khiến bạn tái phạm và khiến việc tự hành hạ bản thân trầm trọng hơn. Thay vào đó, hãy nhớ rằng bạn bè đã nhận thông tin sốc và họ cần thời gian để điều chỉnh. Mọi người thường hối tiếc về phản ứng đầu tiên của họ đối với tin tức bất ngờ.
- Nếu bạn vẫn chưa có được sự giúp đỡ chuyên nghiệp, bây giờ là lúc để tìm kiếm nó. Việc chia sẻ thông tin này với ai đó thân thiết là một bước khởi đầu tuyệt vời. Tuy nhiên, bạn có rất nhiều vấn đề tình cảm để bày tỏ và giải quyết, và việc chia sẻ này được thực hiện tốt nhất với người có kinh nghiệm và đã qua đào tạo trong lĩnh vực này.
Cảnh báo[sửa]
- Mặc dù ngược đãi bản thân không phải là một dấu hiệu của hành vi tự tử, nếu bạn cảm thấy muốn tự tử hoặc như thể bạn muốn tự làm hại bản thân nghiêm trọng, hãy liên hệ với dịch vụ cấp cứu hoặc gọi 115. Nếu đang sống ở Hoa Kỳ, bạn cũng có thể gọi đường dây Ngăn chặn Tự tử Quốc gia tại 1-800-273-TALK (8255). Ở Việt Nam, bạn có thể gọi số 1900599930 để liên lạc với Trung tâm Phòng chống Khủng hoảng Tâm lý (PCP).
- Hành vi tự tổn thương bản thân có thể gây hại nhiều hơn dự định, dẫn đến những biến chứng hoặc thậm chí tử vong.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,00 1,01 1,02 1,03 1,04 1,05 1,06 1,07 1,08 1,09 1,10 1,11 1,12 1,13 http://www.pandys.org/articles/disclosingselfinjury.html
- ↑ 2,0 2,1 2,2 2,3 2,4 http://www.selfinjurysupport.org.uk/files/docs/Telling%20someone%20about%20my%20self%20harm_2.pdf
- ↑ 3,0 3,1 3,2 3,3 3,4 3,5 http://www.healthyplace.com/abuse/self-injury/reactions-to-self-injury-disclosure-important/
- ↑ http://www.mentalhealth.org.uk/content/assets/pdf/publications/truth_about_self_harm.pdf
- ↑ http://right-here-brightonandhove.org.uk/wp-content/uploads/SHguideforweb.pdf