Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Tránh ăn khi buồn chán
Từ VLOS
Nếu nhận thấy mình ăn vặt nhiều ngoài các bữa ăn chính, có lẽ là vì bạn thấy đói. Cũng có thể là vì bạn đang buồn chán hoặc bị stress. Nếu bạn ăn khi buồn chán thì cũng đừng vì thế mà cảm thấy áy náy. Không phải chỉ mình bạn như thế! Tuy nhiên, ăn quá nhiều vì buồn hoặc stress có thể góp phần gây ra bệnh tiểu đường, béo phì, bệnh tim mạch và các bệnh lý nguy hiểm khác.[1] Ăn cũng không giúp bạn giải quyết được gốc rễ của vấn đề khiến bạn thèm ăn vặt. May mắn thay, bạn có thể học cách bắt đầu những thói quen lành mạnh hơn và chống lại nỗi buồn chán khi nó xuất hiện.
Mục lục
Các bước[sửa]
Đánh giá Hành vi Ăn uống của Bạn[sửa]
-
Ghi
nhật
ký
về
thức
ăn.
Ghi
chép
về
thức
ăn
có
thể
giúp
bạn
biết
được
mỗi
ngày
minh
ăn
những
gì.
Nó
cũng
có
thể
giúp
bạn
kiểm
soát
thói
quen
ăn
uống
vì
bạn
sẽ
chú
ý
nhiều
hơn
đến
thức
ăn
khi
ghi
vào
nhật
ký.[2]
- Viết lại mọi thứ bạn ăn và uống vào nhật ký, bao gồm cả lượng calorie nếu bạn muốn. Bạn có thể ghi chép về các thức ăn nạp vào trên giấy hoặc ghi lại trong điện thoại hoặc máy tính. Tính kiên định là rất quan trọng.
- Ghi cả thời gian và số lượng thức ăn bạn nạp vào. Ví dụ, 9:45 sáng, 2 gói kẹo M&M.
- Ghi chú việc bạn đang làm lúc đó, và cả tâm trạng của bạn nữa. Ví dụ, 9:45 sáng, 2 gói kẹo M&M. Ăn ở bàn làm việc khi đang lên mạng. Cảm thấy stress vì dự án ở nơi làm việc.
-
Hàng
tuần
xem
lại
nhật
ký
thức
ăn.
Sau
một
tuần
ghi
chép,
bạn
hãy
xem
lại
nhật
ký.
Tìm
xem
có
quy
luật
nào
lặp
đi
lặp
lại
không.
Ví
dụ
như,
bạn
có
thường
cảm
thấy
buồn
hay
stress
khi
ăn
không?
Bạn
đang
làm
gì
(hoặc
không
làm
gì)
khi
ăn?
- Cũng cần lưu ý những thay đổi trong các quy luật của bạn. Chẳng hạn như, nếu bạn nhận thấy mình ăn vặt nhiều ở nơi làm việc nhưng lại không ăn như thế vào buổi tối ở nhà thì có lẽ bạn không thấy hứng thú với công việc. Hoặc cũng có thể vì bạn cảm thấy stress hơn khi ở chỗ làm và dùng đồ ăn vặt như một cơ chế đối phó.
-
Nghĩ
về
thói
quen
ăn
vặt
của
bạn.
Bạn
chọn
món
nào
để
ăn
khi
buồn
chán?
Nhiều
người
thèm
ăn
các
món
dầu
mỡ,
đồ
ngọt
hoặc
thức
ăn
nhiều
tinh
bột
khi
họ
cảm
thấy
buồn
bực,
chán
chường
hoặc
stress.[3]
- Nếu có xu hướng ăn bất cứ thứ gì sẵn có xung quanh, bạn có thể tự giúp mình bằng cách chỉ mua các món ăn vặt lành mạnh khi đi mua sắm. Nếu thường hay mua ở máy bán hàng tự động tại nơi làm việc hoặc trường học, bạn nên cố gắng đem theo món ăn vặt lành mạnh để khỏi bị thôi thúc ghé thăm máy bán hàng tự động.
- Bạn có thấy vui hơn khi ăn vặt? Bạn có thêm năng lượng không? Hay bạn cảm thấy mệt mỏi?
- Tìm hiểu các nguyên do khiến bạn muốn ăn. Có nhiều nguyên do khiến người ta thấy muốn ăn, ngay cả khi họ không thực sự đói. Một số nguyên nhân là do tình thần và cám xúc, chẳng hạn như buồn chán hoặc lo âu. Số khác có liên quan đến tình huống. Ví dụ như, nhiều người thấy rằng họ ăn vặt nhiều hơn khi xem ti vi. Có thể họ thấy điều gì đó “sai sai” khi xem phim mà không mua bắp rang và soda. Chắc là bạn cảm thấy buộc phải ăn khi dự tiệc. Hoặc cũng có thể khi đã ăn một cái bánh rán, bạn lại muốn ăn hết cả đĩa. Cho dù nguyên do là gì, tìm hiểu về việc đó có thể giúp bạn tránh ăn uống một cách vô thức.
-
Kiểm
tra
chất
lỏng
nạp
vào.
Nghiên
cứu
cho
thấy
nhiều
người
không
biết
chính
xác
lúc
nào
mình
khát.[6]
Người
ta
thường
nhầm
lẫn
những
tín
hiệu
khát
thành
tín
hiệu
đói.
Uống
thêm
nước
có
thể
giúp
bạn
giảm
cơn
thèm
ăn
vặt.
[7]
- Mức độ lo âu cao cũng có thể khiến bạn cảm thấy khát.[8]
Phát triển Thói quen Ăn uống Lành mạnh[sửa]
-
Học
cách
nhận
biết
cơn
đói
thực
sự.
Nhiều
người
không
biết
giải
nghĩa
dấu
hiệu
về
cơn
đói,
do
đó
họ
nghĩ
rằng
mình
đang
đói
nhưng
thực
ra
không
phải
vậy.[9]
Nếu
không
chắc
mình
có
đói
hay
không,
bạn
có
thể
dùng
vài
mẹo
để
nhận
biết.[10]
- Nhớ về lần ăn gần nhất trước đó. Đỉnh điểm của chu kỳ đói là khoảng 90 phút, nhưng nếu bạn mới ăn được 2 hoặc 3 tiếng thì có lẽ bạn chưa thực sự đói. (Hiển nhiên là bạn có nhu cầu ăn khác nếu bạn là vận động viên hoặc công việc của bạn đòi hỏi nhiều sức lực).
- Lập biểu đồ cơn đói của bạn theo bậc thang từ 1 đến 10, trong đó 1 là “hoàn toàn no” và 10 là “đói đến chết đi được nếu không có một miếng pizza để ăn ngay bây giờ”. Có thể lúc đầu nhận định của bạn không chính xác lắm, nhưng việc nghĩ về bậc thang sẽ giúp bạn học cách xét cơn đói của mình trong toàn cảnh.
- Chú ý những dấu hiệu của cơ thể. Bụng kêu òng ọc, nhức đầu, yếu hoặc run, cảm thấy mệt mà không giải thích được có thể là những dấu hiệu báo rằng bạn cần ăn.[11]
- Suy xét xem có phải bạn đói thật hay chỉ thèm ăn. Trong nhiều trường hợp, nếu bạn thèm một món cụ thể nào đó, chẳng hạn như chocolate hay món mì ống nấu phô mai, vậy thì có lẽ bạn chỉ muốn được hưởng thụ một hương vị nào đó.
-
Thay
đổi
lối
suy
nghĩ
về
việc
ăn
và
uống.
Nghiên
cứu
cho
thấy
quan
niệm
của
bạn
về
ăn
và
uống
tác
động
đến
cảm
giác
no.
Trong
một
nghiên
cứu,
người
ta
mời
mọi
người
một
chất
lỏng
được
giới
thiệu
như
là
món
súp,
và
sau
đó
như
là
một
thức
uống.
Mọi
người
đánh
giá
món
súp
giúp
no
hơn,
mặc
dù
họ
được
mời
cùng
một
loại
chất
lỏng
và
với
cùng
một
lượng
như
nhau![12]
Dường
như
bạn
có
cảm
giác
“no”
nếu
bạn
cho
rằng
mình
vừa
“ăn
cơm”
hơn
là
“ăn
vặt”.[13]
- Đặt mọi thứ bạn ăn lên đĩa, kể cả đồ ăn vặt, có thể giúp bạn kiểm soát ăn một cách vô ý thức. Dùng đĩa nhỏ cũng sẽ giúp bạn kiểm soát được khẩu phần ăn.[14]
- Lên lịch cho các bữa ăn vặt để cắt giảm. Nếu bạn “phải” ăn vào thời gian nhất định nào đó, có thể bạn sẽ lưu ý hơn về thứ mình ăn vào.
-
Chọn
những
thức
ăn
cho
cảm
giác
no.
Nếu
cảm
thấy
mình
ăn
nhiều
giữa
các
bữa
ăn,
bạn
thử
làm
cho
bữa
ăn
của
mình
no
hơn.
Nghiên
cứu
cho
thấy
cảm
giác
no
hoặc
“thỏa
mãn”
khiến
bạn
ít
khả
năng
muốn
ăn
quá
độ.[15]
Thức
ăn
nhiều
chất
xơ
như
hoa
quả,
rau
và
ngũ
cốc
nguyên
hạt
sẽ
giúp
bạn
no
lâu
hơn.[16]
- Thức ăn chứa nhiều nước như rau và hoa quả là rất tốt để tạo nên cảm giác no. Bạn nên cố gắng ăn rau và hoa quả trong mọi bữa ăn. Nếu phải ăn vặt, hãy chọn một nắm cà rốt thay vì khoai tây chiên: 28gr cà rốt chỉ có 25 calorie, trong khi 28 gr khoai tây chiên chứa 152 calorie.
-
Ăn
sáng.
Nếu
bạn
thuộc
nhóm
người
bỏ
bữa
sáng
lành
mạnh
để
uống
một
cốc
cà
phê
sữa
nóng,
vậy
thì
bạn
nên
suy
nghĩ
lại.
Rất
nhiều
nghiên
cứu
cho
thấy
rằng
những
người
bỏ
bữa
sáng
có
khả
năng
ăn
nhiều
hơn
suốt
ngày.
Họ
cũng
có
thể
thích
các
thức
ăn
vặt
không
lành
mạnh
như
các
món
nhiều
dầu
mỡ
và
đường.[17]
- Một bữa sáng ít đường và giàu protein là lựa chọn tốt nhất cho sự tập trung và bớt đói suốt ngày.
- Ăn sáng cũng nâng cao khả năng tập trung và giúp bạn có biểu hiện tốt hơn trong cả ngày.[18] Nỗi buồn chán thường xuất phát từ việc thiếu khả năng tập trung vào suy nghĩ của mình và vào môi trường xung quanh, do đó một bữa sáng với tác dụng nâng cao khả năng chú ý có thể giúp bạn khỏi buồn chán.
-
Ăn
chậm
lại
và
thưởng
thức.
Não
cần
một
thời
gian
là
20
phút
để
có
cảm
giác
“no”
sau
khi
ăn
vào.
Nếu
ăn
quá
nhanh,
bạn
sẽ
có
xu
hướng
ăn
nhiều
hơn
mức
cần
thiết,
bởi
vì
bạn
không
cho
não
có
thời
gian
để
theo
kịp
với
miệng
của
mình.[19]
- Nếu phải ăn một thanh chocolate, bạn nên mua loại mini và chỉ ăn một thanh. Nghiên cứu cho thấy bạn có thể học cách làm sao để chỉ với một phần nhỏ thức ăn yêu thích cũng có thể cảm thấy thỏa mãn giống như khi ăn nhiều.[20]
- Không để các món ăn vặt trong tầm mắt. Nghiên cứu cho biết việc để các món ngọt và đồ ăn vặt ngay trước mắt và trong tầm tay như trên bàn làm việc sẽ làm gia tăng việc tiêu thụ.[21] Thậm chí hành động đứng dậy đi lấy đồ ăn vặt cũng giảm đi đáng kể khả năng ăn vặt.
Phát triển Thói quen Sống Lành mạnh[sửa]
-
Làm
một
việc
gì
đó
có
tính
sáng
tạo.
Nghiên
cứu
cho
thấy
công
việc
nhàm
chán
thực
ra
có
thể
thúc
đẩy
bạn
sáng
tạo
hơn
trong
việc
giải
quyết
vấn
đề.[22]
Nếu
cảm
thấy
buồn
chán,
bạn
thử
chuyển
hướng
tập
trung
sang
việc
gì
đó
có
tác
dụng
khuyến
khích
động
não
hoặc
giải
quyết
vấn
đề.
- Ví dụ, các nghiên cứu cho rằng khi bạn cảm thấy chán thì những hoạt động như liệt kê tất cả các công dụng của một vật nào đó có thể giúp bạn thoát khỏi lối mòn của mình. Trò chơi câu đố hoặc các hoạt động khác đòi hỏi sự suy nghĩ sáng tạo cũng có thể giúp ích.
-
Tìm
một
hoạt
động
khiến
đôi
tay
phải
bận
rộn.
Thử
làm
móng
tay,
may
vá
hay
đan
lát.
Nếu
biết
chơi
một
loại
nhạc
cụ,
thì
đây
là
thời
gian
thích
hợp
để
bạn
thực
hành.
Bạn
sẽ
không
thể
ăn
vặt
trong
khi
chờ
cho
móng
tay
khô!
- Bất cứ hoạt động nào giúp bạn trì hoãn cơn thèm ăn vặt, thậm chí chỉ vài phút, cũng là một ý hay. Bạn sẽ có thời gian để suy nghĩ xem mình có đói thật không hay muốn ăn chỉ vì không có việc gì khác để làm.[10]
-
Kết
nối
bạn
bè.
Một
cuốc
sống
thiếu
ý
nghĩa
thường
gây
nên
nhàm
chán.
Khi
đã
buồn
chán,
bạn
không
cảm
thấy
có
cảm
hứng
hay
quan
tâm
đến
hoàn
cảnh
xung
quanh
mình.
Việc
kết
nối
với
những
người
có
ý
nghĩa
đối
với
bạn
trong
môi
trường
xã
hội
có
thể
giúp
giảm
bớt
cảm
giác
nhàm
chán.[23]
- Nếu không thể trực tiếp gặp mặt, bạn có thể liên lạc với bạn bè qua mạng xã hội hoặc qua tin nhắn, hay một cuộc gọi cũng có thể giúp bạn giải tỏa nỗi buồn chán.[24]
- Nếu đang dự tiệc và không quen ai trong đó, bạn hãy thử chơi một trò chơi. Bạn có thể nói một điều gì đó thú vị hay khen ai đó, dù chỉ một hoặc hai người? Tập trung vào những tương tác trong phạm vi nhỏ mang tính cá nhân có thể giúp bạn đỡ buồn chán.[25]
- Tập thể dục. Vận động khiến cơ thể tiết ra endorphins, hóa chất đem lại cảm giác vui vẻ. Một cuộc đi bộ nhanh hay một bài tập ngắn có thể nâng cao tâm trạng và đẩy mạnh năng lượng của bạn. Sự gắng sức cũng có thể giúp đánh lạc hướng cơn thèm ăn.[26]
Hiểu biết về Nỗi Buồn chán và Stress[sửa]
-
Biết
khi
nào
sự
buồn
chán
xuất
hiện.
Có
nhiều
sự
việc
khiến
bạn
buồn
chán.
Đứng
xếp
hàng
ở
siêu
thị
hay
bị
kẹt
xe
là
những
nguyên
nhân
phổ
biến
gây
nên
cảm
giác
đó.[27]
Những
người
làm
công
việc
đều
đều
lặp
đi
lặp
lại
và
không
tương
tác
với
đồng
nghiệp
thường
cảm
thấy
buồn
tẻ.[28]
Nói
chung,
người
ta
thấy
tình
huống
mang
tính
thời
gian
thì
buồn
tẻ
hơn
tình
huống
dựa
trên
nỗ
lực.
Những
tình
huống
mà
không
chắc
có
sự
tưởng
thưởng
hoặc
ít
nhận
được
hồi
đáp
cũng
có
thể
gây
ra
nhàm
chán.
- Ví dụ, cho dù bạn có lái xe giỏi đến mấy, nhưng nếu kẹt trong dòng xe cộ thì những nỗ lực của bạn cũng không thể thay đổi được sự thực là bạn đang mắc kẹt. Bạn chỉ còn cách chờ đợi cho đến khi giao thông được giải tỏa. Bạn cũng không biết chắc khi nào thì đường mới hết ùn tắc, có thể là 10 phút hay đến 2 tiếng đồng hồ. Đây là tình huống chủ yếu sinh ra buồn chán vì bạn không thể thay đổi tình hình với nỗ lực của chính mình, và bạn cũng không biết khi nào thì “phần thưởng” đến với mình, mà cũng không chắc có “phần thưởng” không.
- Con người thường thỏa mãn nhất khi họ đứng trước thách thức nhưng vẫn có khả năng hoàn thành công việc. Nếu người ta hy vọng vào thành công và nhận được sự đền đáp nào đó khi hoàn thành nhiệm vụ thì ít có khả năng họ cảm thấy buồn chán.[29]
- Một số người có “ngưỡng” buồn chán cao hơn bình thường. Họ cảm thấy chán ngay cả trong tình huống mà hầu hết mọi người không cho là chán.
-
Nhận
biết
về
cơ
thể
mình.
Khi
chán
nản,
dáng
dấp
và
tư
thế
của
bạn
thay
đổi.
Những
người
buồn
chán
thường
thõng
người
xuống
và
ngả
vào
lưng
ghế,
đầu
cũng
rũ
xuống.
Những
dấu
hiệu
khác
của
cơ
thể
biểu
lộ
sự
buồn
chán
bao
gồm
khó
mở
to
đôi
mắt
hoặc
cảm
giác
buồn
ngủ.[30]
- Một số người phản ứng với sự buồn chán bằng cách khuấy động thay vì thờ ơ. Họ có thể đi đi lại lại, gõ nhịp hoặc đu đưa chân, hay dùng ngón tay gõ lên đồ đạc.[31]
-
Nhận
biết
nỗi
buồn
chán
là
gì.
Buồn
chán
không
chỉ
là
không
có
việc
gì
để
làm.
Thực
vậy,
người
ta
cảm
thấy
buồn
chán
khi
họ
mong
đợi
sự
kích
thích
nhưng
không
thể
kết
nối
với
sự
vật
xung
quanh
họ.
Buồn
chán
là
cảm
giác
không
thỏa
mãn,
xuất
hiện
khi
bạn
không
thể
hòa
nhập
với
môi
trường.[32]
- Bạn có thể thấy chán ngay cả trong những môi trường có tính kích thích cao nếu bạn gặp khó khăn trong việc liên kết với sự vật xung quanh mình. Ví dụ như, nếu không quen biết ai trong một buổi tiệc cocktail, bạn sẽ vẫn thấy chán, cho dù có bao nhiêu điều đang diễn ra ở đó..
- Các nhà nghiên cứu cho rằng có nhiều yếu tố tạo thành nỗi buồn chán. Nó xảy ra khi bạn khó tập trung vào thông tin bên trong (những suy nghĩ, cảm giác) và / hoặc thông tin bên ngoài (những điều đang xảy ra quanh bạn). Bạn cần những thông tin này để tham gia vào các hoạt động có thể đem đến cảm giác thỏa mãn (cảm giác ngược lại với “buồn chán”).[32]
- Khi đã nhận biết được rằng mình gặp khó khăn trong việc tập trung chú ý, bạn hãy tìm nguyên nhân gây ra khó khăn đó.
- Bạn có thể giải thích nguyên nhân khiến bạn khó kết nối bằng cách quy trách nhiệm cho hoàn cảnh. Ví dụ, bạn có thể nói, “Tôi chẳng có gì để làm”. Bạn có khả năng có cái mà bạn làm được, nhưng lại đổ trách nhiệm lên đâu đó để giải thích sự buồn chán.
-
Học
cách
nhận
biết
stress.
Có
thể
bạn
giải
nghĩa
stress
là
“buồn
chán”.
Stress
cũng
có
thể
là
nguyên
nhân
khiến
bạn
gặp
khó
khăn
khi
hòa
nhập
với
hoàn
cảnh,
vì
thế
bạn
cho
rằng
mình
đang
ở
trong
tình
huống
“buồn
chán”.
Nếu
cảm
thấy
bồn
chồn
hoặc
bứt
rứt,
hoặc
thấy
khó
tập
trung
hay
khó
đưa
ra
quyết
định,
có
lẽ
bạn
đang
bị
stress.[33]
- Người ta đã chứng minh rằng stress tác động lên quãng thời gian tập trung của bạn. Khi bị stress, bạn có thể gặp khó khăn trong việc tập trung hoặc không thấy hứng thú.[34] Đây là điều kiện hoàn hảo sinh ra sự buồn chán.
- Mỗi người trong chúng ta đều trải qua stress theo các cách khác nhau. Ở một số người, stress có biểu hiện qua những triệu chứng sinh lý như nhức đầu, đau dạ dày, ợ nóng, mệt mỏi, cơ bắp căng và đau nhức. Một số người khác có biểu hiện với cảm giác giận dữ, buồn phiền hoặc suy sụp. Thậm chí bạn có thể trải qua cả hai nhóm triệu chứng đó.[35]
-
Nhận
biết
sự
do
dự.
Khi
lo
sợ
không
thành
công
về
một
việc
nào
đó
trong
kế
hoạch,
bạn
thường
chần
chừ.[36]
Áp
lực
liên
quan
đến
công
việc,
chẳng
hạn
như
sợ
thất
bại
trong
một
nhiệm
vụ
quan
trọng
hoặc
lo
rằng
mình
có
biểu
hiện
tồi
tệ
trước
mặt
sếp
là
nguyên
nhân
phổ
biến
cho
thái
độ
do
dự.[37]
Nếu
đang
trì
hoãn
những
việc
cần
làm,
bạn
có
thể
chọn
việc
ăn
uống
như
một
liệu
pháp
để
đánh
lạc
hướng.
Nhật
ký
ăn
uống
có
thể
giúp
bạn
nhận
biết
khi
nào
bạn
ăn
chỉ
vì
thực
sự
không
muốn
làm
một
việc
gì
đó.
- Bạn có thể chống lại sự do dự bằng cách đặt ra thời hạn nghiêm ngặt cho các dự án của mình.[38]
- Việc giảm bớt các nguồn gây stress có thể sẽ giúp bạn tránh do dự.
- Không nên tự trách mình quá khắt khe vì đã do dự. Nghiên cứu chỉ ra rằng tha thứ cho bản thân và sẵn sàng làm tốt hơn trong lần sau sẽ hữu ích hơn là tự chỉ trích mình.[39]
Lời khuyên[sửa]
- Chọn một sở thích. Tìm một thứ bạn thích và tiến tới!
- Nếu vẫn gặp khó khăn trong việc kiểm soát hành vi ăn uống, bạn hãy tham khảo ý kiến bác sĩ dinh dưỡng để lập chế độ ăn phù hợp với bạn. Người ta đôi lúc phải cần đến sự hướng dẫn chuyên môn.
- Thử nhai kẹo cao su giữa các bữa ăn. Nó sẽ khiến miệng của bạn bận rộn nên không thể ăn vặt được.
- Tự chiều mình một chút. Những người tuân thủ nghiêm ngặt lượng thức ăn nạp vào có thể rốt cuộc lại ăn nhiều hơn khi ăn vặt.
- Thảm khảo ý kiến bác sĩ về tình trạng tăng cân của bạn trước khi nó gây tổn hại nghiêm trọng đến sức khỏe.
- Ngoài kẹo cao su, bạn hãy thử dùng kẹo ngậm không đường icebreakers xem!
- Nếu đang ăn kiêng, bạn hãy dán tấm ảnh mơ ước của bạn lên cánh cửa tủ lạnh. Nó có thể làm động lực cho bạn.
- Nếu nhai kẹo cao su, bạn hãy chọn loại không đường và ít calorie.
Cảnh báo[sửa]
- Nếu bạn ăn không thể kiểm soát và cũng không cảm thấy khá hơn sau khi ăn, có thể bạn đã mắc chứng rối loạn ăn uống. Quan trọng là bạn phải nói chuyện với bác sĩ hoặc chuyên gia sức khỏe tâm thần về tình trạng ăn uống của mình.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/11707547
- ↑ http://www.nlm.nih.gov/medlineplus/ency/patientinstructions/000349.htm
- ↑ http://www.sciencedaily.com/releases/2003/09/030911072109.htm
- ↑ http://mannlab.psych.umn.edu/classprojects/mindlesseating/mindlesseating.html
- ↑ http://www.sciencedirect.com/science/article/pii/S003193840600223X
- ↑ http://www.sciencedirect.com/science/article/pii/S0002822308021901
- ↑ http://www.cdc.gov/nutrition/everyone/basics/water.html
- ↑ http://www.calmclinic.com/anxiety/symptoms/excessive-thirst
- ↑ http://www.foodpsychology.cornell.edu/pdf/snack1.pdf
- ↑ 10,0 10,1 http://www.webmd.com/diet/really-hungry
- ↑ http://www.carolinashealthcare.org/body.cfm?id=14&action=detail&ref=879
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC4063786/
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/16442668
- ↑ http://www.foodpsychology.cornell.edu/research/summary-platecolor.html
- ↑ http://www.mayoclinic.org/healthy-living/nutrition-and-healthy-eating/expert-blog/overeating/bgp-20056208
- ↑ http://www.foodpsychology.cornell.edu/pdf/permission/2009/Healthy_Hueristics-AER_2009.pdf
- ↑ http://www.nature.com/ijo/journal/v34/n7/full/ijo20103a.html
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC3737458/
- ↑ http://mannlab.psych.umn.edu/classprojects/mindlesseating/mindlesseating.html
- ↑ http://foodpsychology.cornell.edu/content/just-bite-considerably-smaller-snack-portions-satisfy-delayed-hunger-and-craving
- ↑ http://www.foodpsychology.cornell.edu/pdf/pre-prints/candyconsumption-2002.pdf
- ↑ http://www.tandfonline.com/doi/full/10.1080/10400419.2014.901073#.VQnI5qPN5pQ
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/15270068
- ↑ http://www.com.cuhk.edu.hk/ccpos/b5/pdf/18%20Ch%2018%20Mediated%20Interpersonal%20Communication.pdf
- ↑ http://www.jstor.org/discover/10.2307/173452?sid=21105694571891&uid=4&uid=3739616&uid=3739256&uid=2
- ↑ http://www.mayoclinic.org/healthy-living/fitness/in-depth/exercise/art-20048389
- ↑ http://www.sciencedirect.com/science/article/pii/S0191886913012373
- ↑ http://joe.sagepub.com/content/20/2/207.short
- ↑ http://etd.nd.edu/ETD-db/theses/available/etd-04182013-15501
- ↑ http://141.225.218.248/web-cslwebroot/emotion/files/dmello-bpms-cogsci07.pdf
- ↑ http://www.apa.org/monitor/2013/07-08/dull-moment.aspx
- ↑ 32,0 32,1 http://pps.sagepub.com/content/7/5/482.abstract
- ↑ http://www.apa.org/helpcenter/stress-tips.aspx
- ↑ http://www.edweek.org/ew/articles/2012/10/10/07boredom_ep.h32.html
- ↑ http://www.mayoclinic.org/healthy-living/stress-management/in-depth/stress-symptoms/art-20050987
- ↑ http://psycnet.apa.org/psycinfo/1985-07993-001
- ↑ http://flexmanager.ir/downloads/Effect%20Procrastination%20on%20Work-Related%20Stress.pdf
- ↑ http://pss.sagepub.com/content/13/3/219.short
- ↑ http://www.sciencedirect.com/science/article/pii/S0191886910000474