Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Trở nên cởi mở khi bạn vô cùng nhút nhát
Từ VLOS
Thỉnh thoảng, mọi người đều cảm thấy lo lắng về việc trở nên cởi mở. Dù sao thì con người cũng cần đến sự can đảm để có thể chia sẻ về bản thân với người khác. Tuy nhiên, người có tính nhút nhát thường e dè và có suy nghĩ tiêu cực về chính mình.[1] Khi nỗi bất an xuất hiện, cởi mở sẽ trở nên khó khăn hơn. May mắn thay, bằng sự kiên nhẫn và sẵn sàng thay đổi, bạn sẽ dễ dàng mở lòng với người khác.
Mục lục
Các bước[sửa]
Xây dựng sự tự tin[sửa]
-
Khám
phá
giá
trị
của
bạn.
Bạn
nên
nhìn
sâu
vào
bên
trong
tâm
hồn
và
viết
ra
mọi
đặc
điểm
mà
bạn
yêu
mến
nhất
ở
bản
thân.
Có
thể
bạn
là
người
có
giáo
dục,
rất
am
hiểu
hoặc
biết
cảm
thông.
Thật
xấu
hổ
nếu
phần
còn
lại
của
thế
giới
không
bao
giờ
được
chia
sẻ
những
món
quà
này.
- Xem xét lĩnh vực mà bạn giỏi. Xác định điểm mạnh sẽ giúp gia tăng lòng tự trọng. Vì vậy, nếu bạn bắt đầu cảm thấy nghi ngờ bản thân hoặc xấu hổ, bạn sẽ luôn có thể nhanh chóng suy nghĩ về một điểm mạnh nào đó của mình.
- Tập trung vào lợi ích mà thói quen của bạn đem đến cho bạn. Ví dụ, có lẽ bạn thích cuộc trò chuyện một-đối-một hơn và thích dành thời gian cho thiên nhiên. Toàn bộ khoảng thời gian gần gũi với bản thân và người khác sẽ khiến bạn trở thành người biết lắng nghe tốt hơn và có ý thức hơn về cảm giác của mình. Đây là điểm mạnh khó có thể được nuôi dưỡng thành tiếng nói mạnh mẽ trong một nhóm lớn của xã hội.
-
Trân
trọng
sự
nhút
nhát
của
mình.
Bạn
nên
chấp
nhận
rằng
bạn
sở
hữu
rất
nhiều
đặc
tính
tốt
đẹp,
ngay
cả
khi
trở
thành
trung
tâm
của
buổi
tiệc
không
phải
là
sở
trường
của
bạn.
Phương
pháp
này
sẽ
cung
cấp
cho
bạn
kỳ
vọng
thực
tế
hơn
về
chuyện
sẽ
xảy
ra
khi
bạn
mở
lòng.
Ví
dụ,
bạn
có
thể
sẽ
nhận
thấy
rằng
khi
bạn
cởi
mở
hơn,
bạn
sẽ
tạo
nên
cuộc
trò
chuyện
sâu
sắc
hơn
với
một
số
người
cụ
thể
thay
vì
lấp
đầy
danh
bạ
điện
thoại
với
người
mà
bạn
không
nhớ
rõ
mặt.
- Cảnh báo về việc “dán nhãn” bản thân: Bạn nên chắc chắn rằng bạn không đặt mình vào tình thế không còn sự lựa chọn nào khác. Nhiều người tự cho bản thân là người nhút nhát như là lời biện hộ để tránh đối mặt với khó khăn trong việc trở nên cởi mở. Bạn nên xem tính nhút nhát như phong cách khác biệt trong việc liên hệ, và nó đại diện cho khó khăn bạn cần phải vượt qua hơn là sự thật thẳng thừng về mặt hạn chế của bạn.
- Bạn cần biết là yếu tố khiến bạn dán nhãn bản thân là người nhút nhát (ví dụ, thích dành thời gian một mình, cảm thấy kiệt sức với cuộc trò chuyện vô vị tại buổi tiệc, thường xuyên không biết phải nói gì) thường là trải nghiệm mà hầu hết mọi người đều gặp phải, cho dù họ có nhút nhát hay không.[2]
-
Tiến
bước
sau
khi
phạm
lỗi.
Tránh
dành
thời
gian
để
phân
tích
tình
huống
khó
xử
hoặc
khó
chịu
và
tự
trách
móc
bản
thân
vì
đã
trở
thành
một
phần
của
nguyên
nhân
gây
ra
vấn
đề.
- Bạn nên biết rằng thế giới này không theo dõi bạn. Ngoài ra, mọi người đều quá bận rộn với bản thân. Thay vì quan sát bản thân như thể bạn là một người khác, bạn nên tập trung vào nội tâm của mình.[3] Bạn cần phải trang bị cho bản thân kiến thức về yếu tố khiến bạn trở nên nhút nhát, tìm kiếm trong nội tâm và trở thành hiện thân cho suy nghĩ của chính mình.
- Tự thương hại sẽ chỉ hướng nguồn năng lượng của bạn vào việc tự trách mình thay vì thay đổi bất kỳ điều gì về chuyện đã xảy ra. Bạn cần phải an ủi bản thân với sự thật là không người nào nhận ra rằng bạn đã rất lúng túng với lời nhận xét cuối cùng. Vì bạn chính là người biết rõ điều này, bạn nên đối xử với bản thân theo cách tương tự như bạn sẽ làm với người nhút nhát khác. Mỉm cười một cách âu yếm với chính mình vì đã cố hết sức, tiến bước, và thử lại.
-
Xem
xét
sự
từ
chối
theo
đúng
bản
chất
của
nó.[3]
Bạn
nên
nhớ
rằng
từ
chối
là
một
phần
của
cuộc
sống,
và
là
cách
chúng
ta
học
hỏi
để
hiểu
rõ
hơn
về
sự
khác
nhau
giữa
bản
thân
và
người
khác.
Ví
dụ
như
bạn
đang
trong
một
buổi
họp
mặt
và
người
mà
bạn
đang
trò
chuyện
lại
biến
đi
nơi
khác,
bỏ
mặc
bạn
một
mình.
Thay
vì
đổ
lỗi
cho
bản
thân,
bạn
nên
hiểu
rằng
tình
huống
này
không
phù
hợp
với
cả
hai.
- Chuyển hướng sự chú ý sang tìm kiếm bài học về việc đã xảy ra. Có lẽ người mà bạn nói chuyện đã có một ngày khó khăn và họ trông thấy người bạn thân của họ bước vào. Từ đó, bạn sẽ rút ra được bài học rằng đáp ứng nhu cầu cá nhân của con người về tình đoàn kết có thể (và đôi khi cần phải) lấn áp thái độ của họ đối với xã hội. Nếu bạn có thể rút ra được bài học nào đó và tiến bước, trải nghiệm này hoàn toàn không phải là điều tiêu cực.
- Bạn nên nhớ tự thưởng cho nỗ lực của chính mình ngay cả khi tình huống không đem lại kết quả như bạn mong đợi. Bạn nên nhìn nhận một cách chân thật về hành động bạn đã thực hiện để hình thành cuộc trò chuyện và lắng nghe tích cực. Hãy ghi nhận sự tiến bộ của mình – có lẽ bạn không có đủ tự tin để làm điều này một tháng trước – và hãy tự hào! Dù sao thì chúng ta chỉ có thể thay đổi bản thân và thái độ của mình. Kết quả thường sẽ phụ thuộc vào vô số những phần khác trong cuộc sống mà chúng ta không thể kiểm soát.
-
Loại
bỏ
tính
cầu
toàn.[3]
Thông
thường,
sở
hữu
kỳ
vọng
không
thực
tế
sẽ
phá
hủy
khả
năng
nhận
thức
điều
tốt
đẹp
mà
chúng
ta
thực
hiện.
Bạn
nên
tự
hỏi
bản
thân
"liệu
mình
có
thật
sự
tin
rằng
mình
có
khả
năng
trò
chuyện
và
yêu
mến
bất
kỳ
người
nào?".
Đây
chỉ
là
một
sự
kiện
có
thật
trong
cuộc
sống
mà
chúng
ta
không
có
động
lực
để
mở
lòng
với
mọi
người.[4]
Bạn
nên
nhớ
bảo
đảm
rằng
nhiệm
vụ
mở
lòng
với
người
khác
không
phải
là
nỗ
lực
để
chiến
thắng
cảm
giác
tự
nhiên
của
bạn
về
người
bạn
có
thể
và
không
thể
tin
tưởng.
- Tính cầu toàn cũng sẽ xuất hiện khi chúng ta cố gắng khiến người khác nhìn nhận chúng ta theo một cách cụ thể nào đó. Bạn nên ngừng tạo áp lực cho bản thân và hiểu rõ rằng bạn không cần phải (và không thể) kiểm soát cách người khác nhìn nhận bạn. Điều này có nghĩa là trong tình huống xã hội, nhiệm vụ của bạn là quan sát người khác và tham gia khi bạn có thể đóng góp một cách tích cực – một công việc dễ dàng hơn là giám sát mọi hành động của chính mình và ám ảnh về cách người khác nhìn nhận bạn.
-
Tự
nói
chuyện
với
bản
thân
một
cách
tích
cực.[3]
Từ
ngữ
có
sức
mạnh
tuyệt
vời
trong
việc
khiến
chúng
ta
phải
ghi
nhớ
chúng.
Bạn
nên
cố
gắng
thay
thế
lời
tự
phán
xét
và
chỉ
trích
tiêu
cực
bằng
sự
khuyến
khích.
Khi
suy
nghĩ
theo
kiểu
"mình
quá
nhút
nhát
để
trò
chuyện
với
mọi
người"
xuất
hiện
trong
đầu,
bạn
nên
nhắc
nhở
bản
thân
rằng
bạn
có
khả
năng
tương
tác
với
người
khác
và
bạn
có
đủ
tự
tin
để
là
chính
mình.
- Tái huấn luyện tâm trí hình thành suy nghĩ khẳng định thay vì nghi ngờ cũng sẽ cho phép bạn trở nên có ý thức hơn về thành công của mình, vì bạn không ngừng phát hiện bằng chứng về khả năng và sự đóng góp của bạn.
-
Viết
nhật
ký.
Cởi
mở
sẽ
nhanh
chóng
trở
nên
dễ
dàng
hơn
nếu
bạn
biết
phải
nói
gì,
và
viết
lách
là
một
biện
pháp
tuyệt
vời
để
tìm
kiếm
chủ
đề.
Cho
dù
là
bạn
đang
viết
về
sự
kiện
xảy
đến
với
bạn
hoặc
về
mọi
thứ
bạn
đọc
được
trên
bản
tin,
bạn
sẽ
cảm
thấy
thoải
mái
hơn
trong
việc
nêu
ý
kiến
và
đưa
ra
lời
hồi
đáp
với
môi
trường
xung
quanh.
- Bằng cách này, bạn đang rèn luyện cho phần từ ngữ trong tâm trí có khả năng hình thành suy nghĩ về hầu hết mọi thứ. Và nếu bạn nhận thấy bản thân đang chuyển sang chủ đề mới, bạn có thể nói về điều mà bạn đã viết (giả sử như nó là một sự kiện nào đó), bạn có thể kể với mọi người rằng "ngày hôm qua tôi đã suy nghĩ về ___".
Chia sẻ trong môi trường thân mật[sửa]
-
Cho
phép
bản
thân
được
chia
sẻ.
Sở
hữu
lòng
tự
trọng
thấp
và
nhiều
lo
lắng
về
cách
mọi
người
nhìn
nhận
bạn
sẽ
khiến
quá
trình
chia
sẻ
về
bản
thân
trông
có
vẻ
như
không
tưởng.[5]
Bạn
nên
nhớ
rằng
ngay
cả
khi
bạn
đang
bận
rộn
với
chính
mình,
thậm
chí
là
mệt
mỏi
khi
phải
suy
nghĩ
về
bản
thân,
con
người
trong
cuộc
sống
của
bạn
sẽ
trải
nghiệm
điều
ngược
lại.
Là
một
người
nhút
nhát,
người
mà
bạn
quan
tâm
sẽ
ước
gì
họ
biết
hoặc
hiểu
rõ
bạn
hơn.
- Bằng cách cố gắng trình bày đôi chút về thế giới riêng của bản thân, bạn cũng đang trở nên cởi mở hơn với những quan điểm khác. Nếu hình ảnh cá nhân của bạn khá tiêu cực, có cơ hội là cởi mở với người mà bạn tin tưởng sẽ giúp bạn nhận thức được phần tuyệt vời của bản thân mà bạn đã không cân nhắc.
-
Thừa
nhận
sự
nhút
nhát.
Khi
bạn
muốn
mở
lòng
với
bạn
bè,
gia
đình,
hoặc
người
yêu,
đừng
ngần
ngại
khi
phải
thành
thật
về
bản
chất
của
mình.
Bằng
cách
xóa
bỏ
sự
phòng
thủ
và
trình
bày
cảm
giác
hiện
tại,
người
khác
sẽ
cảm
thấy
kết
nối
với
phần
sâu
sắc
trong
con
người
bạn
ngay
lập
tức.
Quan
trọng
hơn
là,
đối
phương
sẽ
không
nghi
ngờ
hoặc
sợ
hãi
rằng
có
điều
gì
đó
không
ổn
nơi
họ
khiến
bạn
khó
có
thể
cởi
mở.
- Cố gắng bắt đầu theo kiểu "Tôi muốn bạn biết rằng tôi hơi nhút nhát khi trò chuyện về vấn đề này, vì vậy, hãy cố chịu đựng cùng tôi". Câu nói này sẽ kêu gọi sự ủng hộ hơn là đưa ra lời viện cớ. Bạn nên nhớ rằng bạn không cần phải xin người khác thứ lỗi vì mức độ tiến bộ trong việc mở lòng của mình. Xin lỗi sẽ tạo nên sự nghi ngờ và tiêu cực.
- Cần nhớ là bạn không sở hữu tính nhút nhát để cho mọi người thấy bạn cần sự cảm thông hoặc nuông chìu. Mục tiêu ở đây là cung cấp quan niệm sâu sắc về lý do vì sao bạn lại trông có vẻ lo lắng hoặc xa cách. Sở hữu tính kiên nhẫn và sự hỗ trợ từ người khác sẽ giúp bạn chấp nhận rủi ro cũng như thể hiện nỗ lực khi bạn học cách để trở nên thoải mái hơn với việc cởi mở.[6]
-
Tập
trung
vào
đối
phương.[7]
Bạn
nên
chuyển
hướng
sự
tập
trung
ra
bên
ngoài
và
cho
phép
đối
phương
thúc
đẩy
khao
khát
trở
nên
cởi
mở
của
bạn.
Bạn
nên
quan
sát
vẻ
mặt
và
lắng
nghe
sự
gia
tăng
trong
giọng
điệu
có
khả
năng
gợi
ý
về
yếu
tố
khiến
người
đó
trở
nên
hào
hứng.
Sự
hào
hứng
có
tính
lây
lan,
và
với
sự
chú
tâm
sâu
sắc,
sẽ
khó
để
bạn
không
đáp
trả.
- Chú ý kỹ càng đến lời gợi ý của người khác không có nghĩa là bạn nên đóng vai phụ trong cuộc trò chuyện. Ví dụ, nếu anh của bạn đang diễn tả chi tiết về vấn đề mà anh ấy phải đối mặt trong công ty, bạn có thể hồi đáp bằng cách hỏi thêm nhiều thông tin hơn, cung cấp lời khyên và số liệu có tính an ủi, hoặc chia sẻ trải nghiệm tương tự.
- Nhút nhát, theo một phần nào đó, là tập trung quá mức vào bản thân, khiến bạn khó có thể phản hồi người khác một cách phù hợp.[8] Tập trung vào người khác một cách tổng quát là bài tập giúp bạn vươn xa khỏi tính nhút nhát cực độ của mình.
-
Chia
sẻ
từ
trái
tim.
Bắt
đầu
tin
tưởng
vào
sự
thật
rằng
bạn
đã
thu
hút
được
sự
chú
ý
của
người
khác
trong
bối
cảnh
thân
mật
ngay
từ
đầu
vì
họ
hy
vọng
được
tìm
hiểu
nhiều
hơn
về
bạn.
Từ
từ
trở
nên
cởi
mở
hơn
bằng
cách
nhắc
nhở
bản
thân
rằng
cảm
giác
của
bạn
không
đúng
hoặc
sai.
Nếu
bạn
cảm
thấy
như
bị
phán
xét
hoặc
sợ
bị
đánh
giá,
bạn
nên
tự
hỏi
bản
thân
"ai
đang
phán
xét
mình?".
Cởi
mở
với
người
khác
có
thể
là
cách
để
bạn
tránh
xa
nhà
phê
bình
khó
tính
nhất
–
chính
bạn.
- Trái tim luôn chứa đựng một chủ đề nào đó mà bạn muốn chia sẻ. Bạn có cảm thấy trống rỗng, hoặc mất mát? Chúng là yếu tố khá riêng tư mà bạn có thể thổ lộ với người khác. Bạn thậm chí có khả năng giải tỏa mọi cảm giác và ký ức xoay quanh sự kiện đó.
- Bạn nên bắt đầu với câu nói "Bạn biết không, thật là hài hước, mỗi khi tôi nói chuyện với chính mình, tôi thường cảm thấy có một khoảng không trống rỗng. Đôi khi, tôi tự hỏi tôi vẫn chưa thể bộc lộ điều gì ..."
Trò chuyện trong tình huống xã hội[sửa]
-
Chuẩn
bị
sẵn
sàng.
Không
nên
khiến
bản
thân
căng
thẳng
bằng
cách
xuất
hiện
tại
một
nơi
nào
đó
mà
không
có
sẵn
một
vài
ý
tưởng
cho
cuộc
hội
thoại
nhỏ.[6]
Bạn
nên
cập
nhật
tin
tức
hiện
tại,
sự
kiện
khai
trương
nhà
hàng
hoặc
quán
rượu
mới
nhất
trong
khu
vực,
hoặc
bất
kỳ
thôg
tin
nào
khác
có
thể
làm
tăng
thêm
sự
hào
hứng.
Chuẩn
bị
ít
nhất
là
5
hoặc
6
chủ
đề
sẽ
giúp
hình
thành
sự
linh
hoạt
trong
việc
nêu
lên
một
điều
gì
đó
phù
hợp
với
thời
điểm
hiện
tại.
- Ngoài chủ đề chung, bạn nên chú ý đến yếu tố mà nhóm người cụ thể cảm thấy thích hợp. Nếu bạn tham dự một buổi tiệc trong đó một nhóm nhạc jazz đang trình diễn, bạn nên bàn về chủ đề liên quan đến âm nhạc.
-
Bắt
đầu
từ
điều
nhỏ
nhặt.
Không
nên
ép
buộc
bản
thân
phải
tham
dự
mọi
sự
kiện
hoặc
buổi
họp
mặt
có
vẻ
khá
thân
mật.
Bạn
cũng
có
thể
cố
gắng
thiết
lập
giới
hạn
thời
gian
linh
hoạt
cho
bản
thân.
Ngay
cả
khi
bạn
muốn
ở
lại
lâu
hơn,
bạn
cũng
sẽ
biết
rằng
bạn
đã
thỏa
thuận
với
chính
mình
là
bạn
sẽ
tham
dự
trong
khoảng
ít
nhất
là
2
giờ.
- Đến sớm sẽ giúp bạn cảm thấy an toàn hơn, vì bạn sẽ có thời gian thích nghi với bầu không khí. Đôi khi, nỗi lo sợ được hình thành bởi cảm giác đi đến nơi tổ chức tiệc hoặc ngôi nhà nào đó cũng đủ để bạn quay về với thói quen nghi ngờ bản thân. [9]
- Trông dễ gần.[10] Sử dụng cử chỉ để chứng tỏ rằng bạn thật sự muốn được tiếp cận. Nếu bạn cho tay vào túi xách hoặc bận rộn nhắn tin, người khác sẽ nhận thấy bạn đang bận rộn hoặc không hào hứng với việc trò chuyện. Bạn nên cố gắng hình dung về cách cư xử của mình khi ở cạnh người mà bạn tin tưởng. Có lẽ bạn sẽ nhìn thẳng thay vì nhìn xuống chân. Bạn sẽ không khoanh tay, và không thu mình dưới nhiều lớp áo len và áo khoác.
-
Bắt
đầu
cuộc
trò
chuyện.
Bạn
nên
xem
xét
lại
một
vài
trải
nghiệm
gần
đây
của
mình,
và
tin
tưởng
rằng
một
khi
bạn
bắt
đầu
trò
chuyện,
bạn
sẽ
tạo
nên
cuộc
đối
thoại
tuyệt
vời.
Bắt
đầu
với
lời
nhận
xét
đơn
giản
về
yếu
tố
nào
đó
mà
người
khác
có
thể
hồi
đáp
-
"Bia
đó
ngon
không?"
hoặc
"Tôi
đã
từng
nghe
bài
hát
này
trước
đây,
nhưng
tôi
không
thể
nhớ
ra!".
- Tốt nhất là bạn nên bình luận về môi trường hiện tại. Khi bạn chia sẻ sự quan sát của mình về người hàng xóm mà bạn gặp, nhóm người bạn giao du, hoặc món ăn được phục vụ, bạn đang mời gọi đối phương trở thành người cùng bình luận với bạn. Phương pháp này sẽ cung cấp cho hai bạn nhiệm vụ tìm kiếm và chia sẻ sự bất thường và sở thích trong môi trường xung quanh.
- Thêm vào càng nhiều thông tin và chi tiết càng tốt.[11] Điều này sẽ giúp bạn tránh đưa cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt. Nếu một ai đó hỏi thăm bạn, bạn nên tránh trả lời ngắn gọn như "rất tốt". Bạn nên cố gắng sử dụng câu nói "tốt, tốt hơn nhiều so với ngày hôm qua, ôi trời ơi!".
- Khi chia sẻ về quan sát, trải nghiệm có liên quan, và quan điểm của mình, bạn nên tránh biện hộ và xin người khác thứ lỗi cho bạn. Câu mở đầu theo kiểu "có lẽ là do tôi..." và "xin lỗi, nhưng tôi muốn nói..." sẽ khiến người khác nghĩ rằng bạn đang sợ hãi hoặc thiếu tự tin.
-
Sử
dụng
ngôn
ngữ
cơ
thể
tự
tin.
Một
vài
hành
động
thể
chất
cụ
thể
sẽ
là
dấu
hiệu
cho
thấy
bạn
đang
chú
tâm
vào
cuộc
trò
chuyện
với
người
khác.
Nhìn
vào
mắt,
động
tác
tay
và
gật
đầu
đều
sẽ
cho
người
nghe
biết
rằng
bạn
quan
tâm
và
muốn
tiếp
tục
câu
chuyện.[12]
- Khi trò chuyện với người khác trở thành khó khăn chính, sẽ dễ để bạn quên rằng một nửa của việc mở lòng là thật sự lắng nghe. Một khi bạn hoàn toàn tập trung vào lời nói của đối phương, lời phản hồi sẽ được hình thành một cách tự nhiên hơn – bạn sẽ không cảm thấy bất ngờ. Có cơ hội là sự nhút nhát của bạn sẽ ngăn cản bạn không nói nhiều như người khác, vì vậy, bạn có thể bù đắp cho nó bằng cách chăm chú lắng nghe.
-
Đưa
ra
câu
hỏi
mở.
Câu
hỏi
mở
là
loại
câu
hỏi
yêu
cầu
câu
trả
lời
không
chỉ
tập
trung
ở
từ
"có"
hoặc
"không".
Bằng
cách
nêu
lên
loại
câu
hỏi
này
một
khi
bạn
đã
nắm
bắt
được
ý
chính
của
câu
chuyện,
bạn
sẽ
cho
người
khác
biết
rằng
bạn
thật
lòng
quan
tâm
đến
sự
việc
đang
diễn
ra.
- Ví dụ, nếu người khác đang kể lại chuyện kẹt xe, bạn không nên hỏi rằng phải mất bao lâu thì họ mới về được nhà. Thay vào đó, bạn nên thử hỏi "Bạn làm thế nào để đối phó với cảm giác buồn chán trên chuyến đi dài?", hoặc "Phần nào của chặng đường về nhà khiến bạn cảm thấy hạnh phúc nhất khi được có mặt ở nơi đó?". Thay vì trả lời cộc lốc như "thường là 1 giờ", bạn sẽ nhận được câu trả lời dẫn dắt bạn đến với nhiều câu chuyện khác.
- Ngoài ra, nêu lên câu hỏi mở có nghĩa là người thích nói sẽ dẫn đường. Sau đó, người mạnh dạn trò chuyện sẽ chuyển hướng về phía bạn, người đang quan tâm.
- Xem bản thân như một nhà báo thông thường, mong muốn tìm hiểu về người khác và không ngần ngại khi phải dò hỏi thêm về họ. Bạn không xâm phạm quyền riêng tư của họ mà bạn đang cho phép người tham gia bàn luận về chủ đề họ yêu thích và thành thạo.
-
Khiến
người
khác
cảm
thấy
thoải
mái.
Cách
tốt
nhất
để
thực
hiện
điều
này
là
xây
dựng
mối
liên
hệ
đầy
cảm
thông,
trực
tiếp
thông
qua
nụ
cười.
Khi
bạn
mỉm
cười
và
giao
tiếp
bằng
mắt,
bạn
đang
gửi
đi
tín
hiệu
rằng
bạn
là
người
thân
thiện,
cởi
mở
với
việc
trò
chuyện,
và
muốn
được
tham
gia.
Phương
pháp
này
sẽ
đem
lại
kết
quả
tốt
đối
với
bạn
bè
và
người
lạ
-
chúng
ta
có
xu
hướng
rất
thích
mỉm
cười
qua
lại
với
nhau.
Nó
tương
tự
như
cái
vỗ
nhẹ
lên
lưng
từ
xa!
- Bạn nên nhớ rằng mọi người có mặt ở nơi đây là vì họ muốn tương tác. Nếu bạn có cảm giác như thể bạn đang quá thẳng thừng hoặc đang cố gắng gây ấn tượng với đối phương, bạn nên nhớ là có thể họ đang cảm thấy nhẹ nhõm và hào hứng vì đã thu hút được sự chú ý của người khác.
- Khi bạn gửi đi tín hiệu ấm áp, tử tế, cuộc trò chuyện sẽ khá khác biệt. Thay vì chính thức giới thiệu bản thân, bạn chỉ cần nói "Một đêm tuyệt quá, phải không?", hoặc "Chào bạn, tôi không thể không bị cuốn hút bởi những người vui vẻ ở đây…"
-
Tiếp
tục.[3]
Hãy
biến
tình
huống
đáng
sợ
thành
nơi
dành
cho
sự
phát
triển
cá
nhân
và
xem
xét
nội
tâm.
Trở
thành
người
biết
quan
sát
và
xem
lại
bản
thân,
trả
lời
câu
hỏi:
Tại
sao
mình
lại
có
cảm
giác
như
vậy?
Điều
gì
khiến
mình
cảm
thấy
như
thế
này?
Có
phải
có
một
lời
giải
thích
thay
thế
nào
đó
cho
sự
việc
đang
xảy
ra?”.
- Ví dụ như bạn chỉ mới tham dự buổi tiệc trong vòng 30 phút và bạn bắt đầu lo lắng. Đừng ngần ngại khi phải sử dụng phòng vệ sinh hoặc bất kỳ một nơi riêng tư nào đó mà bạn có thể tìm thấy để nhìn lại chính mình, và sử dụng một vài biện pháp nhanh chóng để lấy lại bình tĩnh.
- Không đầu hàng tình huống khó chịu. Cho phép bản thân trở nên tê liệt trước khoảnh khắc mà bạn thường trốn tránh. Bạn sẽ nhận thấy rằng một chút lúng túng hoặc im lặng có thể khá hài hước và không tồi tệ như bạn nghĩ.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ http://www.apa.org/topics/shyness/index.aspx
- ↑ http://www.fluentin3months.com/stop-being-shy/
- ↑ 3,0 3,1 3,2 3,3 3,4 http://thinksimplenow.com/happiness/20-ways-to-attack-shyness/
- ↑ http://www.streetdirectory.com/travel_guide/33227/self_improvement_and_motivation/conversation_tips_for_shy_people.html
- ↑ http://www.apa.org/topics/shyness/index.aspx
- ↑ 6,0 6,1 http://www.shakeyourshyness.com/Tips.HTM
- ↑ https://books.google.com/books?id=pxq_CAAAQBAJ&pg=PT26&lpg=PT26&dq=focus+on+the+other+person+in+conversation&source=bl&ots=ZjiQ0q5Sv6&sig=gTV1IbSSYJgqlEzaDMAgM-Xm-Ko&hl=en&sa=X&ved=0CE0Q6AEwCTgKahUKEwjk6o_g0-rGAhVQm4gKHbbjAbA#v=onepage&q=focus%20on%20the%20other%20person%20in%20conversation&f=false
- ↑ https://books.google.com/books?id=pxq_CAAAQBAJ&pg=PT26&lpg=PT26&dq=focus+on+the+other+person+in+conversation&source=bl&ots=ZjiQ0q5Sv6&sig=gTV1IbSSYJgqlEzaDMAgM-Xm-Ko&hl=en&sa=X&ved=0CE0Q6AEwCTgKahUKEwjk6o_g0-rGAhVQm4gKHbbjAbA#v=onepage&q=focus%20on%20the%20other%20person%20in%20conversation&f=falsel
- ↑ http://www.lifehack.org/articles/communication/how-to-stop-being-shy.html
- ↑ https://www.psychologytoday.com/articles/200703/shedding-shyness
- ↑ http://conversation-skills-core.com/how-to-keep-a-conversation-going
- ↑ http://www.ou.edu/class/bc2813/ConversationTips/MasteringSmallTalk.htm