Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Chấm dứt cơn hoảng loạn
Từ VLOS
Cơn hoảng loạn là một trạng thái xảy ra rất đột ngột và đáng sợ, cảm giác giống như một cơn đau tim, tưởng như sắp chết và mất kiểm soát. Nhiều người trưởng thành chỉ trải qua cơn hoảng loạn một hoặc hai lần trong suốt cuộc đời, nhưng một số người có những cơn hoảng loạn lặp đi lặp lại, và đây có thể là dấu hiệu của một tình trạng bệnh lý ẩn bên trong, gọi là chứng rối loạn hoảng sợ. Cơn hoảng loạn là sự bùng phát của nỗi sợ hãi căng thẳng mà không có nguyên nhân rõ ràng, đi kèm với những thay đổi thể chất rất thật như tim đập nhanh và mạnh, toát mồ hôi và thở gấp. Các bước dưới đây có thể giúp bạn dứt cơn hoảng loạn và giúp ngăn ngừa chúng xảy ra trong tương lai.
Mục lục
Các bước[sửa]
Giải pháp Tức thời[sửa]
-
Nhận
biết
những
triệu
chứng
lâm
sàng.
Trong
cơn
hoảng
loạn,
cơ
thể
bạn
có
phản
ứng
“chiến
đấu
hay
bỏ
chạy”,
giống
như
bạn
đang
ở
trong
một
tình
thế
nguy
cấp
và
đáng
sợ,
mặc
dù
không
có
tình
huống
nguy
hiểm
nào
thực
sự
xảy
ra.[1]
Những
triệu
chứng
thường
gặp
của
cơn
hoảng
loạn
bao
gồm:
- Đau tức ngực hoặc khó chịu
- Chóng mặt hoặc choáng váng
- Sợ chết
- Sợ bị mất kiểm soát hay sợ tận thế sắp xảy ra
- Cảm thấy nghẹt cuống họng
- Cảm thấy tách biệt
- Cảm giác không ở trong hiện thực
- Buồn nôn hoặc cảm giác xáo trộn trong dạ dày
- Tê cứng hoặc cảm giác kim châm ở bàn tay, bàn chân hoặc trên mặt
- Đánh trống ngực, tim đập nhanh hoặc mạnh
- Toát mồ hôi, rét run hoặc nóng bừng
- Run rẩy
-
Kiểm
soát
hơi
thở.
Hầu
hết
các
cơn
hoảng
loạn
thường
khiến
bạn
thở
gấp
và
nông,
làm
tăng
mức
độ
hoảng
loạn
và
triệu
chứng
càng
kéo
dài.
Bằng
cách
kiểm
soát
hơi
thở,
bạn
có
thể
giúp
nhịp
tim
trở
lại
bình
thường,
giảm
huyết
áp,
giảm
tiết
mồ
hôi
và
kiểm
soát
lại
cảm
giác.[2]
- Một phương pháp để thở chậm lại là hít một hơi sâu và nín lại càng lâu càng tốt. Việc này giúp cân bằng mức ô-xy và carbon dioxide, do đó khiến bạn bớt cảm giác khó thở.[3]
- Sau khi nín hơi, bắt đầu thở sâu bằng bụng. Hít vào chậm và sâu, sau đó thở ra còn chậm hơn.[3]
- Để tập thở bụng, bạn ngồi trên ghế, một tay đặt trên ngực, tay kia đặt dưới khung xương sườn. Ngồi thoải mái, đầu gối gập vào, thả lỏng vai và cổ.[4]
- Sau đó hít vào chầm chậm qua mũi và để cho bụng phồng ra, giữ yên lồng ngực trên hết sức có thể. Từ từ thở ra, thót cơ bụng và giữ yên lồng ngực. Bàn tay đặt trên bụng phải chuyển động tới trước khi thở ra, và lùi lại khi hít vào, còn bàn tay đặt trên ngực càng giữ yên được càng tốt.[4]
- Một phương pháp khác là phương pháp 5-2-5. Hít vào bằng bụng trong 5 giây. Nín thở trong 2 giây, sau đó thở ra trong 5 giây. Lặp lại 5 lần.[5]
- Phương pháp thở vào túi giấy không còn được khuyến khích sử dụng nữa. Phương pháp này không đem lại lợi ích như người ta tưởng, thậm chí còn có hại.
-
Uống
thuốc
theo
toa
bác
sĩ.
Một
trong
những
cách
hiệu
quả
để
dứt
cơn
hoảng
loạn
là
dùng
loại
dược
chất
được
xếp
vào
nhóm
thuốc
chống
lo
âu,
thường
là
benzodiazepines
(nhóm
hợp
chất
có
tác
dụng
dược
lý
dùng
làm
thuốc
an
thần).[2]
- Các loại thuốc thông dụng dùng để điều trị cơn hoảng loạn được xếp vào nhóm benzodiazepines bao gồm alprazolam, lorazepam, và diazepam. Những loại thuốc này có tác dụng khá nhanh và có thể giúp giảm triệu chứng trong vòng 10 đến 30 phút.[6]
- Một số dược chất có kê toa khác thuộc nhóm benzodiazepines có tác dụng chậm hơn một chút nhưng ở lại trong máu lâu hơn. Một vài ví dụ cho loại dược chất này là clonazepam, chlordiazepoxide, và oxazepam.[6]
- Các loại thuốc trên thường được kê toa với liều thấp để uống thường xuyên cho đến khi các cơn hoảng loạn có thể kiểm soát được bằng các loại thuốc khác, ví dụ như thuốc ức chế tái hấp thu chọn lọc serotonin, hoặc với liệu pháp nhận thức – hành vi.[6]
-
Cố
gắng
tiếp
tục
hoạt
động
của
bạn.
Trong
khả
năng
có
thể,
bạn
hãy
tiếp
tục
thực
hiện
những
việc
mình
đang
làm
và
các
sinh
hoạt
thường
ngày
nhằm
ngăn
cơn
hoảng
loạn
chi
phối
bạn.[7]
- Tiếp tục nói chuyện, cử động, tập trung suy nghĩ. Bằng cách này, bạn đang gửi tín hiệu lên não và báo cho cơn hoảng loạn của bạn biết rằng không có nguy hiểm, không có cảnh báo và không có lý do gì để duy trì trạng thái chiến – đấu – hay – bỏ - chạy.[7]
-
Tránh
bỏ
chạy.
Nếu
bạn
lên
cơn
hoảng
loạn
ở
một
nơi
nhất
định
nào
đó,
ví
dụ
như
ở
cửa
hàng
thực
phẩm,
có
lẽ
bạn
muốn
bỏ
chạy
và
rời
xa
cửa
hàng
càng
nhanh
càng
tốt.[7]
- Bằng cách ở lại nơi đó và cố kiểm soát các triệu chứng, bạn đang tiến hành các bước rèn luyện cho não nhận biết rằng không có tình huống nguy hiểm thực sự nào ở cửa hàng thực phẩm.[7]
- Nếu bạn bỏ chạy, bộ não sẽ bắt đầu liên tưởng nơi đó (và có thể là tất cả các cửa hàng thực phẩm) với sự nguy hiểm, và có khả năng sẽ gây nên cảm giác hoảng sợ mỗi lần bạn bước vào một cửa hàng thực phẩm.[7]
-
Tập
trung
vào
các
sự
việc
khác.
Với
sự
giúp
đỡ
của
chuyên
gia
trị
liệu,
bạn
có
thể
học
được
các
phương
pháp
tập
trung
suy
nghĩ
một
cách
tự
nhiên,
và
kiểm
soát
cơn
hoảng
loạn.[8]
- Ví dụ như bạn có thể uống thứ gì đó ấm hoặc lạnh, đi dạo vài bước, hát một bài hát yêu thích, nói chuyện với một người bạn, hoặc xem ti vi.
- Để tập trung vào việc khác nhằm thoát khỏi cơn hoảng loạn, bạn có thể thử những hoạt động như tập bài tập giãn cơ, giải ô chữ, thay đổi nhiệt độ không khí, hạ kính xuống nếu bạn đang ở trong ô tô, đi ra ngoài hít thở không khí trong lành, hoặc đọc thứ gì đó thú vị.
-
Phân
biệt
giữa
trạng
thái
căng
thẳng
và
cơn
hoảng
loạn.
Mặc
dù
các
phản
ứng
sinh
lý
của
hai
trạng
thái
này
tương
tự
nhau,
ví
dụ
như
huyết
áp
tăng
cao,
toát
mồ
hôi
và
tim
đập
nhanh,
nhưng
đây
là
hai
tình
huống
khác
nhau
rõ
rệt:
- Trạng thái căng thẳng có thể xảy ra ở tất cả mọi người vào lúc này hay lúc khác. Bản năng tự nhiên “chiến đấu hay bỏ chạy” của cơ thể được kích hoạt trong tình huống căng thẳng hay hồi hộp cũng tương tự như trong cơn hoảng loạn, nhưng ở đây luôn có một nguyên cớ, sự kiện hay trải nghiệm liên quan trực tiếp đến phản ứng đó.
- Cơn hoảng loạn không gắn với một sự kiện nào, không thể đoán trước, và mức độ nghiêm trọng có thể rất dữ đội và đáng sợ.
-
Áp
dụng
các
phương
pháp
thư
giãn.
Lấy
lại
bình
tĩnh
bằng
cách
áp
dụng
các
phương
pháp
thư
giãn
để
kiểm
soát
tình
trạng
hồi
hộp
và
căng
thẳng
thái
quá.
- Nếu mắc chứng hoảng loạn hoặc rối loạn hoảng sợ, bạn có thể làm việc với một chuyên gia trị liệu về nhận thức - hành vi, học những chiến thuật thư giãn để kiểm soát sự hoảng loạn khi nó bắt đầu xảy ra.
-
Dùng
các
giác
quan
để
đối
phó
với
cơn
bệnh.
Bất
kể
bạn
đang
trong
cơn
hoảng
loạn,
lo
âu
hoặc
căng
thẳng,
bằng
cách
tập
trung
vào
các
giác
quan,
thậm
chí
chỉ
cần
vài
phút,
bạn
cũng
có
thể
làm
chậm
lại
các
triệu
chứng
lâm
sàng
đang
diễn
ra.[9]
- Dùng thị giác để tập trung vào các thứ dễ chịu xung quanh. Nếu đang ở một nơi an toàn, bạn thử nhắm mắt lại và mường tượng một bông hoa, một bức tranh, một bãi biển mà bạn yêu thích, hoặc thứ gì đó khiến bạn thư giãn hơn.[9]
- Ngừng lại và lắng nghe những thứ quanh bạn. Cố gắng nghe tiếng nhạc văng vẳng từ đằng xa, tiếng chim hót, tiếng gió thổi hay tiếng mưa rơi, thậm chí tiếng ồn của xe cộ trên xa lộ gần đó. Cố gắng tìm một âm thanh gì đó khác hơn là tiếng tim đập hoặc những âm thanh gắn với sự kiện căng thẳng.[9]
- Tiếp tục dùng các giác quan bằng cách xác định mùi hương xung quanh bạn. Có thể bạn đang ở trong nhà và ai đó đang nấu ăn, hoặc bạn đang ở ngoài trời và ngửi thấy mùi của những hạt mưa trong không khí.[9]
- Tập trung vào xúc giác. Có thể bạn không nhận ra, nhưng bạn luôn chạm vào vật gì đó. Khi ngồi trên ghế, bạn hãy tập trung cảm nhận về chiếc ghế, hoặc để ý xem mặt bàn mà bạn đang đặt tay lên lạnh hay ấm, hoặc bạn có thể cảm nhận làn gió nhẹ lướt qua trên mặt mình.[9]
- Bằng việc bỏ ra vài phút để xem xét các giác quan, bạn đang hướng sự tập trung ra khỏi cơn hoảng loạn, lo âu hoặc căng thẳng.
- Việc này rõ ràng không giải quyết được nguyên nhân của hoảng loạn, lo âu hoặc căng thẳng, nhưng việc tập trung vào các giác quan là có lợi khi xử trí phản ứng sinh lý không mong muốn mà có lẽ bạn đang trải qua.
Phòng ngừa Cơn bệnh Có thể Xảy ra trong Tương lai[sửa]
-
Nói
chuyện
với
bác
sĩ
về
những
cơn
hoảng
loạn
của
bạn.
Bác
sĩ
có
thể
điều
trị
cho
bạn
bằng
thuốc
hoặc
giới
thiệu
một
chuyên
gia
về
sức
khỏe
tâm
thần
để
đánh
giá
bệnh
trạng
và
kê
toa
thuốc
cho
bạn.
Có
lẽ
cả
bác
sĩ
tổng
quát
và
chuyên
gia
sức
khỏe
tâm
thần
đều
giới
thiệu
một
chuyên
gia
trị
liệu
về
nhận
thức
–
hành
vi.
- Cơn hoảng loạn thường liên quan đến các chứng rối loạn bên trong, bao gồm một số bệnh lý tâm thần và các vấn đề khác về sức khỏe. Nói chuyện với bác sĩ để loại trừ các tình trạng bệnh lý có liên quan.
- Sớm tìm sự giúp đỡ y tế. Các nghiên cứu cho thấy những người sớm được điều trị cơn hoảng loạn và chứng rối loạn hoảng sợ thu được kết quả tổng thể tốt hơn và ít bị biến chứng hơn.[10]
-
Uống
thuốc
theo
toa.
Một
số
dược
chất
được
sử
dụng
phổ
biến
gồm
có
benzodiazepines,
loại
có
tác
dụng
nhanh
và
loại
có
tác
dụng
trung
bình.[11]
- Benzodiazepines được coi là chất gây nghiện, do đó bạn phải đảm bảo uống theo lời khuyên của bác sĩ. Sử dụng nhiều hơn khuyến cáo là nguy hiểm và có thể gây ra tác dụng phụ rất nghiêm trọng do ngưng dùng thuốc nếu dùng lâu dài.
-
Dùng
thuốc
có
tác
dụng
nhanh
chỉ
khi
cần
thiết.
Dược
chất
có
tác
dụng
nhanh
giúp
điều
trị
các
triệu
chứng
khi
bạn
cảm
thấy
cơn
hoảng
loạn
đang
đến.
Loại
thuốc
này
thường
được
kê
toa
để
dùng
vào
lúc
cần
thiết,
hoặc
khi
cơn
hoảng
loạn
bắt
đầu.[6]
- Chỉ dùng loại thuốc này khi cần thiết để tránh bị kháng thuốc.
- Một số thuốc được kê toa để uống vào lúc cần thiết khi cơn hoảng loạn khởi phát bao gồm lorazepam, alprazolam, và diazepam.
-
Dùng
đều
đặn
loại
thuốc
có
tác
dụng
lâu
hơn,
hoặc
theo
toa
bác
sĩ.
Các
dược
chất
có
tác
dụng
trung
bình
thường
mất
nhiều
thời
gian
hơn
mới
bắt
đầu
có
tác
dụng,
nhưng
có
hiệu
quả
lâu
hơn.
- Loại thuốc này thường được kê toa với liều lượng sử dụng đều đặn, giúp ngăn ngừa cơn bệnh cho đến khi bạn có thể tiếp nhận các bước điều trị tiếp theo, ví dụ như liệu pháp nhận thức – hành vi.[6]
- Các loại thuốc có tác dụng trung bình gồm có clonazepam, oxazepam, và chlordiazepoxide.
-
Dùng
SSRI.
Thuốc
ức
chế
tái
hấp
thu
chọn
lọc
serotonin,
thường
được
biết
dưới
tên
SSRI
,
có
hiệu
quả
trong
việc
điều
trị
các
cơn
hoảng
loạn
và
chứng
rối
loạn
hoảng
sợ.[12]
- Các loại dược chất SSRI được FDA cho phép sử dụng trong việc điều trị các triệu chứng hoảng sợ gồm có fluoxetine, fluvoxamine, citalopram, escitalopram, paroxetine, và sertraline. Duloxetine là một chất liên quan mật thiết và thường được phép dùng trong điều trị các triệu chứng hoảng loạn.[12]
-
Làm
việc
với
chuyên
gia
trị
liệu
về
nhận
thức
–
hành
vi.
Hình
thức
trị
liệu
này
là
chìa
khóa
để
bạn
rèn
luyện
bộ
não
và
cơ
thể
để
vượt
qua
cơn
hoảng
loạn
và
giúp
bạn
đạt
đến
mức
không
còn
xảy
ra
tình
trạng
đó
nữa.[10]
- Biết về phương thức trị liệu nhận thức – hành vi. Chuyên gia trị liệu được đào tạo chuyên về trị liệu tâm lý sử dụng 5 nguyên tắc cơ bản khi làm việc với bệnh nhân mắc chứng hoảng loạn. Năm phạm vi cần tập trung này bao gồm:[10]
- Tìm hiểu về chứng bệnh sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn điều gì đã gây nên các triệu chứng đáng sợ khi cơn hoảng loạn xảy ra.[10]
- Theo dõi và ghi lại ngày giờ các sự kiện xảy ra như một cuốn nhật ký để giúp bạn và chuyên gia trị liệu xác định được nguyên cớ gây ra cơn hoảng loạn.[10]
- Kỹ thuật thở và thả lỏng là một phần trong các phương pháp làm giảm mức độ trầm trọng của các triệu chứng.[10]
- Suy xét lại để thay đổi cảm nhận về cơn hoảng loạn, từ cảm giác thảm họa chuyển sang cảm giác hiện thực.[10]
- Tiếp xúc một cách an toàn và được kiểm soát với các nơi chốn và sự kiện gây ra cơn hoảng loạn để tập cho trí não và cơ thể phản ứng theo một cách khác.[10]
-
Suy
xét
việc
đánh
giá
tình
trạng
rối
loạn
hoảng
sợ.
Một
chứng
bệnh
được
chẩn
đoán
là
rối
loạn
hoảng
sợ
khi
có
biểu
hiện
ít
nhất
4
trong
số
các
triệu
chứng
kể
trên.[1]
- Điều trị sớm chứng rối loạn hoảng sợ có thể cải thiện kết quả toàn diện và giảm các biến chứng liên quan đến các cơn hoảng sợ liên tục.
Lời khuyên[sửa]
- Một số bệnh lý nghiêm trọng về tim và tuyến giáp có biểu hiện giống như một cơn hoảng loạn.
- Hẹn gặp nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe thường xuyên để loại trừ mọi tình trạng bệnh lý.
- Nên sớm điều trị cơn hoảng loạn hơn là để muộn.
- Tâm sự với người nhà hoặc với bạn thân, đặc biệt là trong những lúc bạn cần sự hỗ trợ khi cơn hoảng loạn xảy ra.
- Chăm sóc tốt cho cơ thể và trí não. Ăn theo chế độ lành mạnh, nghỉ ngơi đầy đủ, tránh các thức uống có hàm lượng cao caffeine, năng vận động và đều đặn tham gia các hoạt động mà bạn thích thú.
- Cân nhắc học một phương pháp thư giãn mới như yoga, thiền hoặc thiền chánh niệm.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,0 1,1 http://www.nlm.nih.gov/medlineplus/ency/article/000924.htm
- ↑ 2,0 2,1 http://www.psychiatry.org/panic-disorder
- ↑ 3,0 3,1 http://umm.edu/health/medical/altmed/treatment/relaxation-techniques
- ↑ 4,0 4,1 http://my.clevelandclinic.org/health/diseases_conditions/hic_Understanding_COPD/hic_Pulmonary_Rehabilitation_Is_it_for_You/hic_Diaphragmatic_Breathing
- ↑ http://www.healthcare-online.org/Panic-Attacks.html
- ↑ 6,0 6,1 6,2 6,3 6,4 http://www.vhpharmsci.com/vhformulary/tools/benzodiazepines-comparison.htm
- ↑ 7,0 7,1 7,2 7,3 7,4 https://www.adaa.org/sites/default/files/CBT-for-Panic-Disorder.ppt
- ↑ http://psychcentral.com/lib/tips-to-cope-with-a-panic-attack
- ↑ 9,0 9,1 9,2 9,3 9,4 http://www.helpguide.org/articles/stress/stress-relief-in-the-moment.htm
- ↑ 10,0 10,1 10,2 10,3 10,4 10,5 10,6 10,7 http://www.psychiatry.org/panic-disorder
- ↑ http://www.vhpharmsci.com/vhformulary/tools/benzodiazepines-comparison.htm
- ↑ 12,0 12,1 http://www.anxieties.com/152/introduction-common-medications-for-anxiety-disorders#.VaPrCZspDcs