Bản
mẫu:Infobox
Russian
federal
subject
Sankt-Peterburg
(tiếng
Nga:
Санкт-Петербург;
đọc
là
Xanh
Pê-téc-bua,
tức
là
"Thành
phố
Thánh
Phêrô")
là
một
thành
phố
liên
bang
của
Nga.
Đây
là
thành
phố
lớn
thứ
nhì
ở
Nga
và
cũng
là
cố
đô
của
Đế
quốc
Nga.
Sankt-Peterburg
nằm
trên
một
loạt
đảo
nhỏ
trong
châu
thổ
sông
Neva;
con
sông
này
thông
với
Vịnh
Phần
Lan,
tạo
vị
thế
hải
cảng
cho
Sankt-Peterburg.
Trong
khoảng
thời
gian
từ
năm
1924
đến
1991
dưới
chính
thể
Liên
Xô,
Sankt-Peterburg
mang
tên
Leningrad
(Bản
mẫu:Lang-ru).
Với
diện
tích
trên
670
km²,
Sankt-Peterburg
có
dân
số
4,7
triệu
người
(thống
kê
2005).
Nếu
tính
cả
vùng
phụ
cận
bao
gồm
1.439 km²
thì
Sankt-Peterburg
có
5
triệu
550
ngàn
dân.
Trải
qua
nhiều
thế
kỷ
địa
danh
Sankt-Peterburg
đã
đổi
tên
nhiều
lần.
Nguyên
thủy
là
Sankt-Peterburg.
Khi
Chiến
tranh
thế
giới
thứ
nhất
nổ
ra
vào
năm
1914
và
Nga
bị
Đế
quốc
Đức
xâm
lăng
thì
thành
phố
đổi
tên
là
Petrograd
để
tránh
nguyên
danh
gốc
tiếng
Đức.
Mười
năm
sau
thì
chính
quyền
Liên
Xô
lại
loại
bỏ
tên
Petrograd
mà
đặt
là
Leningrad,
tưởng
niệm
cố
lãnh
tụ
Liên
Xô,
Vladimir
Ilyich
Lenin.
Sau
khi
Liên
Xô
sụp
đổ,
địa
danh
ban
đầu
Sankt-Peterburg
được
dùng
lại
sau
cuộc
trưng
cầu
dân
ý,
tuy
nhiên
các
khu
vực
xung
quanh
thành
phố
(tỉnh
Leningrad)
thì
vẫn
giữ
nguyên
tên
gọi.
Đối
với
người
Việt
vào
đầu
thế
kỷ
20
thì
Sankt-Peterburg
được
phiên
âm
là
Thành
Bỉ
Đắc
như
trong
bài
"Á
Tế
Á
ca"
của
Phan
Bội
Châu.
Lịch
sử
thành
phố[sửa]
-
Xem
chi
tiết:
Lịch
sử
Sankt-Peterburg
Vấn
đề
ưu
tiên
của
Sa
hoàng
Nga
của
triều
đại
Romanov
là
phải
mở
một
thủy
lộ
thông
ra
Biển
Baltic.
Trong
vòng
hơn
100
năm
liên
tiếp
giấc
mộng
đó
không
thành.
Phải
đến
thời
Pyotr
Đại
Đế
(Pyotr
I)
người
Nga
mới
chiếm
được
cửa
bể
ra
Baltic.
Âu
là
trong
cuộc
Đại
chiến
Bắc
Âu
giữa
Thụy
Điển
và
Nga
(1701–1721)
quân
Nga
tiến
ra
bắc
và
thắng
lớn
trong
trận
Poltava
năm
1710,
buộc
Thụy
Điển
phải
ký
hòa
ước
Nystad
và
nhường
vùng
duyên
hải
sông
Neva
cho
Sa
hoàng
Pyotr
I.
Nga
từ
đó
mở
cửa
ngỏ
thông
thương
đường
biển
sang
Âu
châu.
Giấc
mơ
lớn
nhất
của
Sa
hoàng
là
xây
dựng
một
thành
phố
thật
qui
củ
để
qua
đó
chứng
tỏ
sự
hùng
hậu
của
nước
Nga.
Dự
án
của
công
trình
này
được
bắt
đầu
ngay
từ
năm
1703
trên
Hòn
đảo
con
thỏ
giành
được
từ
tay
người
Thụy
Điển
(người
Viking).
Công
trình
được
xây
dựng
đầu
tiên
trên
đảo
là
pháo
đài
SaintPiterburh,
ngày
nay
gọi
là
Pháo
đài
Petro-Pavlov,
thực
hiện
theo
lệnh
của
Sa
hoàng
ngày
16
tháng
5,
năm
1703
(là
ngày
27
tháng
5
tính
theo
lịch
Gregory).
Ngày
này
được
công
nhận
là
"ngày
khai
sinh"
của
thành
phố.
Trên
phiến
đá
kỉ
niệm
dịp
này
người
ta
đã
khắc
dòng
chữ
như
sau:
"Ngày
16
tháng
5,
năm
1703,
thành
phố
Sankt-Peterburg
đã
được
Sa
hoàng
và
Hoàng
tử
Aleksei
Petrovich
xếp
đặt".
Vào
năm
1917,
thành
phố
được
đổi
tên
thành
Petrograd.
Lúc
này,
triều
đại
Sa
hoàng
cuối
cùng,
Nikolai
II,
là
triều
đại
rối
ren.
Chiến
tranh
với
Nhật
Bản
không
được
ủng
hộ.
Chính
sự
thất
bại
đã
châm
ngòi
cho
những
cuộc
biểu
tình
phản
đối
trên
đất
nước.
Ngày
chủ
nhật
22/1/1905,
quân
đội
đã
nã
súng
vào
đoàn
người
biểu
tình
trước
Cung
điện
Mùa
đông
ở
Sankt
Peterburg.
Khoảng
1000
người
biểu
tình
đã
thiệt
mạng.
Trong
đó
có
cả
phụ
nữ
và
trẻ
em
đã
chết.
Sự
kiện
Ngày
Chủ
nhật
đẫm
máu
đã
bị
nhân
dân
toàn
thế
giới
lên
án.
Các
cuộc
nổi
dậy
của
nông
dân,
bãi
công,
biểu
tình,
ám
sát
và
binh
biến
diễn
ra
liên
tiếp,
cho
đến
khi
Sa
hoàng
Nikolai
miễn
cưỡng
chấp
nhận
yêu
sách
của
những
người
phản
đối.
Tháng
10
năm
1905,
Sa
hoàng
Nikolai
đã
ký
một
văn
kiện
hứa
đảm
bảo
quyền
tự
do
ngôn
luận
và
thành
lập
một
hạ
viện
thông
qua
bầu
cử
-
viện
Duma.
Tình
hình
vẫn
không
giảm
sau
năm
1916,
giá
thức
ăn
tăng
gấp
4
lần.
Đoàn
người
chờ
bánh
mì
trước
Cung
điện
Mùa
đông
bắt
đầu
gây
náo
loạn.
Trong
khi
đó,
quân
lính
không
theo
lệnh
vua,
đứng
ra
lãnh
đạo
đoàn
người
biểu
tình.
Dân
chúng
luôn
yêu
cầu
Sa
hoàng
phải
thoái
vị.
Sau
sự
kiện
Ngày
Chủ
nhật
đẫm
máu,
không
một
quốc
gia
châu
Âu
nào
đồng
ý
tiếp
nhận
vị
Sa
hoàng
bị
trục
xuất
này.
Cách
mạng
tháng
Hai
đã
lật
đổ
Sa
hoàng
và
chế
độ
phong
kiến,
lập
nên
thể
chế
dân
chủ
(tư
sản),
Chính
phủ
lâm
thời
thành
lập
do
Kerensky
đứng
đầu.
Nhưng
những
người
Bolshevik
đứng
đầu
là
Vladimir
Ilyich
Lenin
và
Lev
Trotsky
tiếp
tục
đấu
tranh,
tổ
chức
những
cuộc
nổi
dậy
lan
rộng
trên
đất
nước.
Đến
ngày
7/11/1917
(theo
lịch
Julius
là
tháng
10),
cuộc
Cách
mạng
tháng
Mười
Nga
đã
thành
công,
lật
đổ
Chính
phủ
Lâm
thời
và
lập
ra
nhà
nước
công
nông
đầu
tiên.
Tháng
9
năm
1941,
quân
Đức
bao
vây
Leningrad
(Sankt
Peterburg
ngày
nay).
Cuộc
chiến
kéo
dài
872
ngày.
Gần
một
triệu
người
đã
chết
vì
bom
đạn,
đói
khát
và
bệnh
tật.
Khi
quân
Đức
tiến
vào
thành
phố,
nhiều
người
đã
trốn
thoát.
Tuy
nhiên
gần
ba
triệu
người
đã
bị
bắt.
Không
có
chất
đốt
để
sưởi
ấm
và
nước
để
uống,
thức
ăn
không
đủ.
Trong
tình
trạng
thiếu
thốn
đó,
thịt
của
động
vật
nuôi,
chuột
và
chim
được
sử
dụng
để
nuôi
con
người.
Chỉ
tính
riêng
trong
tháng
Giêng
và
tháng
Hai,
đã
có
tới
200
nghìn
người
phải
bỏ
mạng.
Cuối
cùng,
cuộc
phong
toả
chấm
dứt
vào
ngày
27/1/1944.
Trải
qua
các
thời
kỳ
Lenin,
Stalin,
cuối
cùng,
Liên
Xô
tan
rã
thành
15
nước
khác
nhau
vào
năm
1991.
Tên
thành
phố
từ
Leningrad
đổi
thành
cái
tên
ban
đầu,
là
Sant
Peterburg.
Sau
10
năm
suy
thoái
kinh
tế,
kể
từ
năm
2000,
nền
kinh
tế
thành
phố
bắt
đầu
khôi
phục
lại.
Các
hoạt
động
tôn
giáo
và
nghệ
thuật
được
phát
triển.
Du
lịch
trở
thành
nền
kinh
tế
chính
của
thành
phố.
Các
điểm
đến
du
lịch
hấp
dẫn,
như
Cung
điện
mùa
đông,
Cung
điện
mùa
hè...đẹp
tuyệt
vời
sáng
chói
giữa
phương
Bắc
lạnh
giá
của
Nga
khiến
cho
thành
phố
này
như
một
Venice
của
phương
Bắc.
Địa
lý[sửa]
Trung
tâm
thành
phố
Sankt-Peterburg
có
diện
tích
Bản
mẫu:Convert.
Nếu
tính
là
chủ
thể
liên
bang
thì
diện
tích
của
thành
phố
là
Bản
mẫu:Convert,
bao
gồm
trung
tâm
Sankt-Peterburg,
9
thị
trấn
(Kolpino,
Krasnoye
Selo,
Kronstadt,
Lomonosov,Pavlovsk,
Petergof,
Pushkin,
Sestroretsk,
Zelenogorsk)
–
và
21
đô
thị
khác.
Petersburg
nằm
trên
vùng
đất
thấp
taiga
dọc
theo
bờ
biển
của
vịnh
Neva
thuộc
Vịnh
Phần
Lan,
và
các
đảo
của
đồng
bằng
châu
thổ.
Đảo
Vasilyevsky
là
đảo
lớn
nhất
(bên
cạnh
các
đảo
nhân
tạo
giữa
kênh
đào
Obvodny
và
Fontanka,
và
Kotlin
trong
vịnh
Neva),
Petrogradsky,
Dekabristov
và
Krestovsky.
Krestovsky
cùng
với
Yelagin
và
đảo
Kamenny
hầu
hết
được
chuyển
thành
các
công
viên.
Karelian
Isthmus,
ở
phía
bắc
thành
phố,
là
khu
nghỉ
dưỡng
đông
đúc.
Ở
phía
nam
Sankt-Peterburg
băng
qua
Baltic-Ladoga
Klint
và
đến
cao
nguyên
Izhora.
Cao
độ
của
Sankt-Peterburg
từ
mực
nước
biển
đến
điểm
cao
nhất
là
Bản
mẫu:Convert
trên
đồi
Orekhovaya
thuộc
Cao
nguyên
Duderhof
ở
phía
nam.
Phần
đất
ở
phía
tây
của
Liteyny
Prospekt
không
cao
hơn
Bản
mẫu:Convert
so
với
mực
nước
biển,
và
thường
xuyên
bị
ngập.
Ngập
lụt
ở
Sankt-Peterburg
chủ
yếu
từ
sóng
dài
của
biển
Baltic,
do
chịu
sự
ảnh
hưởng
của
các
điều
kiện
khí
tượng,
gió
và
độ
nông
của
vịnh
Neva.
Bốn
trận
lụt
lịch
sử
diễn
ra
vào
năm
1824
(cao
Bản
mẫu:Convert,
trong
đợt
lụt
này
hơn
300
nhà
bị
phá
hủy[1]),
1924
Bản
mẫu:Convert,
1777
Bản
mẫu:Convert,
1955
Bản
mẫu:Convert,
và
1975
Bản
mẫu:Convert.
Người
ta
xây
đập
Sankt-Peterburg
để
ngăn
lụt.[2]
Từ
thế
kỷ
18
địa
hình
của
thành
phố
được
nâng
lên
do
các
yếu
tố
nhân
tạo,
ở
những
nơi
có
độ
cao
trên
Bản
mẫu:Convert,
làm
sáp
nhập
một
số
đảo,
và
thay
đổi
chế
độ
thủy
văn
của
thành
phố.
Bên
cạnh
sông
Neva
và
các
phụ
lưu
của
nó,
các
sông
quan
trọng
khác
gồm
Sestra,
Okhta
và
Izhora.
Hồ
lớn
nhất
là
Sestroretsky
Razliv
nằm
ở
phía
bắc,
theo
sau
là
Lakhtinsky
Razliv,
Suzdal
và
các
hồ
nhỏ
khác.
Do
nằm
ở
vĩ
độ
khoảng
60°Bắc,
nên
độ
dài
ban
ngày
ở
Petersburg
thay
đổi
theo
mùa,
từ
5:53
đến
18:50.
Trong
khoảng
thời
gian
từ
giữa
tháng
5
đến
giữa
tháng
7,
hoàng
hôn
có
thể
kéo
dài
cả
đêm
nên
được
gọi
là
"đêm
trắng".
Khí
hậu[sửa]
Theo
phân
loại
khí
hậu
của
Köppen,
Sankt-Peterburg
được
xếp
vào
nhóm
khí
hậu
lục
địa
ẩm.
Chịu
sự
ảnh
hưởng
vừa
phải
của
các
xoáy
từ
biển
Baltic
nên
thành
phố
có
khí
hậu
ấm,
ẩm
và
mùa
hè
ngắn,
mùa
đông
ẩm
ướt,
kéo
dài.
NHiệt
độ
trung
bình
lớn
nhất
vào
tháng
7
là
Bản
mẫu:Convert;
nhiệt
độ
cực
điểm
là
Bản
mẫu:Convert
xuất
hiện
vào
mùa
hè
năm
2010.
Nhiệt
độ
thấp
nhất
vào
mùa
đông
là
Bản
mẫu:Convert
được
ghi
nhận
vào
năm
1883.
Nhiệt
độ
trung
bình
năm
là
Bản
mẫu:Convert.
Sông
Neva
chảy
qua
thành
phố
thường
bị
đóng
băng
vào
tháng
11-12
và
tan
băng
vào
tháng
4.
Từ
tháng
12
đến
tháng
3,
trung
bình
có
118
ngày
bị
phủ
tuyết,
với
bề
dày
trung
bình
đạt
Bản
mẫu:Convert
vào
tháng
2.[3]
Thời
gian
không
đóng
băng
trong
thành
phố
kéo
dài
trung
bình
135
ngày.
Trung
tâm
thành
phố
hơi
ấm
hơn
vùng
ngoại
ô.
Các
điều
kiện
khí
hậu
khá
thay
đổi
trong
cả
năm.[4][5]
Lượng
giáng
thủy
trung
bình
thay
đổi
tùy
nơi
trong
thành
phố,
trung
bình
Bản
mẫu:Convert/năm
và
cao
nhất
vào
cuối
hè.
Độ
âm
đất
hầu
như
luôn
cao
vì
độ
bốc
hơi
thấp
của
khí
hậu
mát.
Độ
ẩm
tương
đối
của
không
khí
trung
bình
78%,
và
trung
bình
có
165
ngày
có
nhiều
mây.
Bản
mẫu:Khí
hậu
Sankt-Peterburg
Dân
số[sửa]
Năm
1976,
thành
phố
bùng
nổ
với
số
dân
là
trên
5
triệu.
Năm
2004,
St.
Peterburg
có
số
dân
là
khoảng
4
triệu
người,
giảm
đi
một
triệu.
Đa
số
là
người
Nga.
Dự
kiến
sẽ
giảm
trong
các
năm
tới.
Sankt-Peterburg
là
thành
phố
lớn
thứ
2
ở
Nga.
Theo
thống
kê
năm
2010,
dân
số
toàn
thành
phố
là
4.879.566
chiếm
3,4%
dân
số
Nga;[6]
với
thông
kê
năm
2002
là
4.661.219
(3,2%)[7]
và
giảm
so
với
thời
kỳ
Liên
Xô
ghi
nhận
5.023.506
năm
1989.[8]
Thống
kê
năm
2010
về
thành
phần
dân
cư
gồm:[6]
người
Nga
80,1%,
Ukraina
1,3%,
Belarus
0,8%,
Tatar
0,6%,
Armeni
0,6%,
Do
Thái
0,5%,
Uzbek
0,4%,
Tajik
0,3%,
Azeri
0,3%,
Cruzia
0,2%,
Moldova
0,2%,
Finns
0,1%,
nhóm
khác
–
1,3%.
Nhóm
chiếm
13,4%
còn
lại
không
xác
định
được.
Kinh
tế[sửa]
Sankt-Peterburg
là
trung
tâm
thương
mại,
tài
chính
và
công
nghiệp
của
Nga,
đặc
biệt
là
thương
mại
dầu
khí,
cơ
sở
đóng
tàu,
công
nghệ
vũ
trụ,
radio
và
điện
tử,
phần
mềm
và
máy
tính;
chế
tạo
máy,
máy
móc
hạng
nặng
và
giao
thông,
bao
gồm
xe
tăng
và
khí
tài
quân
sự,
khai
thác
mỏ,
chế
tạo
thiết
bị,
luyện
kim
(sản
xuất
các
hợp
kim
nhôm),
hóa
chất,
dược
phẩm,
trang
thiết
bị
y
tế,
in
ấn
và
xuất
bản,
thực
phẩm,
dệt
và
may
mặc,
và
nhiều
ngành
thương
mại
khác.
Thành
phố
cũng
là
trụ
sở
chính
của
Lessner,
một
trong
hai
nhà
chết
tạo
ô
tô
tiên
phong
của
Nga
(cùng
với
Russo-Baltic).[9]
10%
tuốc
bin
điện
trên
thế
giới
được
sản
xuất
ở
LMZ,
nhà
máy
này
sản
xuất
hơn
2000
tuốc
bin
cho
các
nhà
máy
điện
trên
khắp
thế
giới.
Các
cơ
sở
công
nghiệp
lớn
gồm
Admiralty
Shipyard,
Baltic
Shipyard,
LOMO,
Kirov
Plant,
Elektrosila,
Izhorskiye
Zavody;
có
trụ
sở
đặt
tại
Sankt-Peterburg
là
Sovkomflot,
Petersburg
Fuel
Company
và
SIBUR
trong
số
những
công
ty
lớn
khác
của
Nga
và
công
ty
quốc
tế
khác.
Sankt-Peterburg
có
3
cảng
hàng
hóa
lớn
vùng
Baltic:
cảng
Bolshoi-Sankt-Peterburg,
Kronstadt,
và
Lomonosov.
Các
công
ty
tàu-phà
quốc
tế
phục
vụ
hành
khách
ở
Morskoy
Vokzal
phía
tây
nam
của
đảo
Vasilyevsky.
Thành
phố
có
rất
nhiều
nhà
máy
chưng
cất
rượu,
sản
xuất
các
loại
rượu
vodka.
Nhà
máy
lâu
đời
nhất
là
LIVIZ
(được
thành
lập
năm
1897).
Trong
số
các
nhà
máy
trẻ
nhất
là
Russian
Standard
Vodka
được
thành
lập
ở
Moscow
năm
1998,
và
ở
St.
Petersburg
năm
2006
với
vốn
đầu
tư
$60 million
(trên
diện
tích
30.000
m2,
sản
xuất
22.500
chai/giờ).
Năm
2007
loại
rượu
này
đã
xuất
khẩu
sang
hơn
70
quốc
gia.[10]
Năm
2006,
ngân
sách
thành
phố
là
179,9 tỉ
rubles
(tương
đương
6,651
tỉ
UDS
tỷ
giá
năm
2006).[11]
Tổng
sản
phẩm
khu
vực
của
chủ
thể
liên
bang
năm
2005
là
667,905 tỷ
ruble
(khoảng
23,611
tỷ
USD
theo
tỷ
giá
2005),
xếp
hạng
thứ
4
ở
Nga
sau
Moscow,
Tyumen,
và
tỉnh
Moscow,[12]
hay
145.503,3
ruble/người
(khoảng
5.143,6
USD
theo
tỷ
giá
2005),
xếp
hạng
thứ
12
trong
các
chủ
thể
liên
bang
của
Nga,[13]
chủ
yếu
thu
từ
các
nguồn
buôn
bán,
bán
lẻ
và
dịch
vụ
sửa
chữa
(24,7%)
cũng
như
công
nghiệp
chế
biến
(20,9%)
và
giao
thông,
thông
tin
truyền
thông
(15,1%).[14]
Thu
ngân
sách
của
thành
phố
năm
2009
là
294,3 tỉ
ruble
(khoảng
10,044
tỉ
USD
theo
tỷ
giá
2009),
chi
–
336,3 tỉ
ruble
(khoảng
11,477
tỉ
USD
theo
tỷ
giá
2009).
Thâm
hụt
ngân
sách
lên
đến
42 tỉ
ruble.[15]
(khoảng
1,433
tỉ
USD
năm
2009)
Giáo
dục[sửa]
Tính
đến
năm
2006/2007,
thành
phố
có
1024
nhà
trẻ,
716
trường
công
và
80
trường
nghề.[16]
Trường
đại
học
lớn
nhất
là
Đại
học
Sankt-Peterburg,
số
sinh
viên
bậc
đại
học
khoảng
32.000;
và
cơ
sở
đào
tạo
đại
học
tư
lớn
nhất
là
Viện
quan
hệ
quốc
tế,
Kinh
tế
và
Luật
St.
Petersburg.
Các
trường
đại
học
nổi
tiếng
khác
gồm
Đại
học
Bách
khoa
Sankt-Peterburg,
Đại
học
Herzen
và
Đại
học
Công
nghệ
quân
sự
Sankt-Peterburg.
Tuy
nhiên,
các
trường
đại
học
công
lập
đều
trực
thuộc
chính
thể
liên
bang
chứ
không
phải
của
thành
phố.
Chính
quyền[sửa]
Sankt-Peterburg
là
một
chính
thể
liên
bang
của
Nga.[17]
Chính
trị
của
Sankt-Peterburg
được
quy
định
tại
Hiến
pháp
Sankt-Peterburg
đã
được
cơ
quan
lập
pháp
của
thành
phố
thông
qua
năm
1998.[18]
Cơ
quan
điều
hành
cao
là
Sankt-Peterburg
City
Administration,
đứng
đầu
là
thống
đốc
thành
phố
(trước
năm
1996
là
thị
trưởng).
Sankt-Peterburg
có
một
cơ
quan
lập
pháp
single-chamber,
quốc
hội
lập
pháp
Sankt-Peterburg,
Quốc
hội
khu
vực.
Hành
chính[sửa]
-
Thành
phố
Sankt-Peterburg
hiện
(2012)
được
phân
chia
thành
18
quận
(район):
-
Admiralteysky
-
Frunzensky
-
Kalininsky
-
Kirovsky
-
Kolpinsky
-
Krasnogvardeysky
-
Krasnoselsky
-
Kronshtadtsky
-
Kurortny
-
Moskovsky
-
Nevsky
-
Petrodvortsovy
-
Petrogradsky
-
Primorsky
-
Pushkinsky
-
Tsentralny
-
Vasileostrovsky
-
Vyborgsky
Du
lịch[sửa]
Bản
mẫu:Infobox
World
Heritage
Site
Sankt-Peterburg
là
một
trung
tâm
lớn
thứ
nhì
sau
Moskva
về
kinh
tế,
văn
hóa
và
khoa
học
của
Nga,
nhưng
nếu
nói
về
phương
diện
tham
quan
du
lịch
thì
nó
còn
hơn
cả
Moskva
cổ
kính.
Thành
phố
còn
được
gọi
là
thủ
đô
phía
Bắc
của
Nga,
đã
được
tổ
chức
UNESCO
thừa
nhận
là
thành
phố
du
lịch
hấp
dẫn
thứ
8
của
thế
giới.
Vào
năm
2004
Sankt-Peterburg
đã
đón
nhận
3,4
triệu
du
khách
từ
khắp
thế
giới.
Số
du
khách
đến
thăm
thành
phố
trong
những
năm
gần
đây
tăng
liên
tục.
Do
thành
phố
có
một
hệ
thống
kênh
đào
chằng
chịt
với
vô
số
những
chiếc
cầu
cổ
kính
ở
bên
trên
nên
nó
cũng
được
mệnh
danh
là
Venice
của
phương
Bắc.
Nhờ
có
vị
trí
địa
lí
thuận
lợi
(59,93
độ
vĩ
bắc
và
30,32
độ
kinh
đông),
thành
phố
có
các
ngành
công
nghiệp
phát
triển
như:
đóng
tàu
(với
xưởng
đóng
tàu
nổi
tiếng
mang
tên
Baltic);
cơ
khí
(với
các
xưởng
Electrosila,
xưởng
Kirov);
điện
kĩ
thuật
và
điện
tử;
luyện
kim
và
kim
loại
màu;
hóa
chất,
và
nhất
là
cao
su;
dệt
vải,
may
mặc;
giày
da;
in
ấn;
gỗ,
giấy;
vật
liệu
xây
dựng
và
thực
phẩm.
Sankt-Peterburg
còn
là
một
đầu
mối
giao
thông
lớn
về
đường
sắt
và
đường
bộ
và
là
một
trong
những
cảng
biển
lớn
nhất
của
Nga.
Đây
cũng
là
căn
cứ
chính
của
hải
quân
Nga
(Hạm
đội
Baltic).
Cảng
sông
được
các
tuyến
đường
thủy
nối
liền
với
các
biển
Bạch
Hải,
biển
Azov,
biển
Caspi
và
biển
Đen.
Thành
phố
cũng
có
một
phi
trường
quốc
tế:
Sân
bay
Pulkovo
Do
thành
phố
này
nằm
ở
vị
trí
rất
xa
về
phương
Bắc
nên
nó
còn
nổi
tiếng
với
hiện
tượng
các
đêm
trắng,
là
các
đêm
sáng
như
trăng
rằm
mà
không
hề
có
trăng.
Do
sự
khúc
xạ
ánh
sáng
Mặt
Trời
từ
phía
bên
kia
Địa
cầu
đang
là
"ban
ngày",
vượt
qua
miền
Cực
Bắc
để
tỏa
sáng
xuống
thành
phố.
Đôi
khi
cũng
có
thể
trông
thấy
hiện
tượng
cực
quang.
Thành
phố
có
41
trường
đại
học,
trong
đó
có
trường
tổng
hợp,
trên
170
viện
nghiên
cứu
khoa
học,
trên
2.000
thư
viện
(trong
đó
có
Thư
viện
mang
tên
Mikhain
Jevgraphovic
Saltikov-Shchedrin),
đài
quan
sát
thiên
văn
Pulkovo,
Nhà
hát
Maria,
trong
những
năm
1920–1992
là
Nhà
hát
Nhạc
kịch
Opera
và
Ballet
mang
tên
Sergey
Kirov.
Ở
đây
cũng
có
phòng
hòa
nhạc
vốn
nổi
tiếng
trên
thế
giới,
được
thành
lập
từ
năm
1862.
Sankt-Petersburg
cũng
là
một
trong
những
trung
tâm
bảo
tàng
trọng
yếu
của
châu
Âu,
tài
nguyên
này
thuộc
về
Bảo
tàng
Ermitage
và
Bảo
tàng
Nga.
Kề
liền
với
thành
phố
có
những
địa
danh
du
lịch –
tĩnh
dưỡng
như
khu
Pushkin,
Petrostation,
Pavlovsk,
Zielonogorsk,
Siestrorieck
hoặc
là
Gatchina.
Giao
thông[sửa]
Sankt-Peterburg
là
một
trung
tâm
giao
thông
chính.
Tuyến
đường
sắt
đầu
tiên
của
Nga
được
xây
dựng
ở
đây
vào
năm
1837,
và
kể
từ
đó
cơ
sở
hạ
tầng
giao
thông
của
thành
phố
đã
tiếp
tục
phát
triển
và
bắt
kịp
với
sự
phát
triển
của
thành
phố.
Petersburg
có
một
hệ
thống
rộng
lớn
của
các
đường
địa
phương
và
các
dịch
vụ
đường
sắt,
duy
trì
hệ
thống
giao
thông
công
cộng
lớn
bao
gồm
các
đường
xe
điện
ở
Sankt-Peterburg
và
Tàu
điện
ngầm
Sankt-Peterburg,
và
là
nơi
có
một
số
dịch
vụ
ven
sông
chuyển
tải
hành
khách
xung
quanh
thành
phố
một
cách
hiệu
quả
và
tương
đối
thoải
mái.
Thành
phố
được
kết
nối
với
phần
còn
lại
của
Nga
và
thế
giới
bởi
một
số
đường
cao
tốc
liên
bang
và
tuyến
đường
sắt
quốc
gia
và
quốc
tế.
Sân
bay
Pulkovo
phục
vụ
phần
lớn
các
hành
khách
hàng
không
khởi
hành
từ
hoặc
tới
thành
phố.
Hình
ảnh[sửa]
-
-
Sankt
Petersburg
Dekabristenplatz
2005
c.jpg
-
-
Surikov
horseman.jpg
Trong
một
số
tiểu
thuyết
Nga,
bức
tượng
Kỵ
sĩ
đồng
này
thức
dậy
và
chạy
trên
đường
sá
Sankt-Peterburg.
-
-
WinterPalaceAndAC.jpg
Phía
trước
Cung
điện
Mùa
đông.
-
Katedrála
svatého
Izáka
(5).jpg
Chú
thích[sửa]
Đọc
thêm[sửa]
-
Amery,
Colin,
Brian
Curran
&
Yuri
Molodkovets.
St.
Petersburg.
London:
Frances
Lincoln,
2006.
ISBN
0-7112-2492-7.
-
Bater,
James
H.
St.
Petersburg:
Industrialization
and
Change.
Montreal:
McGuill-Queen’s
University
Press,
1976.
ISBN
0-7735-0266-1.
-
Berelowitch,
Wladimir
&
Olga
Medvedkova.
Histoire
de
Saint-Pétersbourg.
Paris:
Fayard,
1996.
ISBN
2-213-59601-8.
-
Brumfield,
William
Craft.
The
Origins
of
Modernism
in
Russian
Architecture.
Berkeley:
University
of
California
Press,
1991.
ISBN
0-520-06929-3.
-
Buckler,
Julie.
Mapping
St.
Petersburg:
Imperial
Text
and
Cityshape.
Princeton:
Princeton
University
Press,
2005
ISBN
0-691-11349-1.
-
Clark,
Katerina,
Petersburg,
Crucible
of
Revolution.
Cambridge:
Harvard
University
Press,
1995.
-
Cross,
Anthony
(ed.).
St.
Petersburg,
1703-1825.
Basingstoke:
Palgrave
Macmillan,
2003.
ISBN
1-4039-1570-9.
-
George,
Arthur
L.
&
Elena
George.
St.
Petersburg:
Russia's
Window
to
the
Future,
The
First
Three
Centuries.
Lanham:
Taylor
Trade
Publishing,
2003.
ISBN
1-58979-017-0.
-
Glantz,
David
M.
The
Battle
for
Leningrad,
1941-1944.
Lawrence:
University
Press
of
Kansas,
2002.
ISBN
0-7006-1208-4.
-
Hellberg-Hirn,
Elena.
Imperial
Imprints:
Post-Soviet
St.
Petersburg.
Helsinki:
SKS
Finnish
Literature
Society,
2003.
ISBN
951-746-491-6.
-
Knopf
Guide:
Sat.
Petersburg.
New
York:
Knopf,
1995.
ISBN
0-679-76202-7.
-
Eyewitness
Guide:
St.
Petersburg.
-
Lincoln,
W.
Bruce.
Sunlight
at
Midnight:
St.
Petersburg
and
the
Rise
of
Modern
Russia.
New
York:
Basic
Books,
2000.
ISBN
0-465-08323-4.
-
Orttung,
Robert
W.
From
Leningrad
to
St.
Petersburg:
Democratization
in
a
Russian
City.
New
York:
St.
Martin’s,
1995.
ISBN
0-312-17561-2.
-
Richardson,
Daniel;
Humphreys,
Robert
(ngày
26
tháng
2
năm
1998).
St.
Petersburg:
The
Rough
Guide
(ấn
bản
September
2004
-
Fifth).
Rough
Guides
-
New
York,
Luân
Đôn
&
Delhi.
ISBN
9781858282985.
http://books.google.com/books?id=mozWAAAAMAAJ.
Truy
cập
ngày
10
tháng
3
năm
2010.
-
Ruble,
Blair
A.
Leningrad:
Shaping
a
Soviet
City.
Berkeley:
University
of
California
Press,
1990.
ISBN
0-87772-347-8.
-
Shvidkovsky,
Dmitry
O.
&
Alexander
Orloff.
St.
Petersburg:
Architecture
of
the
Tsars.
New
York:
Abbeville
Press,
1996.
ISBN
0-7892-0217-4.
-
Volkov,
Solomon.
St.
Petersburg:
A
Cultural
History.
New
York:
Free
Press,
1995.
ISBN
0-02-874052-1.
-
St.
Petersburg:Architecture
of
the
Tsars.
360
pages.
Abbeville
Press,
1996.
ISBN
0-7892-0217-4
-
Saint
Petersburg:
Museums,
Palaces,
and
Historic
Collections:
A
Guide
to
the
Lesser
Known
Treasures
of
St.
Petersburg.
2003.
ISBN
1-59373-000-4.
-
Нежиховский
Р.
А.
Река
Нева
и
Невская
губа,
Leningrad,
Гидрометеоиздат,
1981.
-
Vorhees,
Mara
(ngày
1
tháng
2
năm
2008).
St.
Petersburg
(ấn
bản
Fifth).
Footscray,
Victoria,
Australia:
Lonely
Planet.
ISBN
9781740598279.
http://books.google.com/books?id=MYVCQYIJafsC.
Truy
cập
ngày
11
tháng
3
năm
2010.
Liên
kết
ngoài[sửa]
Bản
mẫu:Wikivoyage
Bản
mẫu:Đơn
vị
hành
chính
Nga
Bản
mẫu:Thành
phố
Anh
hùng
Bản
mẫu:Các
chủ
đề
Liên kết đến đây
- Xem thêm liên kết đến trang này.