Thay đổi thói quen nhàm chán

Từ VLOS
Bước tới: chuyển hướng, tìm kiếm
Chia sẻ lên facebook Chia sẻ lên twitter In trang này

Một số lề lối quen thuộc trong cuộc sống có thể làm bạn cảm thấy an toàn và thoải mái hơn, nhưng khi cô bồi bàn tự ý mang nước cho bạn trước khi bạn gọi, ý tưởng bộc phát đó khiến chúng ta nghĩ đến việc phải đảo lộn những quy tắc cứng nhắc để làm cuộc sống thêm mới mẻ. Bạn phải vượt ra khỏi lãnh địa an toàn của mình và tiêm vào thói quen sinh hoạt hằng ngày một ít gì đó mang tính tự phát, khó đoán và vui nhộn.

Ảnh minh họa

Các bước[sửa]

Tìm hiểu các Thói quen[sửa]

  1. Lập danh sách những thói quen hay làm. Trước khi thay đổi bạn phải chỉ ra được những lĩnh vực nào trong cuộc sống mà bạn cảm thấy quá khô cứng, để tìm cách nới lỏng nó. Bạn thường lập đi lập lại những khuôn khổ nào?
    • Bắt đầu từ lúc thức dậy vào buổi sáng. Bạn muốn làm chuyện gì đầu tiên vào buổi sáng? Bạn bắt đầu công việc hằng ngày vào lúc nào?
    • Mang theo một cuốn sổ tay để ghi lại tất cả những việc mà bạn thấy đã trở thành thói quen. Nếu đi bộ tới chỗ làm thì bạn có đi cùng một con đường vào mỗi ngày không? Bạn có thường xuyên ngồi một chỗ duy nhất trong tất cả các giờ học? Luôn luôn ăn trưa với một loại thức ăn nào đó? Khi tới nhà hàng luôn luôn gọi cùng một món? Bạn có luôn đi trên cùng một tuyến xe buýt? Bạn mặc quần áo thế nào?
  2. Nhận diện những nỗi lo. Thông thường các hành vi lập đi lập lại bắt nguồn từ những nỗi lo hằn sâu hay từ niềm tin hạn hẹp nào đó vô tình xuất hiện. Khi bắt đầu nhận ra nguyên nhân của các thói quen này, bạn có thể cân nhắc thay đổi chúng. Bạn có cảm thấy lo lắng khi KHÔNG gọi loại thức uống mình vẫn hay dùng mỗi khi tới quán giải khát quen thuộc? Hoặc chọn đi xe buýt thay vì đi bộ tới công ty thì thế nào? Ý tưởng đó có gì đáng sợ?
    • Viết các câu hỏi này bên cạnh những công việc bạn hay làm mỗi ngày, và viết càng cụ thể càng tốt. Điều gì làm bạn lo lắng khi ngồi cạnh một người lạ và bắt chuyện với họ? Điều gì ngăn cản bạn không tới quán ăn mới mở đó?
    • Nhờ bạn bè và người thân giúp đỡ. Thông thường bạn bè hiểu con người bạn hơn chính bản thân bạn. Hãy hỏi một câu đơn giản, "Tôi có phải là người dễ đoán?". Nếu bạn nghi ngờ mình là người như vậy thì có lẽ họ đã nhận ra một vài thói quen của bạn mà chính bạn thậm chí không để ý.
  3. Ghi chú về khoảng thời gian nhàm chán. Một phần của tính bộc phát đó là sự năng động. Trong thời gian một ngày, bạn ghi chú lại các thời điểm mà chỉ biết ngồi luẩn quẩn trong nhà, không biết phải làm chính xác việc gì, hay lúc cảm thấy buồn chán. Bạn chọn làm gì vào lúc đó?
    • Khi viết danh sách này bạn cũng nên ghi lại những "ngày mơ màng". Giả sử có đầy đủ phương tiện và cơ hội thì bạn sẽ làm gì vào lúc đó? Điều gì có thể làm buổi tối của bạn trở nên hoàn hảo sau giờ làm việc hay giờ học?
  4. Chọn những hành vi có thể thay đổi được. Nhìn lại danh sách đã lập và chọn một thói quen bạn muốn thay đổi. Một số thói quen rất tốt, vì thật sự thói quen có thể giúp chúng ta làm việc hiệu quả và khiến tinh thần thoải mái hơn. Nhưng một vài thói quen lại bắt nguồn từ một niềm tin hạn hẹp hay nỗi lo nào đó, chúng khiến ta trở nên lười biếng, không sẵn sàng cố gắng để trải nghiệm những điều mới.
    • Cụ thể như sau, bạn đánh dấu những việc làm khiến mình cảm thấy hổ thẹn. Nếu theo quan điểm của bạn một buổi tối hoàn hảo phải bao gồm đi khiêu vũ, nhưng bạn lại thường ở nhà chơi game mặc dù cảm thấy hổ thẹn vì điều này, đó là dấu hiệu của một thói quen có thể thay đổi được. Nếu bạn luôn gọi cà phê sữa vì đó là thứ rẻ nhất trên thực đơn thì tại sao phải thay đổi?

Phá bỏ Thói quen Cũ[sửa]

  1. Bắt đầu từ từ. Bạn nên đảo lộn một chút các quy tắc này, tùy vào danh sách những việc bạn cần thay đổi. Chọn một con đường mới đi đến công ty, mang theo bữa trưa thay vì vào quán ăn. Gọi điện cho bạn rủ đi uống nước trên phố thay vì đi thẳng về nhà sau giờ làm. Vào thư viện học thay vì vào quán cà phê. Bạn có cảm thấy khá hơn không? Có lo lắng gì không?
  2. Kết nối lại với mọi người. Thông thường các thói quen cứng nhắc sẽ dẫn tới cảm giác cô đơn. Chúng ta hay có suy nghĩ mọi người đang ở ngoài kia vui chơi trong khi mình mắc kẹt trong nhà. Thế nhưng khi bạn đang suy nghĩ tới việc lên kế hoạch thì đó lại là lúc bạn đang một mình một ngựa trên đường.
    • Mời mọi người cùng làm những việc đơn giản. Nếu việc uống vài cốc bia trước hiên nhà là một buổi tối bình thường của bạn thì có thể thay đổi bằng cách gọi thêm một người bạn cũ từ thời cấp ba. Cứ vậy, bạn cần lên kế hoạch để làm nhiều hơn nữa.
  3. Làm mình thêm bí ẩn. Sự tự phát còn bao hàm ý nghĩa khiến "người khác khó đoán về mình" để tạo cảm giác thú vị. Lần tới nếu có ai hỏi về ngày cuối tuần của bạn thì bạn nên trả lời đại loại như, "Thật sự mệt mỏi. Còn bạn thì sao?". Cách trả lời khó hiểu sẽ làm người khác tò mò về bạn và những việc bạn làm, tạo cơ hội để bạn tiếp tục phiêu lưu theo sự tự phát đó.
  4. Theo đuổi các sở thích.[1] Nếu bạn có thói quen ăn bánh pizza vào tối muộn hoặc ăn chay vào cuối tuần, thì điều gì ngăn cản bạn không ăn? Rất dễ dàng đưa ra lý do để không làm việc gì đó. Thay vì ngồi đó lo lắng rằng ý tưởng chợt nảy ra này có thể là một sai lầm, hoặc sợ rằng mình sẽ hối hiếc vì đã không ăn bánh pizza sau 10 giờ tối, nếu vậy thì bạn cứ ăn đi.
    • Nếu thấy hối tiếc vì đã không hành động theo các ý tưởng bất chợt đó, thì bạn cần học cách thừa nhận và hành động theo chúng.
  5. Lên kế hoạch ngay tức thì. Khi đang ngồi nói chuyện với bạn bè xung quanh, rất dễ để bạn vẽ ra một kế hoạch mơ hồ nào đó trong tương lai: "Lúc nào đó chúng ta nên đi cắm trại" hoặc "Chúng ta hẹn sớm gặp nhau ăn trưa lần nữa nhé". Thay vì ngồi vẽ ra trong đầu, bạn nên chọn một ngày cụ thể, một hoạt động nào đó và thực hành ngay. Bạn không nên nói "Hy vọng chúng ta cùng đi chơi vào kỳ nghỉ mùa xuân" mà hãy nói "Chúng ta mua vé máy bay ngay bây giờ nhé".
    • Hoặc là, nếu bạn là người quen lên kế hoạch một cách tỉ mỉ, thì phải quyết định chủ động KHÔNG lên kế hoạch. Bạn có thể nói hẹn gặp lại ai đó nhưng không nên nghĩ tới bất kì việc vì mà sẽ cùng nhau làm. Sau đó hai bạn hẹn gặp nhau ở một nơi xa lạ trong thị trấn và cùng nhau khám phá nơi đó.
  6. Đi du lịch. Bạn rất dễ mắc kẹt trong các thói quen sinh hoạt hằng ngày nếu lúc nào cũng ở cùng một nơi. Đặc biệt khi bạn sống trong một thị trấn nhỏ, không có nhiều hoạt động để bạn tham gia.
    • Dành thời gian lên kế hoạch cho chuyến đi nhưng đồng thời phải chừa ra vài ngày để nghĩ ra các kế hoạch mới. Trường hợp xấu nhất xảy ra là bạn phải cuốc bộ ở một nơi xa lạ và không biết đi về đâu trong suốt ngày dài, nhưng khi đó lại có lợi cho sức khỏe.
    • Không nhất thiết phải tốn nhiều tiền. Ngay việc đi uống cà phê ở một quán rẻ tiền trong thị trấn kế bên cũng thú vị hơn một buổi tối thứ sáu bình thường trong thị trấn nơi mình ở.

Nói Vâng[sửa]

  1. Bất kì khi nào người khác hỏi thăm điều gì đó, bạn nên nói vâng. Nói không cũng đồng nghĩa bạn luôn có những việc mà mỗi ngày hay làm. Bạn có được mời tham dự lớp học karate nhưng lại từ chối vì mình không thích? Có người bạn nào mời bạn đi tới một nơi mới mẻ nhưng bạn nói không, vì bạn nghi ngờ chẳng có gì vui? Nếu có thể gạt bỏ từ "không" ra khỏi kho từ vựng thì một thế giới mới sẽ đến với bạn.
    • Nói vâng có thể đưa bạn vào một hành trình mới. Cứ thử nghĩ xem bạn có biết chắc mình sẽ làm gì vào ngày mai? Nếu bạn có thể tiếp nhận các cơ hội mới thì bất kì điều gì cũng có thể xảy ra.
  2. Nói vâng với những suy nghĩ của chính mình. Tất cả chúng ta đều có nhiều ý tưởng khác nhau vang vọng trong đầu, nhưng chúng ta phải lắng nghe những suy nghĩ điền rồ, sáng tạo và bộc phát nhất. Chẳng hạn những suy nghĩ như "Cái nhà hàng của Nhật mới mở đó, phải vào thôi!", hay khi bạn nhận được tấm vé mời tham dự lớp nặn đồ gốm và có suy nghĩ, "Biết đâu mình lại thích". Không nên bỏ qua lời nói đó trong đầu! Bạn cần học cách nói vâng với chính mình.
    • Bên cạnh đó cũng có những suy nghĩ thực tế và hợp lý, suy nghĩ ủng hộ thói quen hằng ngày và sự đơn giản. Bạn không được để chúng chiếm vị trí trung tâm, nếu thấy mình thường xuyên nghe theo những suy nghĩ như vậy thì bạn phải tự hỏi vì sao giọng nói đó luôn lấn át những giọng nói khác.
  3. Luôn luôn tỉnh táo. Chúng ta phải hiểu rõ rằng: nếu ai đó nói bạn hãy nhảy xuống khỏi mỏm đá thì đừng nói vâng. Nếu biết chắc việc uống quá nhiều rượu sẽ khiến mình bất tỉnh thì không được nói vâng. Bạn nên nghĩ thế này: có những tình huống mà nói "vâng" không phải là lựa chọn sáng suốt. Nếu đó là lựa chọn hợp lý thì bạn nên tiếp bước. Điều quan trọng là phải phân biệt được sự khác nhau!
    • Luôn hành động vì lợi ích của mình. Nếu bạn không muốn đi vào bóng đêm lập lòe ánh sáng đó thì không nên đi. Bạn sẽ phải hối hận vì đã dấn thân vào. Nói vâng không có nghĩa là phải ép mình làm việc gì đó, mà đó phải là việc bạn thích và không bao giờ băn khoăn.
  4. Đánh giá kỹ năng nói "vâng" theo thời gian. Triết lý sống một cuộc đời rộng mở sẽ dẫn tới những cơ hội tuyệt vời, nhưng đồng thời cả các rủi ro tiềm ẩn. Sau khi áp dụng triết lý sống này một thời gian bạn cần nhìn lại hiệu quả về sự lựa chọn của mình. Có thể bạn chỉ nên nói vâng với một việc trong ngày, hoặc chỉ nói vâng với những việc bạn biết mình sẽ không hối tiếc. Làm sao để biết cách nói "vâng" một cách hiệu quả?
    • Tìm ra những gì dường như mang lại hiệu quả nhiều nhất. Nếu bạn phát hiện có vài nhà hàng mới, quán cà phê hay những địa điểm mới để khám phá trong thị trấn, hãy tập trung vào đó! Nếu bạn đang qua lại với những người mà lẽ ra không nên đi với họ thì có thể tìm cách từ chối lời mời vào lần sau. Sử dụng tính tự phát để làm cuộc đời thêm thú vị, thay vì trở nên khó khăn và thách thức hơn.

Lời khuyên[sửa]

  • Bạn không được làm quá đà hay bộc phát quá mức. Bạn có thể có những hành động bộc phát mà không nhất thiết phải ăn tiệm mỗi tối hay chi quá nhiều tiền cho quần áo mới. Đó thực sự là một trạng thái tinh thần và việc thể hiện "sự bộc phát" cũng có khả năng trở thành một thói quen.
  • Học cách tin tưởng chính mình.

Nguồn và Trích dẫn[sửa]

Liên kết đến đây

Chia sẻ lên facebook Chia sẻ lên twitter In trang này