Trở nên trầm tĩnh
Ghi chú: Bài viết này dành cho độc giả nói chung. Những người hướng ngoại có thể tìm đọc một số vài viết khác phù hợp hơn trong cùng chuyên mục.
Bạn bè và người thân của bạn có gọi bạn là “ồn ào”, “phiền toái” hay “người lắm lời” không? Bạn có nói nhiều tới mức không thèm để ý tới ý kiến hay cảm xúc của người khác không? Nếu có, và nếu đây cũng chính là vấn đề trong cuộc sống của bạn, bạn có thể học cách để trở thành một người trầm tĩnh hơn. Khi bạn trầm tĩnh hơn, những mối quan hệ của bạn sẽ được cải thiện đáng kể khi bạn biết ghi nhận ý kiến và cảm xúc của người khác. Bạn bè và người thân của bạn sẽ cảm thấy được tôn trọng hơn, và sẽ không còn lườm bạn theo kiểu “Trật tự đi có được không?”.
Hãy bắt đầu bằng cách lựa chọn những tình huống cần tới sự trầm tĩnh, sau đó, tập luyện để biến nó thành một nét tự nhiên trong tính cách của bạn. Dù sao, cũng giống như việc thay đổi bất kỳ nét tính cách nào, bạn cần phải từ tốn. Nếu tự dưng, một người sôi nổi và huyên náo như bạn lại trở nên yên lặng và hướng nội, mọi người sẽ nghĩ rằng bạn đang có vấn đề. Hãy nói với họ rằng bạn đang luyện tập cách để trở nên trầm tĩnh hơn. Hãy để họ chứng kiến và trân trọng những thay đổi tích cực của bạn.
Nếu bạn thật sự cho rằng đây là con đường đúng đắn dành cho mình, hãy đọc tiếp hướng dẫn dưới đây.
Mục lục
Các bước[sửa]
Thể hiện Thái độ Trầm tĩnh[sửa]
-
Hành
động
thận
trọng
hơn.
Những
người
trầm
lặng
ít
khi
bốc
đồng,
và
họ
thường
cân
nhắc
các
quyết
định
dựa
trên
nhiều
phương
diện
trước
khi
hành
động.
Họ
luôn
cư
xử
có
chủ
ý
và
không
dễ
dàng
bị
lôi
kéo
vào
mọi
tình
huống.
Họ
thường
dừng
lại
và
suy
nghĩ
kỹ
trước
khi
tiếp
tục
hành
động.[1]
Trước
khi
hành
động,
hãy
dành
chút
thời
gian
để
xem
xét
những
chuyện
có
thể
xảy
ra.
- Người trầm tĩnh thường đứng ngoài đám đông. Nếu tất cả mọi người đều lao ra cửa sổ để xem có chuyện gì ồn ào ngoài kia, thì người trầm tĩnh sẽ nghĩ xem mình có quan tâm không, rồi sau đó, có thể họ sẽ bình tĩnh đi tới. Nhìn chung, họ không chủ động tìm kiếm những sự kích thích như những người sôi nổi khác.
-
Thể
hiện
ngôn
ngữ
cơ
thể
dễ
chịu
và
nhẹ
nhàng.
Người
trẫm
tĩnh
tường
dễ
tiếp
cận
hơn
người
ồn
ào
và
năng
nổ.
Ngôn
ngữ
cơ
thể
của
họ
thường
đơn
giản,
vẻ
mặt
của
họ
cũng
rất
bình
tĩnh,
họ
không
bị
cuốn
vào
những
câu
chuyện
kịch
tính
đang
diễn
ra
lúc
đó.
Vì
thế,
những
người
trầm
lặng
thường
được
cho
là
tốt
bụng
hơn
những
người
ồn
ào,
dù
có
thể
chưa
chắc
đã
là
như
vậy.
- Để khiến người khác dễ tiếp cận mình hơn, bạn hãy ngẩng cao đầu, nhìn quanh và quan sát mọi thứ. Hãy thể hiện một thái độ thoải mái và tự nhiên như đang ở giữa một căn phòng không có người. Hãy dành thời gian để quan sát những thứ mà bình thường bạn sẽ không nhận ra vì còn mải tán gẫu với người bên cạnh.
-
Bình
tĩnh
và
kiên
nhẫn.
Khi
bạn
đang
ở
cùng
một
người
trầm
lặng,
người
đó
có
thể
khiến
mọi
thứ
xung
quanh
dịu
lại,
khiến
mọi
người
bình
tĩnh
và
suy
nghĩ
được
thấu
đáo
hơn.
Sao
bạn
không
thể
làm
được
như
vậy?
Khi
mọi
người
đang
nhao
nhao
lên,
bạn
có
thể
là
người
điềm
đạm
nhất.
Như
vậy,
tới
khi
bạn
“thực
sự”
lên
tiếng,
đó
sẽ
là
một
hiện
tượng
hiếm
có,
và
mọi
người
sẽ
lập
tức
chú
ý
tới
bạn.
- Việc này có thể là một động lực lớn để bạn trở thành một nhà lãnh đạo trầm tĩnh và làm việc hiệu quả hơn. Khi bạn là một người điềm đạm, bình tĩnh và tự chủ, ăn nói súc tích và có lý, mọi người sẽ chịu nghe lời bạn hơn.
-
Giành
lấy
niềm
tin
của
mọi
người
bằng
cách
luôn
ăn
nói
đúng
lúc
và
đáng
tin
cậy.
Người
trầm
tĩnh
thường
rất
giỏi
giành
được
niềm
tin
của
người
khác.
Những
người
mau
mồm
và
ồn
ào
đôi
khi
lại
bị
coi
là
có
thái
độ
không
tốt,
ích
kỷ
và
bạ
đâu
nói
đấy.
Hãy
cố
gắng
trở
thành
một
người
trầm
tĩnh
để
thay
đổi
tình
hình.
Bạn
có
thể
trở
thành
người
đáng
tin
cậy
một
cách
nhanh
chóng.
- Sự tập trung của bạn sẽ khiến bạn trở nên đáng tin hơn. Bạn sẽ ít bị phân tâm bởi những cuộc hội thoại xung quanh mình và biết lắng nghe chăm chú hơn. Hãy cố gắng phát huy, nhất là khi trước kia, đây không phải là điểm mạnh của bạn.
-
Hiểu
rõ
bạn
thân
–
và
hành
động
ngược
lại.
Nếu
bạn
nghĩ
rằng
mình
là
người
ồn
ào
và
nóng
nảy
(và
nếu
thật
sự
đúng
là
như
thế),
hãy
nghĩ
về
nguyên
nhân
khiến
bạn
như
vậy.
Khi
bạn
đang
ngồi
ăn
tối
với
gia
đình,
hãy
nghĩ
xem
bạn
muốn
làm
gì,
cư
xử
thế
nào
và
nói
những
gì.
Sau
đó,
chọn
một
điều
và
làm
ngược
lại.
Bạn
có
muốn
khơi
mào
một
cuộc
nói
chuyện
về
khoai
tây
nghiền
không?
Hãy
kiềm
chế
và
chọn
thử
thách
cho
riêng
mình.
- Tất nhiên là bạn nên bắt đầu thật từ tốn. Đừng biến mình từ "lắm mồm" sang lầm lì một cách đột ngột. Hãy chọn vài thời điểm trong ngày để sống nội tâm hơn và kiềm chế những khi muốn “mở máy”. Dần dần, việc đó sẽ trở nên dễ dàng và tự nhiên hơn.
Trầm tĩnh hơn Trong khi Trò chuyện[sửa]
-
Nói
đúng
lúc
đúng
chỗ.
Người
trầm
tĩnh
thường
ngồi
yên
trong
hậu
trường
và
gần
như
biến
mất,
sau
đó
họ
sẽ
lên
tiếng
bất
thình
lình.
Mọi
người
trong
nhóm
đang
tán
gẫu
lan
man
–
rồi
bỗng
dưng,
người
trầm
tĩnh
đó
hô
lên
rằng
nhà
đang
cháy.
Vì
vậy,
trước
khi
bạn
tham
gia
trò
chuyện,
hãy
đảm
bảo
rằng
mình
sẽ
nói
đúng
lúc
đúng
chỗ.
- Khi bạn đang tham gia tán gẫu, hãy tự nhủ rằng còn 3 người nữa (hoặc tương tự như vậy) mới tới lượt bạn nói tiếp. Việc này sẽ giúp bạn quyết định đâu là những gì bạn muốn nói, và đâu là những ý kiến thừa thãi.
-
Để
người
khác
làm
tâm
điểm
trong
cuộc
hội
thoại.
Hãy
lịch
sự
và
tinh
tế
hướng
sự
chú
ý
của
mọi
người
khỏi
bản
thân,
và
nhường
vị
trí
trung
tâm
cho
người
khác.
Nếu
bạn
không
đồng
ý
với
quan
điểm
của
họ,
hãy
nói
rõ
cho
họ
biết.
Xem
xét
kĩ
vai
trò
của
người
đó
và
phản
hồi
của
bạn
có
ảnh
hưởng
thế
nào
đến
suy
nghĩ
của
họ.
Khi
bạn
đã
có
đủ
thông
tin,
bạn
sẽ
biết
khi
nào
thì
nên
nói
gì.
- Việc này sẽ giúp bạn trở thành một người biết lắng nghe hơn. Bạn sẽ chủ động tập trung vào người khác và nhường sự chú ý của mọi người cho họ. Bạn sẽ bất ngờ vì những gì mình đã học được.
- Đừng quá yên lặng khi mới gặp ai đó. Người đó có thể cho rằng bạn kì lạ hoặc không đáng để họ trò chuyện. Thay vào đó, hãy cân bằng giữa lắng nghe người khác và hỏi han họ.
- Đừng nói những điều không cần thiết. Cần nghĩ trước khi nói. Hãy tạm dừng khi bị kích động hoặc hào hứng. Không nên ngắt lời người khác.
-
Quan
sát
ngôn
ngữ
cơ
thể
của
người
mà
bạn
đang
nói
chuyện.
Dành
thời
gian
lắng
nghe
những
gì
ẩn
sau
lời
nói
của
họ
thay
vì
mang
ý
kiến
và
bình
luận
của
mình
nhảy
bổ
vào
câu
chuyện.
Liệu
họ
thật
sự
cảm
thấy
thế
nào?
Họ
sẽ
phản
ứng
như
thế
nào?
Bạn
đã
nhận
ra
điều
gì
mà
trước
đây
bạn
không
để
ý
tới?
- Không phải là những người nói nhiều không thích làm hoặc không làm được như vậy. Nhưng sẽ dễ dàng hơn nếu bạn có thể dồn tâm trí vào việc quan sát thay vì quan sát “và” tìm đúng từ ngữ để nói. Hãy tự hỏi chính con người ồn ào trong mình xem: bạn đã nhìn thấy hoặc nhận ra điều gì về thế giới mà trước đây bạn không hề chú ý?
-
Ngừng
ngắt
lời
người
khác.
Khi
bạn
ngắt
lời
ai
đó,
bạn
đã
thể
hiện
sự
thiếu
tôn
trọng
những
suy
nghĩ
và
cảm
giác
của
họ.
Hãy
để
họ
nói
xong
trước
khi
bạn
phát
biểu
suy
nghĩ
của
mình.
Nếu
bạn
không
biết
chắc
rằng
mình
có
làm
họ
gián
đoạn
không,
hãy
nói:
“Xin
lỗi,
tớ
có
ngắt
lời
cậu
không?
Cậu
nói
tiếp
đi”.
Như
thế,
họ
sẽ
cảm
thấy
được
tôn
trọng
hơn.
- Dành vài giây để nghĩ xem bạn đã nói được bao nhiêu từ nãy tới giờ, và người kia đã nói được bao nhiêu. Nếu lâu lâu rồi mà bạn chưa nói câu nào, hãy lên tiếng. Không một cuộc trò chuyện nào là hoàn thiện nếu một bên cứ hoàn toàn câm nín. Cũng như muốn vỗ tay phải có cả hai bàn tay – nếu bạn đã nói nãy giờ, hãy để người kia được lên tiếng. Bạn chỉ cần ghi nhớ là phải để họ nói xong thì mới tới phiên bạn.
-
Hãy
hỏi
những
câu
hỏi
tập
trung
vào
người
đó.
Mọi
người
đều
thích
nói
về
bản
thân
họ,
và
nếu
bạn
để
họ
làm
như
vậy,
họ
sẽ
rất
quý
mến
bạn.
Trầm
tĩnh
không
có
nghĩa
là
không
nói
gì
–
mà
nghĩa
là
ăn
nói
súc
tích,
hỏi
những
câu
hỏi
thú
vị,
và
đưa
ra
những
luận
điểm
chính
xác.
Vì
thế,
đừng
tự
bắt
mình
phải
im
lặng,
chỉ
cần
biết
hỏi
đúng
câu
hỏi
là
được.
- Ví dụ, người quen của bạn vừa đi chơi nhảy dù về. Thay vì nói rằng “Tớ cũng từng chơi nhảy dù rồi, trò đó rất tuyệt!”, hãy nói rằng “Hay quá! Cậu thấy thế nào? Cậu mới chơi lần đầu à?”. Nếu họ chú tâm vào cuộc trò chuyện này, họ cũng sẽ hỏi xem bạn đã từng chơi nhảy dù bao giờ chưa.
-
Hãy
nói
nhỏ
hơn.
Hãy
nói
nhẹ
nhàng
hơn
nhưng
âm
lượng
phải
vừa
đủ
nghe.
Những
người
trầm
tĩnh
thường
rất
nhỏ
nhẹ
trong
giao
tiếp,
ngay
cả
khi
họ
lên
tiếng.
Rất
hiếm
khi
có
điều
gì
khiến
họ
phải
nổi
giận.
Họ
sẽ
thể
hiện
sự
vui
sướng
qua
nét
mặt
và
tông
giọng
(há
hốc
miệng,
reo
thầm...).
- Tuy nhiên, việc này có một ranh giới rất mong manh. Những người nói bé quá cũng có thể gây ra sự phiền toái. Người khác có thể sẽ bối rối vì họ không nghe rõ bạn nói gì. Vì thế, khi bạn hạ âm lượng giọng nói của mình xuống, hãy nói vừa đủ nghe chứ đừng thì thầm.
-
Hãy
học
cách
thu
hút
sự
chú
ý
khi
nói
ít
đi.
Những
người
nghĩ
kỹ
trước
khi
nói
thường
nói
ra
những
điều
rất
đúng
đắn.
Nhờ
đó,
họ
sẽ
giành
được
sự
tôn
trọng
của
người
khác
và
trở
nên
đáng
tin
cậy
hơn.
Hãy
nói
khi
bạn
cảm
thấy
cần
thiết,
nhưng
đừng
nên
cố
lấp
đầy
khoảng
trống
khi
đã
hết
chuyện
để
nói.
- Khi bạn để dành từ ngữ của mình cho những lúc cần lên tiếng, những gì bạn nói ra sẽ có hiệu quả hơn nhiều. Hãy kiệm lời để duy trì thái độ trầm tĩnh và khiến những lúc mình lên tiếng trở nên có ý nghĩa hơn.
- Giao tiếp bằng mắt là rất quan trọng khi bạn kiệm lời. Nếu bạn không giao tiếp bằng mắt, trông bạn sẽ rất thiếu tự tin, ngượng ngùng và bất an. Tuy nhiên, nếu bạn có trao đổi ánh mắt mà không nói gì, bạn lại là một người biết suy nghĩ và kín đáo.
-
Thể
hiện
cảm
xúc
qua
nét
mặt.
Khi
bạn
cảm
thấy
rất
muốn
nói
ra
một
ý
kiến
mà
bạn
biết
là
không
nên,
hãy
để
nét
mặt
của
bạn
biểu
lộ
cảm
xúc.
Một
cái
đảo
mắt
hoặc
cười
mìm
sẽ
tạo
ra
hiệu
ứng
tuyệt
vời,
và
người
khác
sẽ
khó
nắm
bắt
được
bạn
hơn.
Bạn
đã
bao
giờ
nhìn
thấy
một
người
bạn
trầm
tính
dùng
nét
mặt
để
bình
luận
về
điều
gì
chưa?
Dường
như
họ
vẫn
rất
hài
hước
ngay
cả
khi
họ
không
nói
gì.
Hãy
học
tập
họ
và
dùng
nét
mặt
thay
cho
lời
nói
khi
cần
thiết.
- Tất nhiên là bạn cũng nên làm vậy một cách thận trọng. Bạn có thể khiến người khác khó chịu khi bạn không nói gì. Một cái đảo mắt đối với một người nhạy cảm có thể khiến họ lo cuống lên nếu bạn không cẩn thận. Hãy biết mình đang nói chuyện với ai và khi nào là thích hợp để làm vậy.
-
Suy
nghĩ
cởi
mở.
Đừng
cho
rằng
những
người
ở
vị
thế
khác
hoặc
có
ý
kiến
khác
với
bạn
đều
là
sai
lầm,
ngớ
ngẩn
hoặc
xấu
tính.
Hãy
tìm
hiểu
vì
sao
họ
lại
suy
nghĩ
như
vậy,
và
nguyên
nhân
đó
là
từ
đâu
mà
ra.
Nhờ
đó,
bạn
sẽ
nhìn
được
cả
hai
mặt
của
vấn
đề,
và
có
quan
điểm
cởi
mở
hơn.
Bạn
sẽ
có
động
lực
để
hỏi
han
họ,
và
suy
nghĩ
kỹ
về
cuộc
trò
chuyện
hiện
tại.
- Như vậy không có nghĩa là những người trầm tính thì hiểu chuyện hơn. Chỉ là khi bạn lắng nghe, bạn sẽ hiểu được vị trí của người kia và cho họ cơ hội giải thích đầy đủ hơn. Vì thế, khi ai đó nói ra một điều mà bạn không đồng tình, đừng vội vàng phản biện. Hãy lắng nghe, rồi bạn có thể nói ra ý kiến của mình sau.
- Đừng im lặng chỉ để chọc tức người khác. Im lặng để tránh đối đầu không phải là hành động có ích, như thế nghĩa là hèn nhát. Hãy luôn nói rõ quan điểm của mình khi tranh luận, nhưng phải nói có lý với âm lượng vừa phải.
- Đừng tỏ ra bất lịch sự hoặc ăn nói cộc lốc – hãy nói lịch sự khi được hỏi ý kiến, trả lời một cách thông minh, đừng chỉ nói đơn giản “có” hoặc “không”. Mục đích của bạn là sự trầm tĩnh chứ không phải là bất lịch sự hay thô lỗ. Mục đích của bạn còn là ăn nói súc tích, không phải là hợm hĩnh hay nhát gừng.
Có một Cuộc sống Yên tĩnh[sửa]
-
Tập
thiền
hàng
ngày
để
giúp
bạn
tĩnh
tâm
trong
vài
phút.
Thiền
không
chỉ
giúp
bạn
có
một
tâm
trí
minh
mẫn
hơn,
sáng
suốt
hơn,
hoạt
động
này
còn
làm
giảm
lượng
cholesterol
và
huyết
áp.[2]
Chỉ
cần
mỗi
ngày
tập
từ
10
đến
15
phút
là
bạn
sẽ
cảm
thấy
thư
thái
và
minh
mẫn
trong
suốt
24
giờ
tiếp
theo.
- Nếu bạn không thích ngồi thiền, bạn có thể tham gia những hoạt động khác để có hiệu quả tương tự. Hãy đi dạo trong công viên, ngồi đọc sách, hoặc lấy nhật ký ra và viết những suy nghĩ của mình. Bất kỳ hoạt động nào “chỉ dành cho chính mình” đều sẽ có ích.
- Người khác có hay trêu chọc bạn và nói rằng bạn nên tham gia đi bộ đường dài không? Hãy đùa lại họ và tham gia hoạt động đó.
- Hãy sống trong thực tại bằng cách luyện tập các bài tập chánh niệm và thiền định. Nghiên cứu những bí ẩn của khoa học (vũ trụ, thuyết lượng tử), việc đó cũng có thể đem lại cho bạn những trải nghiệm nội tâm mạnh mẽ.
-
Ghi
nhật
ký.
Có
một
phương
pháp
để
bạn
chuyển
hướng
sự
tập
trung
của
mình
(và
trở
nên
biết
quan
sát
hơn),
đó
là
viết
nhật
ký.
Hãy
viết
hàng
ngày
và
tự
hỏi
những
câu
hỏi
như:
- Mình cảm thấy gì? Tại sao?
- Hôm nay mình đã học được gì? Học từ ai?
- Những ý tưởng nào đã xuất hiện? Mình đã nghĩ về ai hoặc điều gì?
- Ngày hôm nay có gì khác so với hôm qua? So với tuần trước? So với năm trước?
- Mình có thể cảm thấy biết ơn vì những điều gì? Những ai trên thế giới này đang cảm thấy cô đơn? Tại sao?
- Dựa vào chính mình. Dù nhờ vả ai đó giúp đỡ cũng chẳng có gì sai, nhưng sự tự tin của bạn sẽ cho bạn sức mạnh để tự làm mọi việc một mình, nhờ đó, bạn sẽ được người khác tôn trọng hơn. Và khi bạn “thật sự” cần giúp đỡ, khả năng nội quan của bạn sẽ giúp bạn hỏi những câu đúng đắn.
-
Tìm
một
sở
thích.
Khi
bạn
có
thời
gian
để
ngồi
một
mình
trong
yên
lặng
với
những
suy
nghĩ
sâu
xa,
bạn
sẽ
thấy
làm
vậy
dễ
dàng
hơn
là
khi
đang
ở
cạnh
một
nhóm
bạn.
Bạn
sẽ
bất
ngờ
khi
thấy
mình
cũng
rất
thích
được
ở
một
mình.
Bạn
sẽ
biết
cách
nuôi
dưỡng
tâm
hồn
mình
cũng
như
chuẩn
bị
trước
những
gì
cần
nói
khi
giao
tiếp
với
người
khác.
Thử
tập
đan,
làm
vườn
hoặc
những
hoạt
động
không
cần
tới
sự
giao
tiếp
với
người
khác.
Chọn
một
cuốn
sách
hay
để
đọc
cũng
rất
có
ích.
- Trong cuốn sách “What Do I Say Next?” - tạm dịch: “Tôi cần phải nói gì tiếp?”, Mingling Maven Susan RoAne đã viết: “Có những người tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi… nhưng họ cũng có thể là người nông cạn”. Nếu bạn là một người nông cạn, mọi người sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nếu bạn không nói gì. Để tránh điều đó, bạn nên cải thiện bản thân và trở thành một người mà ai cũng muốn ở bên, ngay cả khi bạn không hay tán gẫu.
- Hãy nhớ rằng người trầm lặng cũng có thể làm những việc giống như người ồn ào. Bạn có thể hát, nhảy, chơi nhạc cụ… Hãy trở lại với trạng thái trầm tĩnh khi bạn đã làm xong những hoạt động đó.
- Tuy nhiên, khi bạn đã im lặng vào những lúc rảnh rỗi, bạn sẽ khó sôi nổi trở lại vào những tình huống khác hơn. Đó là do sự tĩnh lặng sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của bạn. Hãy tưởng tượng: bạn vừa mới dành cả ngày để đọc sách trong tĩnh lặng, và rồi sau đó bạn phải tham gia một bữa tiệc. Có thể bạn vẫn đang chìm đắm trong thế giới của cuốn sách, và tự nhiên bạn vẫn sẽ trầm lặng và hướng nội hơn.
-
Dành
nhiều
thời
gian
để
ở
một
mình
hơn.
Nhà
văn
Susan
Cain
nói
rằng:
“Sự
tĩnh
lặng
là
chất
xúc
tác
của
sự
sáng
tạo."[3]
Ở
một
mình
với
những
suy
nghĩ
của
mình
có
thể
là
khoảng
thời
gian
thú
vị
và
có
ích
nhất
của
bạn
trong
ngày.
Và
bạn
sẽ
được
là
chính
xác
những
gì
“bạn”
muốn.
Đây
không
chỉ
là
khoảng
thời
gian
chất
lượng
để
làm
gì
tùy
thích,
mà
bạn
sẽ
dần
quen
và
thích
việc
được
ở
một
mình
hơn.
- Bạn có thể dành thời gian đó để hoàn thiện sở thích mới, viết nhật ký, dắt chó đi dạo hoặc thoải mái đi mua đồ. Bạn làm gì không quan trọng, miễn là bạn có làm gì đó. Bạn sẽ nhận ra rằng: giao tiếp với người khác không tạo ra cũng không làm hỏng những khoảnh khắc vui vẻ. Tuy nhiên, đừng trở thành một người sống ẩn dật, hãy sử dụng những lúc được ở một mình để nuôi dưỡng sự sáng tạo của mình.
-
Dành
thời
gian
với
những
người
bạn
hướng
nội.
Khi
bạn
ở
bên
người
ồn
ào,
sôi
nổi
và
hướng
ngoại,
bạn
cũng
sẽ
trở
nên
như
vậy.
Để
có
thể
học
cách
trân
trọng
cả
những
người
có
tính
cách
đối
lập,
hãy
dành
thời
gian
bên
họ
và
ít
nói
hơn.
Bạn
sẽ
thấy
đó
cũng
là
một
niềm
vui
mới
lạ.
- Người trầm lặng thích đi chơi với người trầm lặng, dù không phải lúc nào cũng vậy. Nếu bạn không có nhiều bạn bè trầm tĩnh, hãy hỏi người mà bạn thấy trầm nhất và gặp gỡ bạn bè của họ. Được bạn bè giúp đỡ rất tuyệt, nhất là khi họ vốn là người trầm lặng (hoặc đang cố gắng để như vậy). Ngoài ra, bạn có thể tham gia các hoạt động yên tĩnh khác – như tham gia câu lạc bộ đọc sách hoặc nấu ăn để gặp gỡ những người bạn trầm lặng.
-
Cân
nhắc
gặp
bác
sĩ
trị
liệu.
Bạn
sẽ
không
chỉ
có
nhiều
thời
gian
hơn
để
nói
về
bản
thân,
bạn
còn
có
thể
nói
về
lý
do
mà
bạn
cần
trở
nên
trầm
lặng
hơn,
và
liệu
bạn
có
cần
tới
sự
chú
ý
của
người
khác
không.
Các
bác
sĩ
không
chỉ
dành
cho
những
người
đang
bị
bệnh
tâm
lý,
họ
còn
dành
cho
những
người
muốn
tự
kết
nối
với
bản
thân
mình.
- Nếu có ai đó khiến bạn cảm thấy mình là người ồn ào, hãy kể về việc đó. Có thể bạn vẫn rất ổn, trừ khi “bạn” cho rằng đó là vấn đề. Cảm thấy thoải mái với cá tính tự nhiên của mình là một điều rất quan trọng.
-
Thành
thật
với
bản
thân.
Vào
cuối
ngày,
vài
người
sẽ
tự
nhiên
trở
nên
sôi
nổi
hơn
người
khác.
Bạn
không
cần
phải
trầm
đi
–
có
thể
cứ
là
chính
mình
là
được
rồi.
Dù
sao,
nếu
bạn
cảm
thấy
phải
thay
đổi,
hãy
chỉ
tạo
ra
những
thay
đổi
phù
hợp
và
tự
nhiên.
Nếu
bạn
muốn
lên
tiếng,
cứ
làm
vậy.
Nếu
bạn
muốn
nhảy
nhót,
cứ
nhảy
nhót.
Ai
trong
chúng
ta
cũng
đều
là
những
con
người
sôi
nổi
ở
một
khía
cạnh
nào
đó.
Có
thể
đôi
khi,
bạn
cũng
có
mặt
trầm
tĩnh
hơn
người
khác.
- Nếu bạn tự nhiên cảm thấy cần phải yên lặng hơn, hãy chọn thời điểm phù hợp nhất. Bữa tối bên gia đình? Trong lớp? Đừng cố gắng để trở thành một người trầm lặng, hãy trầm lặng đúng nơi đúng lúc. Bởi vì sẽ có những lúc bạn cần phải sôi nổi.
-
Nếu
bạn
đã
quyết
định,
hãy
dùng
“lời
thề
im
lặng”
trong
một
khoảng
thời
gian.
Có
thể
bạn
sẽ
im
lặng
hoàn
toàn
trong
một
giờ.
Sau
đó
hãy
thử
im
lặng
trong
ba
giờ.
Nếu
bạn
có
thể
im
lặng
cả
ngày,
bạn
có
thể
sẽ
quan
sát
được
nhiều
hơn
những
thứ
mà
trước
giờ
bạn
không
hề
nhận
ra.
- Thời điểm tốt nhất để thực hiện “lời thề” im lặng là lúc bạn đang bị đau miệng hoặc đau đầu, ví dụ như lúc bạn niềng răng, chữa tủy răng, hoặc đơn giản là bị va đầu vào đâu đó. Đừng tự làm mình bị thương, nhưng hãy tìm ra những lúc phù hợp để trở nên trầm tĩnh hơn.