Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
An ủi người đang rất buồn
Từ VLOS
Buồn bã là cảm xúc phổ biến và bình thường của con người.[1] Mong muốn được an ủi bạn bè, họ hàng, người yêu, hoặc người quen là hành động tự nhiên và chu đáo.[2] Bạn có thể giúp người đang buồn bã bằng cách thể hiện sự quan tâm (đồng cảm, sự ấm áp, sự thừa nhận), giúp người đó cảm thấy tốt hơn, và thực hiện các hoạt động tích cực cùng họ.
Mục lục
Các bước[sửa]
Thể hiện sự quan tâm[sửa]
-
Tiếp
cận
người
đó.
Để
có
thể
giúp
đỡ
người
đang
buồn
bã,
bạn
cần
phải
tiếp
cận
người
đó
và
bắt
đầu
câu
chuyện.
Cách
tiếp
cận
của
bạn
sẽ
tùy
thuộc
vào
mối
quan
hệ
của
cả
hai.
- Bước đến gần người đó và trò chuyện với họ. Bạn có thể bắt đầu bằng câu nói theo kiểu, “Chào bạn. Bạn khỏe không?”. Nếu người đó chỉ đơn giản trả lời “khỏe”, bạn có thể nói rằng, “Trông bạn có vẻ buồn bã. Bạn muốn nói về nó không?”. Nếu họ nói không thì bạn phải tôn trọng quyết định muốn được ở một mình của họ; bạn có thể nói, “Tôi hiểu. Tôi sẽ luôn có mặt nếu bạn muốn trò chuyện”. Bạn có thể thử lại sau nếu muốn.
-
Cung
cấp
sự
hỗ
trợ.
Bạn
nên
thể
hiện
rằng
bạn
sẽ
là
người
giúp
đỡ
bạn
bè
hoặc
người
quen
của
bạn.[3]
- Bạn nên nói với người đó rằng bạn thật sự quan tâm đến họ cũng như sức khỏe của họ và bạn sẽ luôn có mặt vì họ. Đề nghị được giúp đỡ người đó. Bạn có thể nói, “Tôi biết bạn đang rất buồn và tôi chỉ muốn bạn biết rằng tôi sẽ luôn có mặt vì bạn”.
- Hỏi xem liệu bạn có thể giúp gì cho họ. Bạn có thể nói rằng, "Tôi muốn giúp đỡ bạn bằng mọi cách có thể. Tôi có thể giúp gì không? Chúng ta có thể nói về nó nếu bạn muốn".
- Thể hiện sự đồng cảm. Một phần của việc trở nên đồng cảm là có thái độ phù hợp với ảnh hưởng hoặc cảm xúc của người đó. Nếu họ đang buồn, bạn cần phải trông có vẻ lo lắng. Bạn nên cố gắng cảm nhận cảm giác của đối phương và phản chiếu chúng. Không nên mỉm cười hoặc cười vang vào mặt người đang khóc hoặc đang rất buồn.
-
Xác
nhận
cảm
giác.
Nhiều
người
cảm
thấy
buồn
khi
phải
đối
mặt
với
nghịch
cảnh;
đây
là
phản
ứng
bình
thường
trước
tình
huống
khó
khăn.[1]
Xác
nhận
hoặc
bình
thường
hóa
nỗi
buồn
có
thể
giúp
người
đó
chấp
nhận
cảm
xúc
của
mình.[6]
- Bạn có thể nói theo kiểu, “Tôi hiểu rõ vì sao bạn lại buồn. Điều này hoàn toàn hợp lý. Đây là tình huống khó khăn. Tôi rất lấy làm tiếc vì bạn phải đối mặt với nó”.
- Không nên nói với đối phương rằng họ không nên cảm nhận cảm xúc của bản thân. Không bao giờ được nói một điều gì đó như “Đừng buồn”. Câu nói này sẽ có hàm ý bác bỏ cảm giác của họ.
- Một cách khác để bình thường hóa cảm xúc là thông qua việc giáo dục bạn của bạn về nỗi buồn, đau khổ, và mất mát.[7] Bạn có thể giải thích rằng cảm giác phủ nhận, tức giận và phản ứng đau buồn khác khi gặp phải loại tình huống này là điều bình thường.
-
Hãy
để
người
đó
khóc.
Thật
ra,
khóc
có
thể
làm
tăng
sự
khỏe
khoắn
của
chúng
ta
bằng
cách
thanh
lọc
và
loại
bỏ
cảm
xúc
bị
dồn
nén.[8]
Bạn
nên
khuyến
khích
bạn
của
bạn
hoặc
người
thân
cho
phép
cảm
xúc
của
mình
tuôn
trào
nếu
họ
muốn.[9]
- Chỉ cần ngồi cạnh họ khi họ khóc. Bạn có thể trao khăn giấy cho người đó, xoa lưng (nếu phù hợp), hoặc bảo họ “đừng kìm nén”.
- Bạn cũng có thể nói thêm, “Hãy cứ khóc đi. Đôi khi, sẽ tốt hơn nếu bạn cho phép cảm xúc tuôn trào”.
- Tránh nói theo kiểu, “Xin bạn đừng khóc”. Câu nói này sẽ gửi đi thông điệp rằng người đó không nên giải tỏa cảm xúc của mình và rằng bạn cảm thấy khó chịu với nỗi buồn của họ.
-
Lắng
nghe
một
cách
tích
cực.
Lắng
nghe
tích
cực
xoay
quanh
việc
tập
trung
hoàn
toàn
với
đối
phương
và
trải
nghiệm
của
họ.
Bạn
không
nên
suy
nghĩ
về
điều
tiếp
theo
mà
bạn
nên
nói
và
chỉ
đơn
giản
là
lắng
nghe
mọi
lời
nói
của
người
đó.
- Nêu lên câu hỏi làm rõ để chứng tỏ sự chú ý của bạn. Ví dụ, “Tôi nghe bạn nói là bạn đang rất buồn vì chú chó nhà bạn bị lạc và bạn muốn tìm lại chú ta, đúng không?”.
-
Cho
người
đó
có
không
gian
riêng
nếu
cần.
Bạn
nên
tôn
trọng
không
gian
và
mong
muốn
của
người
đó.
Nếu
họ
không
muốn
trò
chuyện
về
vấn
đề
đang
làm
phiền
họ,
bạn
nên
bắt
đầu
giúp
họ
cảm
thấy
tốt
hơn
và
cùng
họ
thực
hiện
một
vài
hoạt
động
khác.
- Để đối phương biết rằng bạn thấu hiểu nhu cầu muốn có không gian riêng của họ, bạn có thể nói, "Tôi biết là bạn không muốn nói chuyện hoặc muốn được ở một mình. Tôi sẽ luôn có mặt vì bạn nếu bạn thay đổi ý định".
Giúp người đó cảm thấy tốt hơn[sửa]
-
Hãy
lạc
quan
và
hy
vọng.[10]
Điều
này
có
nghĩa
là
không
nên
cho
phép
nỗi
buồn
của
người
đó
khiến
bạn
chán
nản.
Bạn
cần
phải
điều
chỉnh
cảm
xúc
riêng
của
mình
và
không
nên
cảm
thấy
rối
ren,
nếu
không,
bạn
sẽ
không
thể
giúp
gì
cho
bạn
của
bạn.
- Nghỉ giải lao nếu bạn cần một phút để lấy lại tinh thần. Bạn có thể xin phép đi vệ sinh. Hít thở sâu, hoặc giải tỏa một vài cảm xúc của bản thân nếu cần.
-
Tặng
quà.
Theo
5
ngôn
ngữ
tình
yêu,
nhiều
người
rất
thích
được
nhận
quà
vì
nó
được
xem
là
cách
để
thể
hiện
tình
yêu
thương
và
sự
ủng
hộ.[5]
Hành
động
này
sẽ
giúp
ích
khá
nhiều
cho
bạn
trong
việc
khiến
người
đang
buồn
trở
nên
vui
vẻ
hơn,
và
nó
cũng
cho
thấy
rằng
bạn
là
người
chu
đáo
và
biết
ủng
hộ.
- Bạn có thể tặng hoa, một tấm thiếp, hoặc loại kẹo mà đối phương thích.
- Nếu tình hình tài chính của bạn khá eo hẹp, bạn có thể viết cho người đó một lá thư đầy yêu thương hoặc tự tay làm quà tặng họ (bức tranh, vân vân...).
-
Giúp
người
đó
thay
đổi
tư
tưởng
tiêu
cực.[11]
Đôi
khi,
con
người
sở
hữu
suy
nghĩ
tiêu
cực
(và
không
đúng)
có
thể
làm
tăng
cảm
giác
buồn
bã
hoặc
có
lỗi.
Ví
dụ,
một
vài
người
có
xu
hướng
cá
nhân
hóa
sự
kiện
hoặc
tình
huống,
và
điều
này
sẽ
tạo
nên
cảm
giác
tiêu
cực
không
cần
thiết.[1]
- Ví dụ như khi bạn của bạn nói rằng, “Mực bỏ đi là do lỗi của tôi”. Bạn nên giúp người đó chuyển hướng tư tưởng của mình bằng cách cung cấp lời phản bác thay thế và bình tĩnh cho họ. Bạn có thể nói, "Bạn yêu Mực và luôn cố gắng hết sức để chăm sóc cho nó. Có lẽ là nó vô tình sổng chuồng và không thể tìm được đường về nhà".
- Một vài người sẽ hình thành suy nghĩ tiêu cực theo kiểu cố gắng dự đoán tương lai ví dụ như khi bạn của bạn nói, “Tôi sẽ không bao giờ có thể tìm được Mực”. Đây là suy nghĩ không chính xác vì họ không thể dự đoán trước chuyện gì sẽ xảy ra. Bạn có thể nhẹ nhàng nói với họ, “Không phải là bạn vẫn còn cơ hội tìm thấy nó hay sao? Tôi tin rằng chúng ta sẽ có thể tìm được nó”.
- Tránh đổ lỗi cho người khác.[6] Bạn nên khuyến khích bạn của bạn tập trung vào điều mà họ có thể làm cho tình huống, thay vì suy nghĩ quá nhiều về sự góp phần của người khác trong việc hình thành vấn đề; hành động này sẽ làm tăng cảm giác tức giận và giảm thiểu khả năng suy nghĩ hợp lý cũng như giải quyết vấn đề của người đó.
-
Giải
quyết
vấn
đề.
Khi
người
khác
đang
rất
buồn,
đôi
khi,
họ
sẽ
gặp
khó
khăn
trong
việc
suy
nghĩ
hợp
lý
và
cố
gắng
tìm
kiếm
giải
pháp
cho
vấn
đề.
Bạn
nên
khuyến
khích
bạn
của
bạn
xem
cảm
xúc
của
mình
như
thông
tin.
Nỗi
buồn
của
họ
đang
cho
họ
biết
rằng
một
điều
gì
đó
không
ổn
đã
xảy
ra
và
cần
phải
được
giải
quyết.[12]
Sau
đó,
bạn
có
thể
giúp
họ
đưa
ra
giải
pháp
khả
thi
và
tìm
cách
thực
hiện
chúng.
- Ví dụ, nếu bạn của bạn bị lạc mất chú chó, bạn có thể nói “Hãy cùng nhau tìm giải pháp. Bạn nghĩ chúng ta nên làm gì trước tiên?”.
- Cung cấp giải pháp khả thi. Ví dụ, bạn có thể nói “Tôi có ý này, sao chúng ta lại không gọi điện thoại cho trại động vật địa phương để xem liệu có ai tìm thấy nó hay chưa”.
Tham gia hoạt động cùng người đó[sửa]
-
Khuyến
khích
đối
phương
sử
dụng
phương
pháp
đối
phó
tích
cực.
Bạn
nên
giúp
người
đó
tìm
kiếm
phương
pháp
đối
phó
lành
mạnh.
Kỹ
năng
đối
phó
là
cách
để
đối
phó
với
cảm
giác
và
tình
huống
tiêu
cực.
Bằng
cách
này,
người
đó
có
thể
bộc
lộ
bản
thân
hoặc
hồi
phục
mà
không
gây
tổn
hại
nhiều
hơn
cho
chính
mình.[1]
- Một vài ví dụ của cách đối phó tích cực với nỗi buồn gồm có: hoạt động tôn giáo hoặc tâm linh, hoạt động sáng tạo (nghệ thuật), hoạt động liên quan đến môi trường, tập thể dục, và chánh niệm hoặc thiền.
- Ngăn bạn bè hoặc người thân uống rượu bia hoặc sử dụng chất kích thích quá mức.[13] Hành động này sẽ gây tổn hại và không cung cấp cách đối phó lành mạnh hoặc giảm thiểu nỗi buồn. Để có thể can ngăn người khác sử dụng rượu bia hoặc thuốc để đối phó, bạn có thể hướng dẫn người đó và cung cấp cho họ phương pháp thay thế bằng cách nói rằng, "Tôi đã từng đọc một bài viết nói là sử dụng rượu bia sẽ hình thành nhiều vấn đề hơn và giảm thiểu khả năng đối phó với cảm xúc và tình huống. Thay vào đó, chúng ta cùng nhau xem một bộ phim hài hước thì sao?".
-
Gây
xao
nhãng
cho
người
đó.[14]
Thông
thường,
con
người
thường
bị
cuốn
vào
quá
trình
nhai
đi
nhai
lại,
hoặc
suy
nghĩ
quá
mức,
về
tư
tưởng
tiêu
cực
và
bị
mắc
kẹt
trong
một
cảm
xúc
nào
đó.[6]
Bạn
có
thể
gây
xao
nhãng
cho
bạn
của
bản
bằng
cách
giảm
thiểu
tình
trạng
ngẫm
nghĩ.
- Một vài kỹ thuật gây xao nhãng hoặc tập trung vào hiện tại bao gồm: xem một bộ phim vui, nghe nhạc vui, khiêu vũ, gọi tên đồ vật trong phòng, và chơi game.
-
Dành
thời
gian
chất
lượng
với
nhau.
Dành
thời
gian
với
bạn
của
bạn
sẽ
giúp
an
ủi
họ
và
tăng
cường
cảm
giác
được
hỗ
trợ
bởi
xã
hội.[5]
Hỗ
trợ
là
yếu
tố
cần
thiết
trong
quá
trình
giúp
người
khác
vượt
qua
nỗi
buồn.
- Cùng nhau thực hiện hoạt động sáng tạo như vẽ tranh, chơi nhạc cụ, sáng tác nhạc, làm nến, v.v.
- Hòa mình vào thiên nhiên. Bạn có thể đi dã ngoại tại nơi có phong cảnh đẹp. Hãy đi đến bãi biển và thư giãn trên cát.
- Cùng nhau tập thể dục. Cả hai có thể đi bộ đường dài, chạy bộ, hoặc chỉ đơn giản là đi dạo.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,0 1,1 1,2 1,3 http://www.btmar.org/files/files/buddhist_psychotherapy.pdf#page=226
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC2852199/
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/Inger_Benkel/publication/23416008_Family_and_friends_provide_most_social_support_for_the_bereaved/links/54e18e660cf2953c22bb05ce.pdf
- ↑ http://www.psinstitute.org/images/member_photos/Freed2007The%20American%20journal%20of%20psychiatry.pdf
- ↑ 5,0 5,1 5,2 http://jaicobooks.com/j/pdf/5%20love%20languages%20singles.pdf
- ↑ 6,0 6,1 6,2 http://orbi.ulg.ac.be//bitstream/2268/5988/2/Moira%20PAID%202008.pdf
- ↑ www.mccombwagner.com/download/24712/TheFiveStagesofG.pdf
- ↑ https://pure.uvt.nl/portal/files/908339/MedPsy_Hendriks_Why_EmoReg_2008.pdf
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/Janice_Zeman/publication/14494889_Display_rules_for_anger_sadness_and_pain_it_depends_on_who_is_watching/links/0c96052cadaebecba1000000.pdf
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/George_Bonanno/publication/8909498_Loss_trauma_and_human_resilience_have_we_underestimated_the_human_capacity_to_thrive_after_extremely_aversive_events/links/0deec5337810d114ee000000.pdf
- ↑ http://www.getselfhelp.co.uk/docs/UnhelpfulThinkingHabits.pdf
- ↑ https://www0.gsb.columbia.edu/mygsb/faculty/research/pubfiles/1530/informational%20properties%20of%20anxiety%20and%20sadness%20and%20displaced%20coping.pdf
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/Cynthia_Mohr/publication/26655531_Coping-Anxiety_and_Coping-Depression_Motives_Predict_Different_Daily_Mood-Drinking_Relationships/links/0912f50cf703ef0256000000.pdf
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/HAW_Schut/publication/46664149_Attachment_in_coping_with_bereavement_A_theoretical_integration/links/00b7d52f11dffc31a5000000.pdf