Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Chấp nhận nhược điểm của bạn
Từ VLOS
Khái niệm chính về "nhược điểm" cá nhân là sự không hoàn thiện. "Nhược điểm" là sự không hoàn hảo. Không có người hoàn hảo, vì thế ai cũng có thiếu sót. Tuy nhiên, sẽ có nhiều khía cạnh về tính cách, khả năng hay thói quen khiến bạn bị căng thẳng trong tình huống nào đó. Hãy tìm cách để hiểu và yêu bản thân, và bắt đầu gọi những "nhược điểm" đó bằng một cái tên khác.
Mục lục
Các bước[sửa]
Xây dựng sự tự đánh giá thực tế[sửa]
-
Đặt
lại
tên
các
nhược
điểm.
Tránh
gọi
các
thiếu
sót
là
"nhược
điểm".
Thay
vào
đó,
xem
chúng
như
là
đặc
tính,
thay
vì
phán
xét
chúng
một
cách
khắt
khe.
Nên
gọi
chúng
là
"tật",
"thói
quen"
hay
"tính
của
tôi".
- Không gắn nhãn tính cách của bạn như là nhược điểm. Bạn có thể cho mình là "nhút nhát" hoặc "lãnh đạm"--cái gì đó mà có lẽ là xấu. Hoặc là bạn có thể chỉ nghĩ về bản thân như một người cần thời gian để trở nên sôi nổi với người mới – điều này hoàn toàn bình thường.
- Dùng ngôn ngữ yêu thương và chi tiết thay vì mơ hồ và phê phán. Hãy nhìn vào gương mỗi ngày và nói: "Mình thực sự yêu bản thân". Nói to theo đúng nghĩa đen. Lên trên nóc một tòa nhà cao tầng và hét lên: "Mình tự hào về bản thân". Ví dụ, giả sử nhược điểm của bạn đã trở nên cực kỳ xấu. Nếu vậy, hãy leo lên mái nhà và hét to: "Tôi xấu xí và tôi tự hào". Mọi người sẽ tôn trọng bạn vì lòng dũng cảm mà bạn vừa có.
- Đó có phải là "tật"? Một nhược điểm tương đối vô hại có thể không thực sự cần "sửa chữa". Bạn chỉ cần học cách để phù hợp với sự khác biệt.
- Đó có phải là điều gì đó mà đôi khi hữu ích không? Một vài đặc tính đôi khi là tốt, nhưng đôi khi lại xấu. Đó không phải là một nhược điểm; nó chỉ là điều gì đó mà bạn phải nỗ lực để biết khi nào nên sử dụng nó, và khi nào bạn phải tiếp cận mọi việc theo cách khác. Ví dụ:
- Tính bướng bỉnh có thể là tính kiên quyết. Một người bướng bỉnh có thể kiên quyết vào lúc có sai lầm, và điều đó gây ra vấn đề. Nhưng trở nên kiên định đối với những điều đúng đắn có thể là một món quà thực sự.
- Chủ nghĩa cầu toàn đôi khi là tính hoàn hảo. Người cầu toàn gặp rắc rối khi họ cố gắng làm cho thế giới không hoàn hảo phù hợp với các tiêu chuẩn đòi hỏi nhiều cố gắng và thất vọng khi thế giới không đoàn kết. Nhưng đối với bác sĩ phẩu thuật, vận động viên Olympic, và kỹ sư thì phát triển trong những công việc xem sự hoàn hảo là mục tiêu.
-
Lập
một
danh
sách
tất
cả
điểm
mạnh
và
khả
năng
của
bạn.
Hãy
bao
gồm
tất
cả
mọi
điều
xảy
ra
với
bạn.
Đừng
loại
bỏ
bất
kỳ
phẩm
chất
nào
bởi
vì
bạn
nghĩ
có
thể
nó
không
cần
thiết
hoặc
không
nổi
bật.
Liệt
kê
một
số
điều
như
tính
kiên
nhẫn,
tử
tế,
lòng
dũng
cảm,
quyết
tâm,
thị
hiếu,
sự
thông
minh
hoặc
lòng
trung
thành.
Đôi
khi
có
quá
nhiều
sự
tập
trung
vào
các
nhược
điểm
đến
mức
những
điểm
mạnh
của
một
người
sẽ
bị
mất
đi.
Có
sự
tự
đánh
giá
dễ
hiểu
sẽ
giúp
bạn
có
quan
điểm
cân
bằng
về
bản
thân
hơn.[1]
- Nếu bạn đang tự cảm thấy quá chán nản đến mức không thể lập ra danh sách, trước hết hãy viết tự do một lúc.
- Cũng nên lấy ý kiến từ bạn bè và gia đình. Đôi khi những người khác nhìn thấy điều tốt đẹp ở chúng ta mà chúng ta không phải lúc nào cũng thừa nhận với chính mình. Và thường thì những phẩm chất này không được đề cập đủ.
- Liệt kê một số điều mà bạn tự hào. Liệt kê những thành tích như các mục tiêu đã đạt được, khoảnh khắc bạn ngạc nhiên với chính mình, và khoảng thời gian khó khăn bạn đã vượt qua. Bạn có thể tự hào về việc phục hồi từ một tình huống khó khăn, ở bên cạnh ai đó khi họ gặp tình trạng khó khăn, hoàn thành các dự án tại nơi làm việc hoặc trường học, hoặc một số điều bạn đã học được. Viết ra các thế mạnh của bạn, những điều mà bạn đã học hỏi để làm tốt.[1]
- Liệt kê và chú ý đến xu hướng hay nhu cầu riêng của bạn. Viết tự do, liệt kê một số điều mà cảm thấy không thoải mái. Lên danh sách những điều về bản thân mà bạn mong muốn thay đổi. Càng cụ thể càng tốt. Ví dụ, thay vì viết: "Diện mạo của mình", hãy viết: "Mình không thích khi da bị mụn". Nếu bạn đang viết về một sự cố, hãy đặt nó trong ngữ cảnh càng nhiều càng tốt.
-
Nghĩ
về
các
trải
nghiệm
trong
quá
khứ.
Hỏi
chính
mình
làm
thế
nào
mà
bạn
có
các
thói
quen
và
lối
sống
nào
đó.
Có
phải
chúng
mang
tính
văn
hóa
không?
Chúng
có
quen
thuộc
không?
Có
mang
tính
sinh
học
không?
Chúng
xảy
ra
khi
nào?
Bạn
đã
bị
chỉ
trích
bởi
người
khác?
Bạn
chú
ý
đến
những
tin
nhắn
từ
các
công
ty
mà
cố
gắng
làm
cho
bạn
bất
an
để
bán
cho
bạn
cái
gì
đó
không?
Nếu
bạn
nói
một
vài
điều
mà
sau
này
bạn
hối
tiếc,
hãy
tự
hỏi
liệu
điều
này
là
sự
thiếu
khéo
léo
mà
bạn
đã
học
được
từ
gia
đình,
hoặc
đây
là
phản
ứng
của
bạn
với
tình
huống
khó
xử.[1]
- Nếu bạn chi quá nhiều tiền, hỏi chính mình điều gì gây tác động cho những sự cố này, cách bạn bắt đầu tiêu tiền lần đầu, và mong muốn của bạn khi đang chi tiêu.
- Càng hiểu hành vi trước đây càng nhiều, bạn càng có nhiều khả năng tha thứ cho chính mình vì chúng.[2]
-
Định
hình
lại
suy
nghĩ.[3]
Điều
gì
đã
khiến
bạn
xem
chúng
như
"nhược
điểm"?
Những
đặc
điểm
này
có
mặt
tích
cực
không?
Hãy
nhìn
vào
danh
sách
các
điểm
mạnh
và
tự
hỏi
bản
thân
liệu
có
bất
kỳ
ưu
điểm
nào
được
liệt
kê
cũng
có
liên
kết
với
các
phẩm
chất
mà
bạn
đã
xem
là
"nhược
điểm".[4]
Bắt
đầu
nghĩ
về
các
đặc
điểm
của
bạn
theo
hướng
tích
cực.[3]
- Có lẽ bạn thấy rằng mình quá nhạy cảm. Định hình lại suy nghĩ này để nhắc nhở bản thân rằng tính đa cảm là lý do tại sao bạn có kỹ năng đồng cảm mạnh mẽ để an ủi những người khác trong lúc khó khăn, và tại sao mọi người tìm bạn để được chăm sóc và hỗ trợ.
- Hoặc có lẽ bạn cảm thấy rằng mình dễ bị kích động, nhưng điều đó có thể liên kết với sự sáng tạo đáng kinh ngạc.
- Sự định hình tích cực sẽ không thay đổi những phẩm chất này, nhưng nó có thể cho bạn sự thay đổi lành mạnh trong quan điểm mà sẽ giúp bạn chấp nhận bản thân.[3]
Thực hành chấp nhận bản thân hoàn toàn[sửa]
- Tránh tự phê bình. Đối xử bản thân với lòng nhân từ và tôn trọng. Thay vì trách móc chính mình, nói với bản thân một cách bình tĩnh. Khi những suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực xuất hiện, hãy xác định chúng. Bạn có thể nói: "Đây là suy nghĩ mình quá mập", hoặc, "À, mình nghĩ 'mọi người đều hiểu biết nhiều hơn mình'".[5]
-
Chấp
nhận
lời
khẳng
định
từ
người
khác.
Khi
bạn
được
khen
ngợi,
hãy
nói:
"Cảm
ơn".
Nếu
lời
khen
thật
sự
và
chân
thành,
thì
thật
bất
lịch
sự
nếu
từ
chối
nó.
Từ
chối
lời
khen
có
nghĩa
là
bỏ
lỡ
cơ
hội
tạo
ra
kết
nối
tích
cực
với
người
khác,
và
sự
khẳng
định
tích
cực
cho
chính
mình.
Hãy
để
bạn
bè
và
gia
đình
khẳng
định
về
bạn.
- Nếu bạn cảm thấy thực sự chán nản về bản thân, bạn có thể yêu cầu ai đó mà bạn yêu quý nói với bạn một vài điều họ thích ở bạn. Tiến hành nhận và cho đi lời khuyên.
-
Chú
ý
nếu
ai
đó
đang
cố
gắng
kéo
bạn
xuống.
Một
vài
người
độc
ác
che
dấu
họ
với
vẻ
ngoài
tốt
bụng.
Bạn
có
một
người
bạn
luôn
chỉ
ra
các
thiếu
sót
của
mình?
Có
ai
đó
trong
cuộc
sống
khiến
bạn
vui
hay
chỉ
trích
bạn
tại
nơi
công
cộng
hoặc
riêng
tư
không?
Khi
bạn
tự
hào
về
điều
gì
đó,
có
ai
cố
gắng
hạ
thấp
bạn
hết
mức
bằng
cách
hành
động
bối
rối
hoặc
hạ
mình
không?
- Cố gắng loại bỏ những người này ra khỏi cuộc sống của bạn hoặc dành càng ít thời gian cho họ càng tốt.[6]
-
Yêu
bản
thân
trước
khi
bạn
cải
thiện.
Chấp
nhận
tình
trạng
của
bạn
trước
khi
thử
thay
đổi
căn
bản.
Nếu
bạn
cố
gắng
sửa
chữa
chính
mình
mà
không
thừa
nhận
giá
trị
vốn
có
và
sự
đáng
yêu
của
bạn
trước
tiên,
thì
bạn
có
thể
tự
làm
tổn
hại
mình.
Cải
thiện
bản
thân
sẽ
có
lợi,
nhưng
trước
tiên
bạn
phải
yêu
bản
thân.
Xem
chính
mình
như
một
khu
vườn
sum
xuê
cần
được
tưới
nước,
cắt
tỉa,
trồng
trọt,
và
bảo
dưỡng
chung:
để
không
ngập
úng
và
không
hỏa
hoạn.[2]
- Nếu bạn muốn thể hiện tốt hơn ở trường, trước hết nói với bản thân: "Mình thông minh, làm việc chăm chỉ, và mình có ước mơ cùng hoài bão. Mình có khả năng làm việc mà mình muốn làm".
- Hãy nói những điều trên thay vì nói như: "Mình quá ngu ngốc, lười biếng và mình đã trượt kỳ thi cuối kỳ và mình sẽ trượt vào lần tiếp theo".
- Một khi bạn có khuôn khổ tích cực, bạn có thể tiếp tục làm theo kế hoạch hành động.
-
Định
hình
lại
cách
bạn
nhìn
nhận
sự
tự
cải
thiện.
Khi
có
điều
gì
đó
mà
bạn
muốn
tiếp
tục,
bạn
không
loại
bỏ
hay
che
giấu
nhược
điểm
của
mình,
mà
đúng
hơn
thì
bạn
đang
học
những
kỹ
năng
mới.
- Thay vì nói: "Mình sẽ ngừng việc nói quá nhiều lại", hãy nói với chính mình: "Mình sẽ học cách để lắng nghe hiệu quả hơn".
- Thay vì nói: "Mình sẽ ngừng thói phê phán", hãy thử nói: "Mình sẽ làm việc chăm chỉ hơn để hiểu và tự chấp nhận những quan điểm và cách sống khác nhau".
- Thay vì nói: "Mình sẽ giảm cân", thử nói: "Tôi sẽ tiếp tục chăm sóc cơ thể tốt hơn bằng cách tập thể dục nhiều hơn, ăn uống tốt hơn và giảm căng thẳng".
-
Nhận
ra
tiêu
chuẩn
không
thực
tế.
Có
rất
nhiều
hình
ảnh,
niềm
tin
và
ý
tưởng
mà
ta
bắt
gặp
trên
thế
giới.
Có
thể
chúng
không
thực
tế
để
khiến
bản
thân
hay
người
khác
phải
tôn
trọng.
Những
điều
này
có
thể
đến
từ
các
phương
tiện
truyền
thông,
từ
các
tổ
chức
như
trường
học,
hay
được
tổ
chức
bởi
gia
đình
và
bạn
bè.
Nếu
thấy
bản
thân
không
hạnh
phúc
với
một
vài
khía
cạnh
về
chính
mình,
bạn
có
thể
phải
đối
mặt
với
những
ý
tưởng
này.
Ví
dụ:
- Nhìn giống siêu mẫu. Chỉ một tỷ lệ rất nhỏ mọi người có thể đến từ bất cứ nơi nào giống như một diễn viên, người mẫu hoặc giống ai đó. Hầu hết mọi người không phải sinh ra là đẹp, ốm, và bất cứ cái gì "nằm trong" vẻ đẹp là ở hiện tại. Thế nhưng, họ thường có một đội ngũ trang điểm, người huấn luyện cá nhân, nhà thiết kế và các nghệ sỹ đồ họa để tạo ra hình ảnh này. Thấp hơn tiêu chuẩn này thì không gọi là nhược điểm—bạn chỉ là người bình thường, điều này tốt thôi. Nếu bạn vẫn để bản thân theo đuổi một tiêu chuẩn thực tế, dĩ nhiên bạn sẽ không hạnh phúc.
- Là một sinh viên hoàn hảo. Hầu hết nền giáo dục tập trung vào toán học, khoa học và khả năng đọc viết. Dù những điều này là quan trọng, không phải tất cả mọi người đều xem chúng là thế mạnh. Ngay cả những người xuất sắc cũng sẽ thi trượt hoặc đôi khi quên thời hạn. Thật không may là trường học thường không phân loại thế nào là một người bạn tốt, khả năng nghệ thuật của bạn, hoặc bạn giỏi thể thao ra sao, khả năng làm việc chăm chỉ, hoặc tư tưởng can đảm, dám mạo hiểm của bạn. Không trở thành một sinh viên giỏi không nhất thiết là một nhược điểm—chỉ là ưu điểm của bạn có thể nằm ở lĩnh vực khác. Bạn có thể là một người thành công mà không nhất thiết phải là một học sinh loại A.
-
Không
cần
phải
"đạt
được
thành
tích
cao"
như
các
thành
viên
khác
trong
gia
đình.
Bạn
có
thể
cảm
thấy
mình
có
thiếu
sót
khi
bạn
không
sở
hữu
một
đặc
điểm
của
gia
đình
mà
được
đánh
giá
cao
bởi
các
thành
viên
khác.
Có
thể
bạn
không
hoàn
thiện,
nhưng
bạn
khác
biệt.
Mặc
dù
một
gia
đình
đúng
mực
và
yêu
thương
có
thể
chấp
nhận
điều
này,
nhưng
sẽ
thật
khó
khăn
để
là
chính
bạn
nếu
bạn
không
giống
với
những
người
khác.
Điều
này
có
thể
bao
gồm:
- Khả năng/sở thích thể thao
- Sự hiểu biết
- Thiên hướng chính trị.
- Lòng tin
- Hứng thú với việc kinh doanh của gia đình
- Tính nghệ thuật
Tiến về phía trước[sửa]
-
Hiểu
sự
khác
biệt
giữa
tự
cải
thiện
và
tự
chấp
nhận
bản
thân.
Chấp
nhận
cả
mặt
tốt
và
mặt
xấu
của
bản
thân
không
có
nghĩa
là
bạn
không
thể
cam
kết
với
chính
mình
để
phát
triển
cá
nhân.
Nó
chỉ
đơn
giản
là
bạn
chấp
nhận
chính
mình--không
chỉ
là
mặt
tốt
hay
mặt
xấu—mà
là
cả
con
người
bạn.
Bạn
là
chính
bạn
và
điều
đó
là
bình
thường,
thiếu
sót
và
tất
cả
mọi
điều.
[2]
Tự
chấp
nhận
bản
thân
có
nghĩa
là
bạn
chấp
nhận
chính
mình
ở
hiện
tại
vô
điều
kiện,
đó
là
người
không
hoàn
hảo
và
độc
đáo.
- Nếu bạn tiếp tục suy nghĩ: "Mình có thể chấp nhận bản thân nếu mình ngừng ăn quá nhiều và giảm cân", vậy thì bạn đang đặt điều kiện cho việc tự chấp nhận bản thân mà luôn có thể bị phá vỡ.[2] Cảm thấy tự do để theo đuổi sự tự cải thiện, làm cho bản thân hoạt đông hiệu quả hơn hoặc trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng đừng bao giờ xem nó là điều kiện để bạn tự chấp nhận bản thân.
-
Học
cách
để
yêu
cầu
giúp
đỡ.
Đôi
khi
xung
đột
hoặc
cảm
thấy
chán
nản
về
bản
thân
là
điều
tự
nhiên.
Một
trong
những
cách
để
khiến
mọi
việc
tốt
đẹp
hơn
là
trò
chuyện
về
cảm
xúc
của
bạn
hay
nhờ
những
người
xung
quanh
hỗ
trợ
bạn.
Bạn
không
cần
phải
ở
một
mình,
và
bạn
xứng
đáng
được
giúp
đỡ.
- Nếu bạn có thời gian khó khăn tại trường hoặc công ty, hãy trò chuyện với ai đó. Họ có thể lắng nghe chân thành và giúp bạn tìm ra cách để làm cho mọi việc tốt hơn.
- Nếu bạn thường cảm thấy tiêu cực đối với chính mình, cân nhắc yêu cầu bác sĩ kiểm tra để tìm ra các vấn đề như lo âu, trầm cảm, và rối loạn mặc cảm về ngoại hình. Nhận sự giúp đỡ là bước đầu tiên bạn cần làm để cải thiện vấn đề.
-
Xem
bản
thân
như
một
công
việc
đang
được
tiến
hành.
Thời
gian
và
kinh
nghiệm
tạo
ra
nhiều
cơ
hội
để
hoàn
thiện
những
nhược
điểm.
Để
trưởng
thành
và
phát
triển,
chúng
ta
thường
sẽ
cần
thời
gian
và
phạm
nhiều
sai
lầm,
và
thậm
chí
cần
nhiều
năm.
Hãy
kiên
nhẫn
với
chính
mình.
Đòi
hỏi
khắc
phục
các
nhược
điểm
dễ
dàng
và
nhanh
chóng
sẽ
dẫn
đến
sự
thất
vọng,
bởi
vì
con
người
cần
trưởng
thành,
phát
triển
và
học
hỏi
cả
đời
người.
Ví
dụ:
- Những thanh thiếu niên nóng vội sẽ trở thành người lớn có trách nhiệm.
- Đứa trẻ lớp 3 từng là học sinh kém sẽ cải thiện các điểm số khi cậu bé học thêm một vài kỹ năng học mới.
-
Tìm
nhóm
hỗ
trợ.
Nhóm
hỗ
trợ
luôn
có
sẵn
vì
rất
nhiều
nguyên
nhân:
từ
xây
dựng
lòng
tự
trọng
cho
tới
phục
hồi
từ
vấn
đề
rối
loạn
ăn
uống.
Cân
nhắc
tìm
kiếm
các
nhóm
hỗ
trợ
địa
phương
hoặc
tìm
không
gian
trực
tuyến
tích
cực
nếu
bạn
đang
gặp
khó
khăn
với
vấn
đề
nào
đó.
Nhóm
có
thể
giúp
bạn
hiểu,
chấp
nhận
các
đặc
điểm
của
mình,
và
cảm
thấy
bớt
cô
đơn.
- Có rất nhiều nhóm khác nhau có mục tiêu giúp đỡ các nhóm thiểu số. Bạn có thể tìm thấy nhiều cộng đồng sẽ hỗ trợ cho lòng tự trọng của bạn và giúp bạn đối mặt vấn đề, như tổ chức Health At Every Size, Autistic Culture, và trang web asexuality.org. Hãy gọi số 1900599930 để liên lạc với Trung tâm Phòng chống Khủng hoảng Tâm lý (PCP).
-
Đi
chơi
với
người
tích
cực.
Hãy
dành
thời
gian
với
người
giúp
bạn
cảm
thấy
dễ
chịu
với
bản
thân.
Hạn
chế
tiếp
xúc
với
những
ai
mà
khiến
bạn
cảm
thấy
tồi
tệ.
Điều
quan
trọng
là
dành
thời
gian
với
người
nâng
đỡ
bạn
và
khiến
bạn
hạnh
phúc
hơn.
- Chủ động và yêu cầu mọi người đi chơi với bạn. Mời họ đi dạo với bạn, ghé thăm để nói chuyện, hoặc lên kế hoạch với họ.
-
Tiếp
tục
tha
thứ.
Có
thể
chúng
ta
mong
ước
thật
nhiều
nhưng
chúng
ta
lại
không
thể
thay
đổi
quá
khứ.
Ngẫm
nghĩ
về
các
sai
lầm
trong
quá
khứ
xem
chúng
là
kết
quả
của
một
quyết
định
nào
đó
hay
do
cách
bạn
đã
cư
xử.[6]
Những
gì
bạn
có
thể
làm
là
thừa
nhận
sai
lầm
và
cố
gắng
để
học
hỏi
và
trưởng
thành
từ
kinh
nghiệm
đó.
- Nếu bạn không thể ngừng tập trung vào lỗi lầm, hãy nói với chính mình: "Mình đã đưa ra quyết định tốt nhất với thông tin (hoặc khả năng) mà mình có vào lúc đó".[6] Với sai lầm đã qua, bây giờ bạn có thông tin mới khi đưa ra những quyết định cho tương lai.
Lời khuyên[sửa]
- Một vài "nhược điểm" thực sự là triệu chứng của một khiếm khuyết, như tự kỷ, chứng khó đọc hoặc rối loạn thiếu chú ý và quá hiếu động (Attention deficit/hyperactivity disorder – ADHD). Nếu bạn có nhiều tật giúp bạn trông khác biệt, có lẽ bạn cần thực hiện một số nghiên cứu và trò chuyện với bác sĩ. Chẩn đoán khiểm khuyết sẽ giúp bạn nhận được sự giúp đỡ, hiểu bản thân hơn, và kết nối với cộng đồng hỗ trợ người khiếm khuyết.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,0 1,1 1,2 http://psychcentral.com/lib/therapists-spill-12-ways-to-accept-yourself/00013976
- ↑ 2,0 2,1 2,2 2,3 https://www.psychologytoday.com/blog/evolution-the-self/200809/the-path-unconditional-self-acceptance
- ↑ 3,0 3,1 3,2 https://www.psychologytoday.com/blog/in-the-face-adversity/201209/positive-reframing-optimistic-thinking
- ↑ https://psychologies.co.uk/self/accept-yourself.html
- ↑ http://www.mayoclinic.org/healthy-lifestyle/adult-health/in-depth/self-esteem/art-20045374
- ↑ 6,0 6,1 6,2 http://psychcentral.com/lib/therapists-spill-12-ways-to-accept-yourself/