Giúp đỡ người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế
Chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) gây phiền toái cho người bệnh, đồng thời gây khó hiểu cho bạn bè và người thân của họ. Có một nỗi ám ảnh thường trực ở người mắc chứng OCD – đó là những suy nghĩ dai dẳng, lặp đi lặp lại và thường không dễ chịu.[1] Những ý nghĩ này kích thích sự cưỡng chế - đó là những hành động hoặc trình tự lặp đi lặp lại nhằm đối phó với sự ám ảnh đó. Thông thường người mắc OCD có cảm giác như một điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra nếu họ không thực hiện những hành động cưỡng chế của mình. Tuy vậy, bạn có thể giúp người thân hoặc bạn bè của bạn mắc chứng OCD bằng thái độ hỗ trợ và thông cảm, tránh tạo điều kiện cho hành vi cưỡng chế, khuyến khích và tham gia vào quá trình điều trị, đồng thời tìm hiểu về chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Mục lục
Các bước[sửa]
Thông cảm và hỗ trợ[sửa]
-
Ủng
hộ
người
thân
của
bạn
về
mặt
tinh
thần.
Sự
hỗ
trợ
tinh
thần
bao
giờ
cũng
là
một
yếu
tố
vô
cùng
quan
trọng,
vì
nhờ
nó
mà
người
ta
có
cảm
giác
kết
nối,
được
yêu
thương
và
che
chở,
yếu
tố
này
lại
càng
cần
thiết
cho
người
mắc
OCD.[2]
- Cho dù bạn không có nhiều kiến thức về sức khỏe tâm thần hoặc không nghĩ rằng mình có khả năng “chữa trị” được chứng rối loạn này, nhưng sự ủng hộ và quan tâm có thể giúp người mắc OCD cảm thấy được tin tưởng và chấp nhận.
- Bạn có thể bày tỏ sự ủng hộ của mình với người thân chỉ bằng cách ở bên cạnh họ khi họ muốn chia sẻ những suy nghĩ, cảm giác hoặc tâm sự về hành vi cưỡng chế của họ. Bạn có thể nói những điều như, “Mình luôn ở bên bạn khi bạn muốn tâm sự bất cứ chuyện gì. Mình có thể uống cà phê hay tìm thứ gì đó ăn khi trò chuyện”.
- Nói với người đó rằng bạn mong muốn điều tốt nhất cho họ, và nếu bạn có nói hoặc làm gì đó khiến họ không vui thì hãy cho bạn biết – điều này sẽ giúp cho người thân của bạn cởi mở với bạn và có cảm giác tin tưởng bạn.
-
Biết
thông
cảm.
Sự
thông
cảm
là
một
yếu
tố
cần
thiết
trong
trị
liệu,
vì
nhờ
nó
mà
người
ta
có
cảm
giác
kết
nối
và
thấu
hiểu;
đây
là
điều
vô
cùng
quan
trọng
khi
giao
tiếp
với
người
mắc
OCD.[3]
Bạn
hãy
cố
gắng
hiểu
những
gì
người
thân
của
bạn
đang
trải
qua.
- Sự thấu hiểu giúp bạn biết cảm thông hơn. Hãy hình dung ra cảnh cứ mỗi bữa ăn người bạn yêu cứ nhất định phải bày biện thức ăn theo cách lạ thường nào đó. Ban đầu có thể bạn cảm thấy hành vi đó rất kỳ quặc; bạn yêu cầu cô ấy không làm như vậy nữa và cằn nhằn hành vi kỳ lạ của cô ấy. Nhưng dần dần khi đã hiểu ra nguyên nhân sâu xa và nỗi sợ hãi ẩn sau đó, bạn sẽ thấy cảm thông hơn.
- Bạn có thể bày tỏ sự thông cảm của mình với những câu như, “Anh biết em đang rất cố gắng và cũng biết rằng em khổ sở vì dù đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không có kết quả, nhất là khi nó không nằm trong tầm kiểm soát của em. Anh không trách rằng dạo này em hay bực bội và bức xúc. Có lẽ em không chỉ đau khổ mà còn giận dữ vì bị mắc kẹt với chứng rối loạn này”.[2]
-
Dùng
cách
giao
tiếp
cảm
thông
và
hỗ
trợ.
Khi
giao
tiếp
với
người
đó,
bạn
cần
bày
tỏ
sự
ủng
hộ,
nhưng
không
khuyến
khích
hoặc
tạo
điều
kiện
cho
những
hành
vi
liên
quan
đến
chứng
OCD
của
họ.[2]
- Đưa ra những bình luận “lấy thân chủ làm trọng tâm”, ví dụ như “Anh rất thông cảm với những gì em đang trải qua lúc này. Em nghĩ điều gì làm cho biểu hiện OCD của em trở nên tệ như vậy? Anh luôn ở bên cạnh để hỗ trợ em và lắng nghe em tâm sự. Anh mong là em sẽ sớm cảm thấy khá hơn”.[2]
- Giúp người thân của bạn đánh giá lại mức độ nghiêm trọng của những suy nghĩ ám ảnh trong đầu cô ấy.[2]
-
Không
phán
xét
hoặc
chỉ
trích
người
đó.
Cho
dù
có
làm
gì,
bạn
luôn
luôn
nên
tránh
phán
xét
và
chỉ
trích
những
ý
nghĩ
ám
ảnh
và
hành
vi
cưỡng
chế
của
người
mắc
OCD.
Những
lời
nhận
xét
và
phê
bình
có
thể
khiến
người
thân
của
bạn
che
giấu
chứng
bệnh
rối
loạn
của
họ.
Điều
này
sẽ
gây
khó
khăn
trong
việc
giúp
họ
điều
trị,
và
còn
khiến
quan
hệ
giữa
hai
bên
trở
nên
xa
cách.[4]
Có
thể
cô
ấy
sẽ
cảm
thấy
thoải
mái
khi
nói
chuyện
với
bạn
hơn
nếu
bạn
có
thái
độ
chấp
nhận.[5]
- Ví dụ về một câu chỉ trích có thể là, “Tại sao em không thể ngừng làm những việc vô nghĩa đó?” Tránh chỉ trích cá nhân để không đẩy người thân của bạn ra xa. Đừng quên rằng người mắc OCD thường không thể kiểm soát được chứng rối loạn này.
- Việc không ngớt chỉ trích có thể khiến người thân của bạn cảm thấy như mình không có khả năng đáp ứng được mong mỏi của bạn. Từ đó họ sẽ thu mình lại và tránh tương tác với bạn.
-
Điều
chỉnh
sự
trông
đợi
của
bạn
để
khỏi
phải
nản
lòng.
Nếu
bạn
nản
chí
hoặc
bực
bội
với
người
thân,
bạn
sẽ
khó
có
thể
hỗ
trợ
họ
một
cách
đầy
đủ
và
hiệu
quả.[5]
- Hiểu rằng người mắc OCD thường phản kháng với sự thay đổi, và sự thay đổi đột ngột có thể khiến các triệu chứng bộc phát.
- Đánh giá sự tiến bộ của người đó so với chính họ, và thúc giục họ thử thách bản thân. Tuy nhiên, bạn đừng đòi hỏi người thân của bạn phải thực hiện một cách hoàn hảo, nhất là khi điều đó vượt quá khả năng của họ.
- Việc so sánh người thân của bạn với những người khác không bao giờ có tác dụng, vì điều đó có thể khiến cô ấy cảm thấy kém cỏi và có thái độ đề phòng.
-
Nhớ
rằng
mỗi
người
có
các
mức
tiến
bộ
khác
nhau.
Các
triệu
chứng
OCD
có
nhiều
mức
độ
nặng
nhẹ
khác
nhau,
và
cũng
có
nhiều
mức
đáp
ứng
khác
nhau
với
việc
điều
trị.[2]
- Hãy kiên nhẫn khi người thân của bạn đang tiếp nhận trị liệu OCD.
- Sự tiến bộ dù chậm vẫn tốt hơn là tái phát, do đó bạn nhớ duy trì sự ủng hộ, và đừng làm nản lòng cô ấy bằng thái độ bực dọc.
- Không nên so sánh hàng ngày, vì những so sánh đó không biểu hiện cho toàn cảnh.
-
Công
nhận
những
tiến
bộ
nho
nhỏ
nhằm
khuyến
khích
người
mắc
OCD.
Công
nhận
những
kết
quả
dù
có
vẻ
nhỏ
bé
để
giúp
người
thân
của
bạn
biết
rằng
bạn
nhìn
thấy
sự
tiến
bộ
của
cô
ấy
và
tự
hào
về
cô
ấy.[2]
Đây
là
một
biện
pháp
hữu
hiệu
khuyến
khích
người
thân
của
bạn
tiếp
tục
cố
gắng.
- Nói những điều như, “Anh thấy ngày hôm nay em bớt rửa tay rồi. Giỏi lắm!”
-
Giữ
khoảng
cách
và
không
gian
giữa
bạn
và
người
thân
của
bạn
khi
cần
thiết.
Bạn
không
nên
cố
gắng
ngăn
chặn
hành
vi
OCD
của
người
thân
bằng
cách
lúc
nào
cũng
ở
bên
cạnh
họ.
Điều
này
không
tốt
cho
bạn
và
cả
người
đó.
Bạn
cần
có
thời
gian
riêng
tư
lấy
lại
sức
để
tiếp
tục
ủng
hộ
và
thông
cảm
cho
người
thân.
- Nhớ rằng khi ở bên cạnh người thân mắc chứng OCD, bạn nên nói về những chuyện không liên quan đến OCD cũng như các triệu chứng của bệnh. Chắc hẳn bạn không muốn chứng OCD là sự kết nối duy nhất giữa bạn và người bạn yêu thương.
Bớt tạo điều kiện cho các hành vi OCD[sửa]
-
Đừng
nhầm
lẫn
giữa
việc
hỗ
trợ
và
tạo
điều
kiện
cho
hành
vi
OCD.
Tránh
nhầm
lẫn
giữa
hai
việc
này
là
rất
quan
trọng.
Tạo
điều
kiện
cho
hành
vi
OCD
có
nghĩa
là
khuyến
khích
hoặc
giúp
người
mắc
OCD
duy
trì
những
hành
vi
cưỡng
chế
của
họ.[5]
Điều
này
có
thể
khiến
các
triệu
chứng
OCD
trầm
trọng
hơn,
vì
làm
như
vậy
là
bạn
đang
củng
cố
các
hành
vi
cưỡng
chế.[5]
- Hỗ trợ không có nghĩa là chấp nhận những hành vi cưỡng chế của người đó mà là nói chuyện với họ về những nỗi lo sợ của họ và tỏ ra thấu hiểu họ, cho dù bạn có nghĩ hành động của họ là kỳ quặc.
-
Không
chiều
theo
hành
vi
cưỡng
chế
để
khỏi
vô
tình
củng
cố
hành
vi
của
người
mắc
OCD.
Không
ít
gia
đình
có
người
thân
mắc
chứng
rối
loạn
ám
ảnh
cưỡng
chế
thường
làm
giúp
hoặc
thậm
chí
bắt
chước
một
số
hành
vi
nào
đó
để
cố
gắng
che
chở
và
giúp
đỡ
người
đó.
Ví
dụ,
nếu
người
thân
của
bạn
có
hành
vi
cưỡng
chế
là
tách
riêng
từng
loại
thức
ăn
trong
đĩa
của
mình,
có
thể
bạn
bắt
tay
vào
làm
giúp
cô
ấy.
Có
lẽ
bạn
nghĩ
rằng
như
vậy
là
biểu
lộ
sự
thông
cảm
và
hỗ
trợ,
nhưng
thực
chất
việc
làm
đó
lại
gây
tác
dụng
ngược.[5]
Hành
vi
đó
là
tạo
điều
kiện
và
củng
cố
hành
vi
cưỡng
chế.
Có
thể
phản
ứng
tự
nhiên
của
bạn
là
nhằm
mục
đích
chia
sẻ
gánh
nặng,
nhưng
làm
như
vậy
là
bạn
đã
khiến
cho
cả
gia
đình
hoặc
mạng
lưới
xã
hội
có
thể
bắt
đầu
“mắc
chứng
OCD”,
trong
đó
tất
cả
mọi
người
đều
tham
gia
vào
những
hành
động
cưỡng
chế.
- Khi giúp người thân thực hiện những hành vi cưỡng chế, bạn đã ngụ ý rằng nỗi lo sợ phi lý của họ là chính đáng và họ nên tiếp tục những hành vi cưỡng chế đó.
- Cho dù khó khăn ra sao, bạn cũng nên tránh tiếp sức cho những hành vi cưỡng chế, vì việc đó sẽ chỉ khuyến khích hành vi của họ.
-
Không
ủng
hộ
bằng
hành
vi
tránh
né.
Bạn
không
nên
liên
tục
giúp
đỡ
người
thân
tránh
né
những
điều
gây
khó
chịu
cho
họ,
đặc
biệt
là
trong
những
hoạt
động
hàng
ngày.[5]
Đây
cũng
là
một
kiểu
tạo
điều
kiện
cho
các
hành
vi
cưỡng
chế.
- Ví dụ, bạn không nên giúp cô ấy tránh những bề mặt bẩn bằng cách không bao giờ đi ăn ở ngoài.
-
Cố
gắng
không
tạo
điều
kiện
cho
các
hành
vi/trình
tự
mang
tính
hệ
thống.
Không
làm
giúp
người
mắc
OCD
những
việc
khiến
họ
tiếp
tục
bị
cuốn
vào
hành
vi
có
hệ
thống.[5]
- Một ví dụ cho hành động sai lầm này là giúp người thân OCD của bạn mua các sản phẩm tẩy rửa mà cô ấy muốn để chùi rửa một cách ám ảnh.
-
Không
điều
chỉnh
thông
lệ
hàng
ngày
của
bạn.
Nếu
bạn
điều
chỉnh
thời
gian
biểu
hàng
ngày
của
mình
để
đáp
ứng
các
triệu
chứng
của
người
thân
mắc
chứng
OCD,
bạn
có
thể
làm
thay
đổi
hành
vi
của
cả
gia
đình
để
chiều
theo
các
hành
vi
OCD
cơ
bản.[5]
- Một ví dụ của hành động này là lùi lại giờ ăn tối để chờ cho người mắc OCD hoàn thành “thủ tục” của họ.
- Một ví dụ khác là bạn cố gắng gánh vác giúp công việc cho người mắc OCD, bởi vì họ khó có thể hoàn thành công việc của mình kịp giờ.
-
Lập
một
kế
hoạch
hành
động
để
giúp
bản
thân
bạn
và
những
người
khác
ngừng
tạo
điều
kiện
cho
những
triệu
chứng
OCD.
Nếu
từ
trước
đến
nay
bạn
vẫn
“đồng
lõa”
với
người
đó,
và
bây
giờ
khi
đã
nhận
ra
điều
này,
bạn
cần
nhẹ
nhàng
rút
lui
khỏi
những
hành
vi
khuyến
khích
đó
và
tiếp
tục
nghe
ngóng.[5]
- Giải thích rằng việc giúp họ như vậy chỉ làm tình hình tệ hơn. Bạn cần chuẩn bị tinh thần, vì người thân của bạn có thể phật ý, và hãy xử lý cảm xúc của bạn khi ở bên cô ấy; bạn phải mạnh mẽ lên!
- Ví dụ, một gia đình có thói quen chiều theo hành vi cưỡng chế khi chờ cho người đó hoàn tất trình tự của họ trước khi ngồi vào bàn ăn có thể lập kế hoạch thay đổi bằng cách không chờ đợi nữa và không rửa tay theo họ nữa.
- Cho dù là kế hoạch hành động gì, bạn cũng cần đảm bảo tính kiên định.
Khuyến khích việc điều trị[sửa]
-
Khuyến
khích
người
đó
hướng
đến
việc
điều
trị.
Một
cách
để
động
viên
người
thân
mắc
chứng
OCD
là
giúp
họ
xác
định
các
mặt
thuận
lợi
và
bất
lợi
của
việc
thay
đổi.[6]
Nếu
người
thân
của
bạn
vẫn
ngần
ngại
tiếp
nhận
điều
trị,
bạn
có
thể
thực
hiện
một
số
việc
như
sau:
- Đem các tài liệu về nhà.
- Động viên người đó rằng việc điều trị là có ích.
- Thảo luận về việc bạn đã giúp sức cho hành vi OCD của họ.
- Giới thiệu nhóm hỗ trợ.
-
Bàn
về
các
lựa
chọn
trong
điều
trị
để
mở
đường
cho
việc
điều
trị
chuyên
khoa.
Sự
hỗ
trợ
của
bạn
là
một
trong
những
yếu
tố
quan
trọng
nhất
để
giúp
đỡ
người
mắc
OCD,
vì
thái
độ
ủng
hộ
của
bạn
giúp
họ
cất
bớt
gánh
nặng
trên
vai
và
giúp
họ
tìm
được
phương
pháp
điều
trị
tốt
nhất
có
thể.
Bạn
nhớ
chú
ý
bàn
bạc
về
các
lựa
chọn
trong
điều
trị
với
người
thân
của
mình
để
gợi
ý
về
việc
điều
trị
chuyên
khoa.
- Nhớ cho người đó biết rằng OCD là một chứng bệnh có khả năng chữa khỏi rất cao, và các triệu chứng khó chịu của họ sẽ giảm đáng kể.
- Bạn có thể hỏi bác sĩ khám tổng quát để biết thêm thông tin về cách điều trị OCD và danh sách các chuyên gia sức khỏe tâm thần gần nơi bạn sinh sống.
- Không gây áp lực cho người thân mắc OCD. Bạn chỉ nên thảo luận về các phương pháp trị liệu khác nhau và phương pháp nào là thích hợp nhất cho trường hợp của họ. Các phương pháp này có thể là thuốc men, liệu pháp nhận thức – hành vi, và sự hỗ trợ cũng như thông hiểu của gia đình. Nhiều loại thuốc cho thấy có hiệu quả trong việc điều trị OCD và có tác dụng kiểm soát các triệu chứng tuy không thể chữa khỏi.
- Liệu pháp nhận thức – hành vi (CBT), liệu pháp tiếp xúc, và ngăn chặn phản ứng là các cách điều trị có thể lựa chọn, có thể kèm theo thuốc hoặc không. Đối với những người mắc OCD, việc tiếp xúc và ngăn chặn phản ứng có thể giúp giảm triệu chứng.[7] Hình thức trị liệu này sẽ dần dần giúp người mắc OCD kiềm chế những hành vi cưỡng chế của họ. Một hình thức trị liệu khác có thể giúp ích cho cả gia đình là liệu pháp gia đình. Đây có thể là nơi an toàn để biểu lộ cảm xúc và sự ủng hộ của bạn.
-
Đi
cùng
người
thân
đến
bác
sĩ
tâm
thần
hoặc
chuyên
gia
tâm
lý
để
giúp
việc
điều
trị
thêm
hiệu
quả.
Để
tìm
ra
cách
điều
trị
hiệu
quả
nhất,
bạn
cần
đến
gặp
bác
sĩ
tâm
thần
(MD
–
tiến
sĩ
y
khoa),
chuyên
gia
tâm
lý
(PhD,
PsyD
–
tiến
sĩ
tâm
lý
học),
hoặc
chuyên
gia
tư
vấn
(LPC
–
cố
vấn
chuyên
nghiệp,
LMFT
–
chuyên
gia
trị
liệu
các
vấn
đề
về
hôn
nhân
gia
đình).
Sự
tham
gia
của
gia
đình
trong
việc
điều
trị
đã
chứng
minh
là
có
hiệu
quả
giảm
nhẹ
các
triệu
chứng
OCD.[7]
- Tốt nhất là bạn nên tìm một người chuyên trị liệu OCD hoặc ít nhất là có kinh nghiệm điều trị OCD. Khi quyết định chọn bác sĩ, bạn nhớ phải hỏi xem bác sĩ đó có kinh nghiệm điều trị OCD không.
- Khuyến khích các thành viên trong gia đình cùng tham gia vào việc điều trị. Nghiên cứu cho thấy sự tham gia của gia đình trong việc can thiệp hành vi hoặc quá trình điều trị OCD có thể giúp người bệnh giảm các triệu chứng.[7]
-
Giúp
người
thân
uống
thuốc
theo
chỉ
định.
Tuy
rằng
ý
nghĩ
về
việc
người
thân
của
bạn
đang
uống
thuốc
điều
trị
tâm
thần
có
vẻ
đáng
sợ,
nhưng
bạn
cần
tin
vào
nhận
định
của
bác
sĩ.
- Không làm sai hướng dẫn sử dụng thuốc của bác sĩ.
-
Tiếp
tục
cuộc
sống
của
bạn
nếu
người
đó
từ
chối
điều
trị.
Có
thể
bạn
nên
từ
bỏ
việc
kiểm
soát
người
thân
mắc
chứng
OCD.
Thừa
nhận
rằng
bạn
đã
làm
hết
sức
mình
nhưng
không
thể
kiểm
soát
hoàn
toàn
hoặc
giúp
đỡ
người
thân
khỏi
bệnh.[11]
- Việc tự chăm sóc bản thân là điều vô cùng thiết yếu khi bạn đang cố gắng chăm sóc người khác. Làm sao bạn chăm sóc cho người khác được khi không thể chăm sóc chính mình?
- Đảm bảo không tiếp sức cho các triệu chứng OCD, thay vào đó bạn nên thỉnh thoảng nhắc nhở người đó rằng bạn luôn ở bên cạnh để giúp đỡ khi họ đã sẵn sàng.
- Điều trên hết bạn cần nhớ là bạn có cuộc sống riêng và bạn có quyền đối với cuộc sống của mình.
Tìm hiểu về chứng OCD[sửa]
-
Xua
tan
những
quan
niệm
sai
lầm
của
bạn
về
chứng
rối
loạn
ám
ảnh
cưỡng
chế
để
có
cách
nhìn
mới
về
người
thân
của
bạn.
Nghiên
cứu
để
hiểu
về
chứng
rối
loạn
này
là
việc
làm
rất
quan
trọng,
bởi
vì
đang
tồn
tại
một
số
quan
niệm
sai
lầm
về
OCD.[5]
Bạn
cần
chống
lại
những
quan
niệm
sai
lầm
này,
vì
chúng
có
thể
chen
vào
và
ngăn
cản
mối
quan
hệ
tốt
đẹp
giữa
bạn
và
người
thân.
- Một trong những quan niệm sai lầm nhất cho rằng người mắc OCD có thể kiểm soát những nỗi ám ảnh và hành vi cưỡng chế của họ. Điều này là không chính xác. Nếu bạn tin rằng họ có thể thay đổi hành vi bất cứ khi nào họ muốn, bạn sẽ chỉ cảm thấy bức xúc khi họ không làm như vậy.
-
Nghiên
cứu
về
chứng
OCD
để
chấp
nhận
tình
trạng
của
người
đó.
Khi
tìm
hiểu
về
chứng
OCD,
bạn
sẽ
cảm
thấy
dễ
dàng
hơn
trong
việc
chấp
nhận
rằng
người
thân
của
bạn
mắc
OCD.[5]
Quá
trình
này
có
thể
sẽ
gian
nan,
nhưng
khi
biết
được
bản
chất
của
sự
việc,
bạn
sẽ
dễ
có
cái
nhìn
khách
quan
hơn
thay
vì
buồn
nản
và
bi
quan.
Sự
chấp
nhận
sẽ
khiến
bạn
làm
việc
có
hiệu
quả
hơn,
giúp
bạn
chuyển
sự
quan
tâm
thành
liệu
pháp
điều
trị
thay
vì
nghiền
ngẫm
quá
khứ.
- Hiểu về các kiểu trình tự và hành vi cưỡng chế phổ biến như: rửa tay, các hành vi tôn giáo (như cầu kinh đúng 15 lần để tránh điều không may có thể xảy ra), đếm và kiểm tra (ví dụ kiểm tra để chắc chắn là cửa đã khóa).[12]
- Những người trẻ tuổi mắc chứng OCD có nhiều khả năng rời xa hoặc tránh né các hoạt động cùng với mọi người do lo sợ về nỗi ám ảnh hoặc hành vi cưỡng chế. Họ cũng gặp khó khăn trong sinh hoạt thường ngày (nấu ăn, dọn dẹp, tắm rửa, v.v…), và nói chung có mức độ lo âu cao hơn.[13]
-
Tiếp
tục
nghiên
cứu
sâu
hơn
về
OCD
để
giúp
người
thân
một
cách
hiệu
quả.
Sự
hiểu
biết
tường
tận
mọi
ngóc
ngách
về
OCD
có
thể
giúp
bạn
hỗ
trợ
cho
người
mắc
chứng
rối
loạn
này.[14]
Bạn
không
thể
hy
vọng
giúp
người
có
chứng
rối
loạn
ám
ảnh
cưỡng
chế
nếu
không
biết
và
hiểu
về
chứng
bệnh
này
ở
mức
độ
nào
đó.
- Có nhiều sách viết về đề tài này, và cũng có vô số các thông tin trên mạng mà bạn có thể tìm đọc.[1] Tuy nhiên bạn cần đảm bảo tìm các nguồn học thuật đáng tin cậy hoặc chuyên về y khoa.
- Bạn cũng có thể tham khảo bác sĩ khám tổng quát hoặc chuyên gia sức khỏe tâm thần để được giải thích về chứng bệnh này.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,0 1,1 http://www.getselfhelp.co.uk/ocd.htm
- ↑ 2,0 2,1 2,2 2,3 2,4 2,5 2,6 http://ir.uiowa.edu/cgi/viewcontent.cgi?article=5798&context=etd
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/James_Bennett-Levy/publication/232006134_Conceptualizing_empathy_in_cognitive_behaviour_therapy_Making_the_implicit_explicit/links/0912f50d3c24ce8a8f000000.pdf
- ↑ https://uta-ir.tdl.org/uta-ir/bitstream/handle/10106/1838/Davis_uta_2502M_10097.pdf?sequence=1&isAllowed=y
- ↑ 5,00 5,01 5,02 5,03 5,04 5,05 5,06 5,07 5,08 5,09 5,10 5,11 http://www.scielo.br/scielo.php?pid=S1516-44462003000100009&script=sci_arttext
- ↑ http://www.getselfhelp.co.uk/docs/Change.pdf
- ↑ 7,0 7,1 7,2 http://www.researchgate.net/profile/Fugen_Neziroglu/publication/222915251_Family_involvement_in_the_behavioral_treatment_of_obsessive-compulsive_disorder_A_preliminary_investigation/links/00463519d32b3d4c7c000000.pdf
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC4198888/
- ↑ http://www.getselfhelp.co.uk/docs/OCritualsDiary.pdf
- ↑ http://www.getselfhelp.co.uk/docs/OCDThoughtRecordSheet.pdf
- ↑ http://www.getselfhelp.co.uk/mobile/docs/BeyondControl.pdf
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/Vladan_Starcevic/publication/236920557_Further_Support_for_Five_Dimensions_of_Obsessive-hie2nh Compulsive_Symptoms/links/0deec51a81218d0584000000.pdf
- ↑ http://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC2291297/
- ↑ http://www.researchgate.net/profile/Vladan_Starcevic/publication/236920557_Further_Support_for_Five_Dimensions_of_Obsessive-Compulsive_Symptoms/links/0deec51a81218d0584000000.pdf