Giai thoại văn học Việt Nam/Mến cảnh lại càng thêm mến cả...

Từ VLOS
Bước tới: chuyển hướng, tìm kiếm

Hoàng tử Hiệu (tên thời trẻ của vua Lê Thánh Tông) một lần dạo chơi trên sông đào vùng Tống Sơn, Thanh Hóa tình cờ gặp một cô gái đang vo gạo bên bến nước. Cảnh đẹp người đẹp khiến hoàng tử tần ngần. Vốn hay chữ, hoàng tử buột miệng đọc:

"Gạo trắng nước trong, mến cảnh lại càng thêm mến cả..."

Câu văn bỏ lửng, nhưng đồ rằng ai cũng hiểu. Cô gái vẫn lặng yên vo gạo. Khi mang gạo về quá bến, mới quay lại đáp:

"Cát lầm gió bụi, lo đời đâu đấy hay lo cho..."

Câu văn cũng bỏ lửng, nhưng tất nhiên hoàng tử không thể không hiểu, càng bội phần cảm mến bởi lời hay ý đẹp.

Cô gái đó là Ngọc Hằng, con gái một vị quốc công, me bị tình phụ nên phiêu dạt đến xứ Thanh. Sau này Lê Thánh Tông lên ngôi và Ngọc Hằng trở thành người vợ hiền của nhà vua.

Xem thêm[sửa]


← Mục lục

Liên kết đến đây