Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Trở nên cảm thông
Từ VLOS
Sự cảm thông liên quan đến quá trình cố gắng thấu hiểu vấn đề của một người nào đó dưới một góc độ khác thay vì dựa trên quan điểm của bản thân. Ngay cả khi bạn đang gặp khó khăn trong quá trình này, bạn có thể hỗ trợ bạn bè và người thân yêu của mình thông qua việc học cách để bộc lộ sự thông cảm. Bạn có thể tiến hành theo những bước sau đây để thực hiện điều này, cùng với việc giữ kín sự hoài nghi hoặc phản ứng tiêu cực của chính mình, bạn sẽ nhận ra rằng bạn có thể phát triển cảm giác cảm thông chân thành hơn mong đợi.
Mục lục
Các bước[sửa]
Bộc lộ Sự cảm thông[sửa]
- Tạo cơ hội để đối phương có thể nói về cảm xúc của mình. Bạn nên yêu cầu được lắng nghe về cảm xúc của họ, hoặc về cách mà họ đang cố gắng đối phó với vấn đề của bản thân. Bạn không cần phải có sẵn giải pháp cho vấn đề của họ. Đôi khi, lắng nghe với sự cảm thông cũng chính là phương pháp giúp đỡ tuyệt vời.
-
Sử
dụng
ngôn
ngữ
cơ
thể
để
bày
tỏ
sự
cảm
thông.
Ngay
cả
khi
bạn
đang
lắng
nghe
đối
phương,
bạn
có
thể
cho
họ
thấy
rằng
bạn
thật
sự
chú
tâm
và
thông
cảm
với
họ
thông
qua
ngôn
ngữ
cơ
thể.
Bạn
nên
quay
mặt
về
phía
đối
phương
thay
vì
về
một
hướng
khác.[1][2]
- Không nên cố gắng làm nhiều việc cùng một lúc, và tránh xa mọi tác nhân gây xao nhãng trong suốt cuộc trò chuyện. Nếu có thể, bạn nên tắt điện thoại để tránh gây gián đoạn.[3]
- Duy trì ngôn ngữ cơ thể cởi mở bằng cách không khoanh chân hoặc khoanh tay. Bạn có thể thả lỏng tay sang hai bên người.[2] Phương pháp này sẽ giúp truyền đạt thông điệp rằng bạn đang tập trung lắng nghe đối phương.
- Nghiêng người về phía người đó. Hành động này sẽ khiến họ cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với bạn.[1]
- Gật đầu khi người đó đang nói. Gật đầu và thực hiện những cử chỉ khích lệ khác sẽ giúp đối phương cảm thấy thoải mái hơn trong suốt cuộc trò chuyện.[1]
- Bắt chước ngôn ngữ cơ thể của đối phương. Điều này không có nghĩa là bạn cần phải sao chép chính xác mọi hành động của người đó, nhưng là hình thành dáng điệu cơ thể tương tự như người đó (ví dụ, đối mặt với người đó khi họ đang đối mặt với bạn, giữ cho đôi chân của bạn hướng về cùng một phía với người đó) sẽ giúp hình thành bầu không khí của sự cảm thông.[1]
-
Lắng
nghe
trước
và
góp
ý
sau.
Trong
nhiều
trường
hợp,
người
đó
chỉ
cần
bạn
lắng
nghe
khi
họ
tiến
hành
khám
phá
cảm
xúc
và
suy
nghĩ
của
mình.
Đây
là
hành
động
thể
hiện
sự
thông
cảm,
ngay
cả
khi
bạn
không
cảm
thấy
rằng
nó
tích
cực
và
hữu
ích.[3]
Thông
thường,
nếu
bạn
đưa
ra
lời
khuyên
khi
người
khác
không
hỏi,
bạn
có
nguy
cơ
khiến
người
đó
cảm
thấy
như
thể
bạn
đang
cố
gắng
biến
trải
nghiệm
của
họ
thành
của
riêng
bạn.[4]
- "Lắng nghe mà không đưa ra giải pháp", theo như tác giả Michael Rooni đã nói, sẽ cho phép bạn cung cấp cho đối phương nơi an toàn để trút bầu tâm sự và xử lý cảm xúc của bản thân. Bạn không cần thiết phải khiến họ cảm thấy bị ép buộc trong việc thực hiện theo lời khuyên của bạn, hoặc như là bạn đang "tiếp quản" vấn đề hoặc tình huống của họ.
- Nếu nghi ngờ, bạn có thể hỏi rằng: "Tôi muốn giúp đỡ bạn khi bạn cần. Bạn có muốn tôi giúp bạn giải quyết vấn đề không, hay là bạn chỉ cần nơi để trút bầu tâm sự? Vì cho dù là như thế nào thì tôi cũng sẽ luôn có mặt bên bạn".[3]
- Nếu bạn đã từng gặp phải trải nghiệm tương tự, bạn có thể giúp đỡ đối phương bằng cách đưa ra lời khuyên thực tiễn hoặc phương pháp để đối phó. Bạn nên trình bày về lời khuyên của mình như thể đây là trải nghiệm cá nhân chứ không phải là một mệnh lệnh. Ví dụ: "Tôi rất lấy làm tiếc vì bạn bị gãy chân. Tôi biết rõ điều này sẽ tệ hại như thế nào vì tôi cũng đã từng bị vỡ mắt cá chân một vài năm trước. Bạn có muốn tôi chia sẻ về cách mà tôi đã thực hiện để đối phó với nó hay không?"
- Hãy chắc chắn rằng bạn không tỏ thái độ như đang ra lệnh cho người đó thực hiện phương án hành động cụ thể nào đó. Nếu bạn muốn đưa ra lời khuyên và đối phương hào hứng muốn biết về nó, bạn có thể diễn đạt nó dưới dạng một câu hỏi thăm dò, chẳng hạn như "Bạn có từng cân nhắc về việc_____?" hoặc "Bạn có nghĩ là sẽ tốt hơn nếu bạn_____?". Những loại câu hỏi này sẽ bày tỏ sự nhìn nhận về khả năng đưa ra quyết định của đối phương và trông có vẻ ít có vẻ hống hách hơn câu nói "Nếu tôi là bạn, tôi sẽ______."[5]
-
Sử
dụng
hành
động
tiếp
xúc
thể
chất
phù
hợp.
Tiếp
xúc
thể
chất
có
thể
đem
lại
sự
an
ủi
khá
lớn,
nhưng
chỉ
khi
nó
phù
hợp
với
phạm
vị
mối
quan
hệ
của
bạn.
Nếu
bạn
quá
quen
với
việc
ôm
lấy
người
đang
cần
sự
đồng
cảm,
bạn
có
thể
tiến
hành.
Nếu
một
trong
cả
hai
không
cảm
thấy
thoải
mái
với
điều
này,
bạn
chỉ
cần
chạm
nhẹ
vào
cánh
tay
hoặc
vai
của
người
đó.[6]
- Bạn nên nhớ rằng một vài người có thể đang cảm thấy dễ bị tổn thương về mặt cảm xúc hoặc đau đớn đến mức không thể tận hưởng cảm giác của một cái ôm ngay lúc đó, ngay cả khi ôm là hành động khá phổ biến trong sự tương tác của cả hai. Bạn nên chú ý đến ngôn ngữ cơ thể của đối phương và phán xét xem liệu họ có đang cởi mở hay không. Bạn cũng có thể hỏi rằng "Một cái ôm liệu có giúp bạn cảm thấy khá hơn không?".
-
Đề
nghị
được
giúp
đỡ
người
ấy
trong
công
việc
hằng
ngày.
Một
người
nào
đó
đang
phải
trải
qua
khoảng
thời
gian
khó
khăn
trong
cuộc
sống
chắc
chắn
sẽ
rất
biết
ơn
sự
hỗ
trợ
của
người
khác
với
công
việc
hằng
ngày
của
mình.
Ngay
cả
khi
người
đó
có
vẻ
xử
lý
chúng
khá
tốt,
cử
chỉ
này
sẽ
biểu
lộ
rằng
bạn
luôn
sẵn
sàng
có
mặt
để
giúp
đỡ
họ.
Bạn
có
thể
yêu
cầu
họ
cho
phép
bạn
đem
thức
ăn
mà
bạn
nấu
từ
nhà
hoặc
mua
từ
nhà
hàng
đến
nhà
họ.
Hỏi
ý
kiến
họ
xem
liệu
bạn
có
thể
giúp
họ
đón
lũ
trẻ
khi
tan
trường
hay
không,
hoặc
là
tưới
vườn
cây
cho
người
đó,
hoặc
hỗ
trợ
họ
theo
cách
khác.[7]
- Đề cập đến một thời điểm cụ thể mà bạn sẽ có mặt để trợ giúp người đó, thay vì hỏi xem liệu khi nào thì họ sẽ cần đến bạn. Điều này sẽ giúp họ bớt phải suy nghĩ và đưa ra quyết định trong khoảng thời gian căng thẳng.
- Hỏi ý kiến trước khi gọi thức ăn. Trong một vài nền văn hóa cụ thể hoặc sau tang lễ, người đó có thể sẽ còn khá nhiều thức ăn trong nhà. Tốt hơn hết là bạn nên giúp họ thực hiện công việc khác.
-
Dựa
vào
tôn
giáo
mà
cả
hai
cùng
chia
sẻ.
Nếu
cả
hai
đều
có
cùng
tôn
giáo
với
nhau
hoặc
chia
sẻ
quan
điểm
chung
về
đời
sống
tâm
linh,
bạn
có
thể
sử
dụng
yếu
tố
này
để
xây
dựng
sự
gắn
kết
với
người
đó.
Đề
nghị
được
cầu
nguyện
cho
người
đó
hoặc
tham
dự
buổi
lễ
nào
đó
với
họ.
- Không nên nhắc đến quan điểm tôn giáo của bản thân trong quá trình bày tỏ sự cảm thông đối với người không cùng chia sẻ điều tương tự.
Tránh xa Một số Sai lầm Phổ biến[sửa]
-
Tránh
tuyên
bố
rằng
bạn
biết
rõ
hoặc
hiểu
rõ
vấn
đề
mà
người
đó
đang
trải
qua.
Ngay
cả
khi
bạn
đã
từng
có
trải
nghiệm
tương
tự,
bạn
nên
nhớ
rằng
mỗi
người
sẽ
có
phương
pháp
đối
phó
khác
nhau.
Bạn
có
thể
mô
tả
về
cảm
giác
của
bạn
trong
trải
nghiệm
đó
hoặc
đưa
ra
lời
khuyên
hữu
ích,
nhưng
bạn
nên
nhớ
rằng
người
đó
có
thể
đang
gặp
phải
khó
khăn
khác
bạn.[7]
- Thay vì vậy, bạn nên nói một điều gì đó như "Tôi chỉ có thể cố gắng tưởng tượng về sự khó khăn mà điều này đang gây nên cho bạn. Tôi đã từng rất buồn khi chú chó nhà tôi qua đời".
- Quan trọng nhất là không bao giờ được tuyên bố rằng vấn đề của bạn nghiêm trọng hơn của người đó (ngay cả khi bạn thật sự cảm thấy như vậy). Bạn có mặt là để hỗ trợ người đó.
-
Tránh
nói
giảm
hoặc
bác
bỏ
cảm
xúc
của
đối
phương.
Bạn
cần
phải
nhận
thức
được
rằng
vấn
đề
mà
họ
đang
gặp
phải
là
sự
thật.
Tập
trung
vào
việc
lắng
nghe
về
chúng
và
giúp
đỡ
họ
trong
việc
đối
phó
với
chúng,
chứ
không
phải
là
nói
với
họ
rằng
chúng
không
đáng
để
quan
tâm.[8]
- Cố gắng không nên vô tình nói giảm hoặc bác bỏ trải nghiệm của người đó. Ví dụ, nếu bạn đang an ủi một người bạn đã mất đi vật cưng của mình bằng cách nói rằng "Tôi rất tiếc vì bạn đã mất đi chú chó của bạn. Ít ra thì mọi chuyện cũng không quá tồi tệ - bạn có thể đã mất đi người thân trong gia đình đó chứ", bạn đang bác bỏ sự đau buồn mà người đó dành cho vật nuôi của họ, ngay cả khi bạn không có ý như vậy. Hành động này có thể khiến họ trở nên do dự trong việc chia sẻ cảm xúc với bạn, hoặc thậm chí là cảm thấy xấu hổ về bản thân.[9]
- Một ví dụ khác của sự chối bỏ đó chính là câu nói có ý tốt theo kiểu "Đừng nghĩ vậy". Ví dụ, nếu bạn của bạn đang gặp rắc rối với hình ảnh cơ thể của mình sau khi trải qua một cơn bệnh nào đó và nói với bạn rằng họ cảm thấy rằng họ không hấp dẫn, bạn không nên hồi đáp bằng câu nói: "Đừng nghĩ vậy chứ! Bạn vẫn xinh đẹp lắm". Điều này sẽ khiến cho người đó nghĩ rằng họ đã "sai" hoặc "tệ hại" vì đã có suy nghĩ này. Bạn có thể thừa nhận cảm xúc của họ mà không đồng ý với nó. Ví dụ: "Tôi nghe bạn nói rằng bạn không thấy bản thân hấp dẫn, và tôi rất tiếc vì điều này đã khiến bạn đau lòng. Chắc phải tồi tệ lắm. Nhưng tôi thật lòng nghĩ rằng bạn trông vẫn rất lôi cuốn".[8]
- Tương tự, không nên nói rằng "ít ra thì cũng không quá tồi tệ như những điều khác mà bạn đang gặp phải".[10] Câu nói này sẽ được nhìn nhận như là lời bác bỏ vấn đề của người đó và đồng thời cũng là lời nhắc nhở về các vấn đề khác mà người đó đang phải đối mặt trong cuộc sống.
-
Tránh
bày
tỏ
niềm
tin
cá
nhân
mà
đối
phương
không
cùng
chia
sẻ.
Người
đó
có
thể
sẽ
không
cảm
thấy
thoải
mái
với
câu
nói
kiểu
này,
hoặc
họ
sẽ
có
cảm
giác
như
bị
xúc
phạm.
Họ
thường
sẽ
cảm
thấy
vô
cảm
hoặc
“mất
tự
do”.
Sẽ
tốt
hơn
nếu
bạn
duy
trì
sự
tập
trung
vào
người
mà
bạn
đang
tương
tác
và
hành
động
mà
bạn
có
thể
thực
hiện
cho
họ.[7]
- Ví dụ, bạn có thể là người có niềm tin tôn giáo khá mạnh mẽ và bạn tin tưởng vào kiếp sau, nhưng người đó thì không. Bản năng của bạn có thể sẽ muốn nói một điều gì đó chẳng hạn như "Ít ra thì bây giờ, người mà bạn yêu thương cũng đã đến một nơi tốt đẹp hơn", nhưng người đó có thể sẽ không nhận được sự an ủi từ điều này.
-
Không
nên
ép
buộc
người
đó
sử
dụng
giải
pháp
mà
bạn
đưa
ra.
Bạn
có
thể
nêu
lên
phương
hướng
hành
động
mà
bạn
nghĩ
rằng
có
thể
khá
hữu
ích
cho
người
đó,
nhưng
bạn
không
nên
gây
căng
thẳng
cho
người
đó
bằng
cách
không
ngừng
nhắc
về
nó.
Có
thể
bạn
nghĩ
rằng
đây
là
giải
pháp
khá
rõ
ràng
và
dễ
dàng,
nhưng
bạn
cũng
nên
hiểu
rằng
đối
phương
có
thể
sẽ
không
đồng
ý
với
chúng.
- Một khi bạn đã trình bày quan điểm của mình, đừng lặp lại nó. Bạn có thể nhắc đến nó một lần nữa khi một thông tin mới mẻ nào đó xuất hiện. Ví dụ, "Tôi biết rằng bạn không muốn sử dụng thuốc giảm đau, nhưng tôi có từng nghe nói về một loại thuốc an toàn và ít gây tác dụng phụ hơn mà bạn có thể dùng. Bạn có muốn biết tên của nó để bạn có thể tự mình nghiên cứu thêm hay không?". Nếu người đó từ chối, không nên tiếp tục nói về nó.
- Duy trì sự bình tĩnh và tử tế. Bạn có thể sẽ nghĩ rằng vấn đề của người đó khá tầm thường và không nghiêm trọng như của bạn. Bạn thậm chí có thể sẽ trở nên ghen tị với một ai đó vì vấn đề của họ quá nhỏ nhặt. Đây không phải là thời điểm phù hợp để nêu lên vấn đề này, và bạn sẽ không bao giờ có cơ hội để làm vậy. Tốt nhất là bạn nên lịch sự chào tạm biệt đối phương và rời khỏi nơi đó, thay vì bộc lộ sự khó chịu của bạn.
- Không nên tỏ thái độ khó khăn hoặc không quan tâm. Nhiều người nghĩ rằng "yêu cho roi cho vọt" là kỹ thuật trị liệu hiệu quả, nhưng đây là hành động hoàn toàn trái ngược với việc thể hiện sự cảm thông. Nếu một ai đó đau khổ hoặc buồn bã trong một khoảng thời gian dài, họ có thể trở nên trầm cảm. Trong trường hợp này, người đó nên đến gặp bác sĩ hoặc nhà trị liệu; cố gắng giúp họ trở nên "cứng rắn hơn" hoặc "tiến bước" sẽ không phải là hành động phù hợp.[11]
-
Không
xúc
phạm
người
đó.
Điều
này
trông
có
vẻ
khá
dễ
hiểu,
nhưng
trong
giai
đoạn
căng
thẳng,
bạn
có
thể
dễ
dàng
mất
kiểm
soát
trước
cảm
xúc
của
mình.
Nếu
bạn
nhận
thấy
bản
thân
đang
tranh
cãi
với
người
đó,
lăng
mạ
người
đó,
hoặc
chỉ
trích
hành
vi
của
họ,
bạn
nên
rời
khỏi
nơi
đó
và
xin
lỗi
họ
một
khi
bạn
đã
bình
tĩnh
lại.
- Bạn cũng không nên đùa vui theo kiểu xúc phạm đến người đang cần sự cảm thông. Họ có thể sẽ cảm thấy yếu đuối và dễ bị tổn thương.
Sử dụng Từ ngữ Hữu ích[sửa]
-
Nhận
thức
rõ
sự
kiện
hoặc
vấn
đề
nào
đó.
Sử
dụng
những
câu
nói
sau
để
giải
thích
lý
do
vì
sao
bạn
lại
tiếp
cận
người
đang
cần
đến
sự
đồng
cảm
nếu
bạn
biết
về
vấn
đề
này
từ
một
người
khác.
Nếu
người
đó
bắt
đầu
cuộc
trò
chuyện,
bạn
có
thể
hồi
đáp
bằng
câu
nói
thể
hiện
sự
nhận
thức
của
bạn
trước
cảm
giác
của
họ.
- "Tôi rất lấy làm tiếc".
- "Tôi nghe rằng bạn đang gặp khó khăn".
- "Điều đó nghe thật đau lòng".
-
Hỏi
thăm
người
đó
về
quá
trình
đối
phó
với
vấn
đề
của
họ.
Một
vài
người
phản
ứng
trước
căng
thẳng
hoặc
đau
buồn
bằng
cách
khiến
bản
thân
bận
rộn
hơn.
Họ
có
thể
đã
không
dành
thời
gian
để
suy
nghĩ
về
trạng
thái
cảm
xúc
của
mình.
Hãy
nhìn
vào
mắt
họ
và
sử
dụng
câu
nói
diễn
đạt
rõ
ràng
rằng
bạn
đang
hỏi
thăm
về
cảm
giác
của
họ,
chứ
không
phải
là
về
cuộc
sống
hằng
ngày
của
họ:
- "Bạn cảm thấy như thế nào?"
- "Mọi việc đang diễn ra như thế nào?"
-
Bộc
lộ
thái
độ
hỗ
trợ.
Bạn
nên
trình
bày
rõ
rằng
bạn
sẽ
luôn
ở
bên
người
đó.
Đề
cập
đến
bạn
bè
hoặc
người
thân
có
thể
giúp
đỡ
họ,
nhắc
họ
nhớ
rằng
mọi
người
sẽ
luôn
có
mặt
khi
họ
cần
đến:
- "Tôi luôn suy nghĩ về bạn".
- "Tôi sẽ luôn có mặt mỗi khi bạn cần".
- "Tôi sẽ liên lạc với bạn vào cuối tuần này để giúp bạn về việc _____".
- Tránh sử dụng câu nói phổ biến "Bạn nhớ cho tôi biết nếu bạn cần tôi thực hiện bất kỳ điều gì". Câu nói này sẽ khiến đối phương phải suy nghĩ về một điều gì đó mà họ có thể trông cậy ở sự giúp đỡ của bạn và họ có thể sẽ không có khả năng thực hiện điều này khi đang trong giai đoạn khó khăn.
-
Cho
đối
phương
biết
rằng
bộc
lộ
cảm
xúc
là
điều
hoàn
toàn
phù
hợp.
Nhiều
người
thường
gặp
khó
khăn
trong
việc
bộc
lộ
cảm
xúc,
hoặc
cảm
thấy
như
họ
đang
trải
nghiệm
cảm
xúc
"sai
trái".
Bạn
có
thể
sử
dụng
những
cụm
từ
sau
để
cho
họ
biết
rằng
đây
là
điều
hoàn
toàn
bình
thường:
- "Bạn có thể khóc nếu bạn muốn".
- "Bạn có thể thực hiện bất kỳ điều gì mà bạn muốn ngay lúc này".
- "Bạn hoàn toàn có thể cảm thấy có lỗi" (hoặc tức giận, hoặc bất kỳ một cảm xúc nào mà người đó vừa mới bộc lộ).
Lời khuyên[sửa]
- Nếu bạn không có kỹ năng trong việc bày tỏ cảm xúc hoặc sự thông cảm, chỉ cần cố gắng cũng có thể cho người mà bạn yêu thương biết rằng bạn đang nỗ lực hết mình vì họ.
- Đồng cảm hoàn toàn khác với thông cảm. Khi bạn bày tỏ sự cảm thông, bạn đang cung cấp sự quan tâm và lo lắng trước sự đau khổ của đối phương, nhưng bạn không nhất thiết phải cảm nhận được nó. Khi bạn thông cảm, bạn đang tích cực hình dung rằng bạn đang trong tình cảnh của người đó – về cơ bản, bạn đang cố gắng để "đặt mình vào tình thế của đối phương". Bạn có thể cố gắng để tưởng tượng về cảm giác của người đó để có thể hiểu rõ hơn về chúng.[12] Không điều nào là "tốt hơn" điều nào, nhưng nhận biết sự khác biệt sẽ giúp ích được cho bạn.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,0 1,1 1,2 1,3 http://business.uni.edu/buscomm/nonverbal/body%20language.htm
- ↑ 2,0 2,1 http://changingminds.org/techniques/body/open_body.htm
- ↑ 3,0 3,1 3,2 http://articles.chicagotribune.com/2012-09-11/features/ct-tribu-weigel-no-solution-listening-20120911_1_solution-advice-body-language
- ↑ http://eqi.org/listen.htm
- ↑ http://psychcentral.com/lib/become-a-better-listener-active-listening/
- ↑ http://changingminds.org/techniques/body/hugging.htm
- ↑ 7,0 7,1 7,2 http://www.wsj.com/articles/SB10001424052748703555804576102020200918158
- ↑ 8,0 8,1 https://www.psychologytoday.com/blog/pieces-mind/201204/understanding-validation-way-communicate-acceptance
- ↑ http://blogs.psychcentral.com/emotionally-sensitive/2012/02/reasons-you-and-others-invalidate-your-emotional-experience/
- ↑ https://www.everplans.com/articles/how-to-express-sympathy-what-to-say-and-what-not-to-say
- ↑ http://www.apa.org/helpcenter/psychotherapy-myths.aspx
- ↑ https://www.psychologytoday.com/blog/hide-and-seek/201505/empathy-vs-sympathy