Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Kiểm soát khi chàm bùng phát
Từ VLOS
Chàm là từ chung dùng để chỉ một số bệnh về da. Có 3 loại dạng bệnh chàm phổ biến nhất là chàm dị ứng (viêm da dị ứng), chàm tiếp xúc (viêm da tiếp xúc) và chàm tổ đỉa.[1] Cách kiểm soát bệnh chàm bùng phát sẽ tùy thuộc vào dạng bệnh. Người bệnh có xu hướng sẽ trải qua các thời kỳ theo chu kỳ khi bị chàm: thời điểm da bình thường, có dấu hiệu và triệu chứng đầu tiên, và chàm bùng phát mạnh.
Mục lục
Các bước[sửa]
Hiểu về các loại bệnh chàm[sửa]
-
Xác
định
yếu
tố
kích
thích
chàm
cơ
địa.
Chàm
cơ
địa
cơ
bản
là
một
phản
ứng
dị
ứng
mãn
tính.
Bệnh
thường
gặp
nhất
ở
trẻ
sơ
sinh
và
trẻ
nhỏ.
Tuy
nhiên,
người
lớn
cũng
có
thể
bị
chàm
cơ
địa.[2]
Bệnh
có
thể
bùng
phát
do
tác
nhân
kích
ứng,
dị
nguyên,
căng
thẳng,
chất
liệu
vải
và
da
khô.[3]
Nếu
bị
dị
ứng
thực
phẩm,
bạn
có
nguy
cơ
cao
bị
chàm
cơ
địa.[4]
- Chàm cơ địa thường di truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và người dễ bị chàm cơ địa cũng dễ bị sốt hoặc hen suyễn.[3]
- Chàm cơ địa ở trẻ sơ sinh thường bắt đầu ở vùng đầu, hai bên má hoặc da đầu của trẻ và có thể lan đến các vùng khác. Chàm có biểu hiện là những mụn nhỏ, đỏ gây ngứa hoặc phát ban có vảy. Khi lan rộng, chàm thường xuất hiện ở khuỷu tay hoặc đầu gối và có thể lan rộng khắp cơ thể, đặc biệt là trẻ sơ sinh. Chàm cơ địa không lây nhiễm.[5]
-
Xác
định
yếu
tố
kích
thích
chàm
tiếp
xúc.
Chàm
tiếp
xúc
(viêm
da
tiếp
xúc)
cũng
là
một
phản
ứng
dị
ứng
nhưng
không
mãn
tính
như
chàm
cơ
địa.
Viêm
da
tiếp
xúc
chỉ
xuất
hiện
khi
da
tiếp
xúc
với
một
tác
nhân
kích
ứng
cụ
thể.
[6]
Các
tác
nhân
kích
ứng
phổ
biến
nhất
là
một
số
kim
loại,
cây
thường
xuân
độc,
xà
phòng
và
thậm
chí
là
nước
hoa
hoặc
mỹ
phẩm
trang
điểm.
Chàm
tiếp
xúc
cũng
không
lây
nhiễm.[6]
- Chàm tiếp xúc cũng biểu hiện là những mụn nước nhỏ, đỏ gây ngứa. Mụn nước có thể chảy dịch và biến thành vùng da đóng vảy.[7]
- Xác định nguy cơ mắc chàm tổ đỉa. Chàm tổ đỉa ít phổ biến hơn chàm cơ địa. Bệnh thường chỉ xuất hiện trên bàn tay và bàn chân. [8] Chàm tổ đỉa bùng phát có thể là do căng thẳng, dị ứng, tiếp xúc quá nhiều với nước, da khô và tiếp xúc với một số kim loại như niken. [9]
Kiểm soát chàm cơ địa[sửa]
-
Thoa
kem
corticosteroid.
Mặc
dù
mất
đến
3
tuần
nhưng
loại
kem
này
giúp
giảm
đáng
kể
tình
trạng
chàm
bùng
phát.
Bác
sĩ
có
thể
kê
đơn
thuốc
mạnh
hơn
thuốc
không
kê
đơn.[11]
- Thời điểm tốt nhất để thoa kem là ngay sau khi tắm. Thoa kem lên vùng da bị chàm.[11]
- Chỉ được dùng kem corticosteroid khi được bác sĩ hướng dẫn vì kem có thể gây tác dụng phụ nghiêm trọng nếu dùng quá lâu trên một vùng da cụ thể.
-
Tắm
bồn
nước
ấm.
Nước
ấm
có
thể
giúp
giảm
triệu
chứng
bệnh
chàm
và
đẩy
chất
độc
ra
khỏi
da.
Trẻ
bị
chàm
cơ
địa
chỉ
nên
tắm
nước
ấm
một
lần
mỗi
ngày
và
không
quá
10
phút.[12]
Có
thể
cho
thêm
một
ít
dầu
tắm
vào
nước
và
thoa
dưỡng
ẩm
hoặc
kem
corticosteroid
cho
trẻ
sau
khi
tắm.
- Keo bột yến mạch cũng hiệu quả trong một số trường hợp. Bạn có thể mua keo bột yến mạch ở hiệu thuốc. Cho keo vào bồn nước ấm và ngâm mình 10-15 phút. [13]
- Khi da bị nhiễm trùng, bạn nên tắm bồn để làm mềm vảy. Nhẹ nhàng chà lớp vảy đi sau khi ngâm mình để có thể thoa kem trực tiếp lên da. [14]
- Không cho xà phòng tắm hoặc các chất phụ gia khác vào bồn tắm để tránh kích ứng da.
-
Hỏi
bác
sĩ
da
liễu
về
việc
tắm
bồn
nước
tẩy.
Tắm
bồn
nước
tẩy
nghe
có
vẻ
hại
da
nhưng
thực
chất
rất
hữu
ích
trong
việc
tiêu
diệt
vi
khuẩn
trên
da
do
chàm
gây
ra.
Nếu
bác
sĩ
đồng
ý,
bạn
có
thể
cho
1/2
cốc
nước
tẩy
gia
dụng
vào
bồn
nước
ấm.
Bạn
hoặc
trẻ
có
thể
ngâm
mình
trong
bồn
nước
tẩy
một
lần
mỗi
ngày
và
không
ngâm
quá
5-10
phút.[15]
- Để pha bồn nước tẩy cho trẻ sơ sinh và trẻ mới biết đi, nên cho 1 thìa cà phê nước tẩy vào 4 lít nước.
- Không thoa nước tẩy trực tiếp lên da. Hành động này có thể gây kích ứng.
-
Loại
bỏ
tác
nhân
kích
ứng.
Mặc
dù
không
dễ
nhưng
việc
loại
bỏ
tác
nhân
kích
ứng
hoặc
dị
nguyên
có
thể
giúp
kiểm
soát
chàm
cơ
địa.
Tác
nhân
kích
ứng
như
xà
bông
cục,
bột
giặt,
nước
hoa
và
khói
thuốc
lá
đều
có
thể
là
nguyên
nhân
khiến
chàm
cơ
địa
bùng
phát.
[3]
- Khi loại bỏ tác nhân kích ứng ảnh hưởng đến người bị chàm cơ địa, bạn nên thử loại bỏ từng tác nhân một. Ví dụ, có thể bắt đầu sử dụng nước giặt quần áo tự nhiên hơn. Nếu nước giặt không phải tác nhân kích ứng, bạn có thể thử đổi xà phòng tắm sang loại khác.[11]
-
Loại
bỏ
dị
nguyên.
Khi
bị
chàm
cơ
địa,
bạn
có
thể
trở
nên
nhạy
cảm
hơn
với
một
số
dị
nguyên,
bao
gồm
thực
phẩm
và
dị
nguyên
trong
không
khí.
Chúng
có
thể
gây
phản
ứng
bình
thường
hoặc
khiến
chàm
cơ
địa
bùng
phát.
Bạn
nên
tìm
cách
xác
định
dị
nguyên
bằng
cách
ghi
chép
nhật
ký
thực
phẩm
để
có
thể
theo
dõi
phản
ứng
dị
ứng
đối
với
thực
phẩm
tiêu
thụ.[3]
- Đối với trường hợp dị ứng thực phẩm, những thực phẩm như lạc, lúa mì, đậu nành, sữa và trứng có thể gây phản ứng dị ứng, bao gồm chàm, ở trẻ nhỏ và người lớn bị chàm cơ địa. [3]
- Bạn cũng có thể bị nhạy cảm với một số dị nguyên trong không khí như lông vật nuôi, phấn hoa và bụi.[3]
- Hỏi bác sĩ về xét nghiệm dị ứng nếu bạn không thể tự xác định tác nhân kích ứng hoặc dị nguyên.
- Một số tình trạng dị ứng thực phẩm, đặc biệt là lạc, có thể gây nguy hiểm đến tính mạng. Nếu nghi ngờ bản thân hoặc trẻ dị ứng với thực phẩm, bạn nên tìm kiếm trợ giúp y tế ngay lập tức.
- Tránh sử dụng một số loại vải. Vải chà xát vào da như len và một số loại vải sợi nhân tạo có thể khiến chàm cơ địa bùng phát. Vì vậy, bạn nên chọn chất liệu vải không chà xát da và mặc quần áo vừa người. Chất liệu vải tự nhiên như cotton, lụa và tre là những lựa chọn thích hợp. Tránh sử dụng vải len. [3]
-
Thoa
kem
dưỡng
ẩm
hoặc
lotion
hai
lần
mỗi
ngày.
Luôn
giữ
ẩm
cho
da
để
hạn
chế
tình
trạng
chàm
bùng
phát.
Bên
cạnh
đó,
dưỡng
ẩm
còn
giúp
làm
mềm
da,
xoa
dịu
cơn
đau
do
chàm.[16]
- Nên chọn loại kem đặc và không hương liệu. Hương liệu có thể kích thích da nếu da bị chàm. Trên thực tế, một số sản phẩm như sáp dưỡng ẩm cũng rất hiệu quả. [16]
-
Thử
áp
dụng
liệu
pháp
quấn
ẩm.
Liệu
pháp
quấn
ẩm
là
quy
trình
đắp
băng
gạc
ẩm
lên
da
vào
buổi
tối
để
xoa
dịu
vùng
da
bị
chàm.
Liệu
pháp
này
giúp
hạ
nhiệt
trên
da,
ngăn
bạn
không
gãi
ngứa
và
giúp
dưỡng
ẩm
cho
da.
[17]
- Đầu tiên, thoa kem corticosteroid lên vùng da bị chàm. Sau đó thoa kem dưỡng ẩm lên khắp người. Nên nhớ rằng kem corticosteroid chỉ nên thoa lên vùng da bị chàm.[18]
- Ngâm khăn tắm, bằng gạc sạch hoặc khăn giấy vào nước có nhỏ một ít dầu tắm không mùi. Quấn khăn ướt quanh vùng da bị chàm, đặc biệt là vùng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất. Bạn có thể sẽ phải quấn toàn bộ cánh tay và chân nếu bị chàm nghiêm trọng. Có thể thử mặc áo ẩm nếu ngực bị kích ứng. [18]
- Tháo băng quấn vào sáng hôm sau. Hoặc bạn cũng có thể quấn băng cả ngày nhưng nhớ tháo khi băng khô.[18]
- Đặt khăn mát, hơi ẩm lên mặt nhưng không quấn quanh mặt. Đắp mặt khoảng 5 phút.[18]
-
Không
gãi.
Hành
động
gãi
khiến
phát
ban
trở
nặng
hơn.
Trên
thực
tế,
gãi
vùng
da
phát
ban
có
thể
khiến
da
dày
lên
và
gây
nhiễm
trùng.[19]
- Nếu khó kiềm chế cơn gãi ngứa, bạn nên cắt ngắn móng tay hoặc dùng băng cá nhân quấn quanh đầu ngón tay.
- Uống thuốc kháng histamin. Thuốc kháng histamine đường uống như Diphenhydramine (Benadryl) có thể giúp giảm ngứa do chàm. Vì thuốc có thể gây buồn ngủ nên tốt nhất hãy uống trước khi đi ngủ.[20]
-
Hỏi
bác
sĩ
về
những
lựa
chọn
khác.
Nếu
chàm
cơ
địa
không
thuyên
giảm
khi
điều
trị
tại
nhà,
bác
sĩ
có
thể
khuyến
nghị
dùng
các
thuốc
thoa
hoặc
thuốc
uống
khác.
Ngoài
ra,
bác
sĩ
có
thể
giới
thiệu
bạn
đến
bác
sĩ
da
liễu
để
được
kê
đơn
các
thuốc
khác.[20]
- Nếu da bị nhiễm trùng hoặc có vết thương hở do gãi, bác sĩ có thể sẽ kê đơn thuốc kháng sinh.
- Bác sĩ có thể kê đơn thuốc corticosteroid dạng thuốc uống hoặc tiêm. Các thuốc này ức chế viêm bằng cách “bắt chước” tác dụng tự nhiên của hormone trong cơ thể với liều lớn hơn. Thuốc cũng có khả năng gây tác dụng phụ và không được khuyến nghị trong trường hợp chàm nhẹ hoặc sử dụng lâu dài.[20][21]
- Một lựa chọn khác đó là kem tái tạo da. Nhóm thuốc ức chế calcineurin (ví dụ như Tacrolimus, Pimecrolimus) có khả năng làm thay đổi hệ miễn dịch khi thoa lên da, giúp giảm tình trạng bùng phát chàm cơ địa. Các thuốc này có thể gây tác dụng phụ nghiêm trọng nên chỉ được dùng trong trường hợp nặng. [20]
Kiểm soát chàm tiếp xúc[sửa]
- Loại bỏ yếu tố kích ứng. Nếu thấy da nổi phát ban khi chạm vào một vật gì đó, bạn nên rửa da thật sạch bằng nước ấm và xà phòng.[22]
- Không gãi. Mặc dù khó kiềm chế nhưng bạn nên tránh gãi hết sức có thể. Gãi sẽ khiến phát bạn trở nặng và có thể gây nhiễm trùng.[22]
- Dùng thuốc kháng histamin. Vì chàm tiếp xúc là một dạng phản ứng dị ứng nên bạn có thể uống thuốc kháng histamin không kê đơn như Loratadine hoặc Cetirizine. Uống thuốc một lần mỗi ngày để kiểm soát triệu chứng.[23]
-
Loại
bỏ
yếu
tố
kích
ứng
và
dị
nguyên.
Tương
tự
như
chàm
cơ
địa,
chàm
tiếp
xúc
có
thể
dùng
phát
do
dị
nguyên
hoặc
yếu
tố
kích
ứng,
ngay
cả
khi
bạn
chỉ
hít
phải
hoặc
ăn
chúng.[23]
Vì
vậy,
bạn
nên
đổi
xà
phòng
tắm
và
nước
giặt
để
xác
định
tác
nhân
kích
thích
là
gì,
đồng
thời
ghi
chép
nhật
ký
thực
phẩm
để
xác
định
thực
phẩm
khiến
chàm
tiếp
xúc
bùng
phát.
- Lưu ý có thể có nhiều hơn hai yếu tố gây ra bệnh chàm. Chàm có thể bùng phát do cả mỹ phẩm trang điểm và kem chống nắng. Bên cạnh đó, đôi khi ánh nắng cũng có thể là yếu tố gây ra chàm khi kết hợp với một yếu tố kích ứng khác.[22]
- Hỏi bác sĩ về xét nghiệm dị ứng áp da. Xét nghiệm áp da là một cách giúp xác định nguyên nhân gây chàm tiếp xúc. Bác sĩ sẽ áp một dị nguyên và yếu tố kích ứng nhất định lên da và bạn sẽ mang theo chúng 48 tiếng. Khi quay lại phòng khám, bác sĩ sẽ xác định bạn phản ứng với tác nhân nào để giúp tránh tiếp xúc về sau.[23]
- Tránh dị nguyên và yếu tố kích ứng. Khi đã xác định được nguyên nhân gây chàm tiếp xúc, bạn cần tránh tiếp xúc với chúng. Ví dụ, nếu một loại nước giặt hoặc xà phòng gây chàm tiếp xúc, bạn sẽ cần đổi sang dùng sản phẩm của thương hiệu khác, tốt nhất là sản phẩm tự nhiên và không hương liệu.[23]
-
Dùng
sản
phẩm
dưỡng
ẩm
thường
xuyên.
Da
được
dưỡng
ẩm
sẽ
ít
bị
chàm.
Bên
cạnh
đó,
dưỡng
ẩm
có
thể
giúp
giảm
đau
do
chàm
bằng
cách
làm
mềm
vùng
da
nứt
nẻ.[23]
- Thoa sản phẩm dưỡng ẩm đặc lên da nhiều lần mỗi ngày.
- Thử quấn ướt. Giống như trường hợp chàm cơ địa, chàm tiếp xúc nặng có thể điều trị bằng cách quấn ướt. Đắp băng gạc hoặc khăn tắm ướt lên vùng da đã thoa dưỡng ẩm qua đêm để xoa dịu da.[23]
- Sử dụng kem steroid. Giống như chàm cơ địa, triệu chứng chàm tiếp xúc có thể giảm bớt nhờ kem steroid. Thoa kem lên vùng da bị chàm sau khi tắm hoặc vào buổi tối.[24]
-
Hỏi
bác
sĩ
về
thuốc
uống
corticosteroid.
Nếu
phản
ứng
quá
nghiêm
trọng,
bạn
nên
hỏi
bác
sĩ
về
việc
dùng
thuốc
uống
corticosteroid.
Thuốc
có
thể
giúp
giảm
viêm
trên
cơ
thể.[24]
- Bạn cũng có thể cần dùng kháng sinh nếu phát ban bị nhiễm trùng.[24]
Kiểm soát chàm tổ đỉa[sửa]
-
Dùng
kem
dưỡng
ẩm
hoặc
thuốc
mỡ.
Kem
và
thuốc
mỡ
đặc
biệt
hữu
ích
trong
trường
hợp
chàm
tổ
đỉa
-
thường
xuất
hiện
trên
bàn
tay
và
bàn
chân.
Bạn
nên
chọn
kem
dưỡng
ẩm
công
thức
chuyên
biệt
cho
da
tay
và
chân.
- Sáp dưỡng ẩm cũng có thể giúp giữ ẩm cho da.
- Bạn có thể mua kem bảo vệ da như Tetrix để giúp giảm tiếp xúc với yếu tố kích ứng da. Kem Tetrix rất hữu ích trong trường hợp bạn phải kiểm soát các chất kích ứng như nước, xi-măng hoặc niken khi làm việc.
-
Sử
dụng
kem
corticosteroid.
Kem
corticosteroid
rất
hiệu
quả
đối
với
bất
kỳ
dạng
chàm
nào.
Bác
sĩ
có
thể
kê
đơn
một
loại
kem
corticosteroid
giúp
điều
trị
tình
trạng
chàm
bùng
phát.[25]
- Thoa kem sau khi tắm hoặc trước khi đi ngủ. Trên thực tế, bạn có thể thoa kem buổi tối rồi đeo găng tay cotton để giữ kem trên bàn tay.[26]
- Không gãi. Gãi sẽ khiến phát ban trở nặng hơn. Bên cạnh đó, mụn nước vỡ ra cũng sẽ khiến phát ban nặng hơn. Để mụn nước tự lành thay vì làm vỡ sẽ giúp da lành lại nhanh hơn.[26]
-
Tránh
nước.
Khác
với
các
dạng
chàm
khác,
nước
có
thể
gây
kích
ứng
chàm
tổ
đỉa.
Vì
vậy,
bạn
nên
tránh
cho
tay
và
chân
tiếp
xúc
với
nước
hết
sức
có
thể.[26]
- Toát mồ hôi có thể khiến chàm bùng phát. Nếu bạn đổ nhiều mồ hôi, bác sĩ có thể kê đơn thuốc giúp hỗ trợ điều trị bệnh.
- Ngoài ra, nên lau tay thật khô nếu tay bị ướt.
-
Tránh
một
số
kim
loại
và
yếu
tố
kích
ứng
khác.
Kim
loại
như
niken,
crom
và
coban
có
thể
khiến
chàm
bùng
phát.
Làm
việc
với
bê
tông
có
thể
khiến
bạn
tiếp
xúc
với
các
kim
loại
này.[9]
Các
hóa
chất
khác
ở
nơi
làm
việc
và
môi
trường
cũng
có
thể
khiến
chàm
bùng
phát.
- Mang găng tay để tránh tiếp xúc tay với yếu tố kích ứng.
-
Sử
dụng
Calamine.
Loại
lotion
này
giúp
xoa
dịu
vùng
da
phát
ban
và
giảm
ngứa.[26]
- Bạn có thể thoa lotion sau khi rửa tay hoặc sau khi tắm.
- Thử ngâm tay trong nước cây phỉ. Bạn có thể mua sản phẩm chăm sóc da từ cây phỉ ở hiệu thuốc. Cây phỉ là chất làm se. Ngâm tay trong nước cây phỉ giúp xoa dịu phát ban và đẩy nhanh quá trình phục hồi.[27]
-
Thử
áp
dụng
các
phương
pháp
giúp
thư
giãn.
Chàm
tổ
đỉa
có
thể
bùng
phát
khi
bạn
căng
thẳng.
Do
đó,
nên
tìm
cách
giảm
mức
độ
căng
thẳng
bằng
cách
kết
hợp
các
thói
quen
giúp
tĩnh
tâm
trong
cuộc
sống
như
tập
thiền.[9]
- Xác định nguyên nhân gây căng thẳng. Xác định nguyên nhân gây căng thẳng, có thể là do công việc hoặc trong cuộc sống, là bước đầu tiên để đối đầu với căng thẳng. Tránh hoặc thay đổi những thứ bạn có thể như phớt lờ tin xấu, và nên cố gắng thay đổi thay độ tiếp nhận những yếu tố gây căng thẳng khác.[28]
- Xác định nguyên nhân gây căng thẳng. Xác định nguyên nhân gây căng thẳng, có thể là do công việc hoặc trong cuộc sống, là bước đầu tiên để đối đầu với căng thẳng. Tránh hoặc thay đổi những thứ bạn có thể như phớt lờ tin xấu, và nên cố gắng thay đổi thay độ tiếp nhận những yếu tố gây căng thẳng khác.[29]
-
Trao
đổi
với
bác
sĩ
về
việc
dùng
kem
hoặc
thuốc
ức
chế
miễn
dịch.
Chàm
tổ
đỉa
là
một
phản
ứng
miễn
dịch
nên
kem
hoặc
thuốc
ức
chế
miễn
dịch
có
thể
giúp
ích.
Một
số
loại
thuốc
thuộc
nhóm
này
gồm
có
Tacrolimus
và
Pimecrolimus.[25]
- Bác sĩ có thể quyết định loại kem hoặc thuốc uống nào hiệu quả hơn trong trường hợp của bạn.
-
Hỏi
bác
sĩ
về
liệu
pháp
ánh
sáng.
Phép
điều
trị
bằng
ánh
sáng
này
có
thể
giúp
giảm
mức
độ
nghiêm
trọng
của
bệnh
chàm,
đặc
biệt
là
khi
dùng
kết
hợp
với
thuốc
để
giúp
bạn
hấp
thụ
ánh
sáng
cực
tím
được
sử
dụng.[25]
- Thông thường, phép điều trị này chỉ được sử dụng khi các phương pháp điều trị khác không hiệu quả.[25]
Lời khuyên[sửa]
- Đi khám bác sĩ nếu nghi ngờ bản thân bị bệnh chàm. Bác sĩ có thể giúp bạn đưa ra kế hoạch điều trị tốt nhất.
Cảnh báo[sửa]
- Đi khám bác sĩ ngay nếu nhận thấy dấu hiệu nhiễm trùng như da đỏ nhiều, da ấm, sưng hoặc có mủ.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ https://www.aad.org/dermatology-a-to-z/diseases-and-treatments/e---h/eczema
- ↑ http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/eczema/basics/definition/con-20032073
- ↑ 3,0 3,1 3,2 3,3 3,4 3,5 3,6 http://www.niams.nih.gov/Health_Info/Atopic_Dermatitis/default.asp
- ↑ https://www.aad.org/dermatology-a-to-z/diseases-and-treatments/a---d/atopic-dermatitis/who-gets-causes
- ↑ http://kidshealth.org/parent/infections/skin/eczema_atopic_dermatitis.html
- ↑ 6,0 6,1 http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/contact-dermatitis/basics/definition/con-20032048
- ↑ http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/contact-dermatitis/basics/symptoms/con-20032048
- ↑ 8,0 8,1 http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/dyshidrosis/basics/definition/con-20026887
- ↑ 9,0 9,1 9,2 9,3 http://www.nlm.nih.gov/medlineplus/ency/article/000832.htm
- ↑ http://emedicine.medscape.com/article/1122527-overview
- ↑ 11,0 11,1 11,2 http://familydoctor.org/familydoctor/en/diseases-conditions/eczema-and-atopic-dermatitis.printerview.all.html
- ↑ http://nationaleczema.org/eczema/child-eczema/infants-toddlers/
- ↑ http://dermnetnz.org/treatments/oatmeal.html
- ↑ http://skincentre.com.au/wet-wraps-eczema-2/
- ↑ https://www.aad.org/dermatology-a-to-z/diseases-and-treatments/a---d/atopic-dermatitis/eczema-bleach-bath-therapy
- ↑ 16,0 16,1 16,2 16,3 https://www.aad.org/dermatology-a-to-z/diseases-and-treatments/a---d/atopic-dermatitis/tips
- ↑ http://www.medscape.com/viewarticle/515440
- ↑ 18,0 18,1 18,2 18,3 http://www.dermnetnz.org/procedures/wet-wraps.html
- ↑ http://kidshealth.org/parent/infections/skin/eczema_atopic_dermatitis.html#
- ↑ 20,0 20,1 20,2 20,3 http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/eczema/basics/treatment/con-20032073
- ↑ http://www.mayoclinic.org/steroids/art-20045692
- ↑ 22,0 22,1 22,2 22,3 22,4 http://acaai.org/allergies/types/skin-allergies/contact-dermatitis
- ↑ 23,0 23,1 23,2 23,3 23,4 23,5 https://www.aad.org/dermatology-a-to-z/diseases-and-treatments/a---d/contact-dermatitis/diagnosis-treatment-and-outcome
- ↑ 24,0 24,1 24,2 http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/contact-dermatitis/basics/treatment/con-20032048
- ↑ 25,0 25,1 25,2 25,3 http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/dyshidrosis/basics/treatment/con-20026887
- ↑ 26,0 26,1 26,2 26,3 http://www.nhs.uk/Conditions/pompholyx/Pages/Introduction.aspx
- ↑ http://www.mayoclinic.org/diseases-conditions/dyshidrosis/basics/lifestyle-home-remedies/con-20026887
- ↑ http://www.mayoclinic.org/healthy-lifestyle/stress-management/basics/stress-relief/hlv-20049495
- ↑ http://www.mindbodygreen.com/0-16452/6-simple-meditation-techniques-for-real-people.html