Giai thoại văn học Việt Nam/Nguyệt cung linh đạn

Từ VLOS
Bước tới: chuyển hướng, tìm kiếm

Mạc Đĩnh Chi đi sứ triều Nguyên. Vua Nguyên thấy Mạc Đĩnh Chi tướng người xấu xí, ý tứ coi khinh người Việt, muốn thử tài bèn ra vế đối:

"Nhật hỏa vân yên, bạch đán thiêu tàn ngọc thỏ."

(Mặt trời là lửa, mây là khói, ban ngày đốt cháy vầng trăng.)

Mặc Đĩnh Chi hiểu ý tứ hống hánh của người Nguyên, đối lại:

"Nguyệt cung linh đạn, hoàng hôn xạ lạc kim ô."

(Trăng là cung, sao là đạn, chiều tối bắn rơi mặt trời.)

Câu đối ra đã hay, mà câu đối lại xét về ý nghĩa còn hay hơn, lời lẽ khoáng đạt hơn, đồng thời thể hiện được ý chí cương trường của người Việt. Vua Minh nể tài, mang lễ nghi trọng thể để đối đãi sứ thần.

Xem thêm[sửa]


← Mục lục

Liên kết đến đây