Chủ đề nóng: Phương pháp kỷ luật tích cực - Cổ học tinh hoa - Những thói hư tật xấu của người Việt - Công lý: Việc đúng nên làm - Giáo án Điện tử - Sách giáo khoa - Học tiếng Anh - Bài giảng trực tuyến - Món ăn bài thuốc - Chăm sóc bà bầu - Môi trường - Tiết kiệm điện - Nhi khoa - Ung thư - Tác hại của thuốc lá - Các kỹ thuật dạy học tích cực
- Dạy học phát triển năng lực - Chương trình giáo dục phổ thông
Dạy chó ngừng sủa
Từ VLOS
(đổi hướng từ Dạy Chó Ngừng Sủa)
Chó là loại thú cưng lý tưởng và để bầu bạn thì thật tuyệt vời, nhưng ngay cả một chú chó ngoan nhất đôi khi cũng sủa liên tục không chịu ngừng. Có nhiều nguyên nhân khiến chó sủa, và hành vi rắc rối này không những gây phiền toái mà ở nhiều nơi còn bị coi là phạm luật. Bước đầu tiên để dạy chó của bạn ngừng sủa là tìm ra điều gì khiến nó gây ồn ào như vậy. Khi đã biết tại sao chó sủa, bạn sẽ biết phải làm gì để nó ngừng lại. Việc biết cách bảo chó ngừng sủa sẽ giúp cho không gian cộng đồng được yên tĩnh và bạn không bị rắc rối với luật pháp.
Mục lục
Các bước[sửa]
Kiểm soát Kiểu Sủa Đòi hỏi[sửa]
-
Ngừng
đáp
ứng
yêu
cầu.
Còn
được
gọi
là
“sủa
thu
hút
sự
chú
ý”,
kiểu
sủa
đòi
hỏi
là
vấn
đề
mà
chủ
nuôi
chó
thường
gặp.
Bước
đầu
tiên
để
trị
kiểu
sủa
đòi
hỏi
là
ngừng
cho
chó
thứ
nó
muốn
mỗi
khi
sủa.
Tất
nhiên
việc
này
cần
có
thời
gian
huấn
luyện,
nhất
là
khi
chó
của
bạn
bao
nhiêu
năm
nay
đã
quen
"được
thưởng"
mỗi
khi
sủa.[1]
- Cố gắng phân biệt giữa tiếng sủa đòi đi vệ sinh (có quyền lên tiếng) và tiếng sủa mỗi khi chó đòi hỏi những việc lặt vặt như lên ghế xô pha hoặc được chú ý hơn.[2]
- Không bao giờ nhân nhượng, dù chó có sủa dai đến đâu đi nữa. Bất cứ sự nhượng bộ nào trước kiểu sủa đòi hỏi của chó sẽ đều phá hỏng tiến triển mà bạn có thể đã đạt được.[1]
-
Phớt
lờ
tiếng
sủa.
Kiểu
sủa
đòi
hỏi
hoặc
thu
hút
sự
chú
ý
có
thể
là
cách
duy
nhất
mà
chó
biết
thể
hiện.
Ngay
cả
khi
đã
ngừng
đáp
ứng
yêu
cầu
của
nó,
có
lẽ
bạn
vẫn
cần
một
thời
gian
mới
phá
vỡ
được
thói
quen
đó.
Trong
thời
gian
này,
tốt
nhất
là
bạn
nên
phớt
lờ
hành
vi
đòi
hỏi
của
chó
thay
vì
trừng
phạt
nó.[2]
- Trong suy nghĩ của chó, ngay cả tiếng bạn la hét bảo nó im lặng cũng là sự quan tâm. Nếu bạn mất kiên nhẫn và quát mắng, có khi lần sau chó còn sủa lâu hơn vì đã quen được đáp lại (cho dù là đáp lại một cách tiêu cực).[3]
- Khi chó sủa, bạn đừng quát mắng hay dỗ dành hoặc đáp ứng thứ nó muốn. Thậm chí cũng đừng nhìn nó. Chiến thuật tốt nhất là tự làm mình xao lãng, chẳng hạn như đọc sách báo cho đến khi chú chó của bạn bình tĩnh lại hoặc đã “hết hơi”.[3]
-
Thưởng
cho
chó
vì
hành
vi
tốt.
Cuối
cùng
khi
chó
đã
biết
ngừng
sủa,
quan
trọng
là
bạn
cần
thưởng
cho
sự
im
lặng
của
nó.
Dần
dần
chú
chó
của
bạn
sẽ
học
được
rằng
im
lặng
và
nghe
lời
sẽ
có
kết
quả
tốt
hơn
là
làm
nhặng
lên
và
sủa.[3]
- Cầm sẵn món yêu thích của chó trong tay để thưởng mỗi khi nó ngừng sủa. Phần thưởng cần được đưa ra ngay khi chó thực hiện được việc bạn mong muốn để tạo hiệu quả cao nhất khi dạy chó.[3]
- Khen chó khi nó thôi sủa. Nói “Ngoan!” và thết đãi chó món khoái khẩu của nó.[3]
- Khi chó đã học được rằng im lặng thì được thưởng còn sủa thì bị phớt lờ, bạn cần dần dần kéo dài thời gian chó phải im lặng trước khi được thết đãi. Ví dụ khi chó đã vượt qua giai đoạn đầu tiên ngừng sủa và được thưởng, bạn nên kéo dài thời gian chó phải im lặng mỗi ngày thêm vài giây sau đó lên đến một hoặc hai phút trước khi thưởng cho chó.[3]
- Để có kết quả tốt nhất, bạn nên thay đổi khoảng thời gian chó phải giữ im lặng trước khi thưởng cho nó. Như thế chó sẽ không còn quen được thưởng sau một thời gian nhất định, và nó sẽ giữ im lặng để chờ đợi. Ví dụ, sau vài tuần huấn luyện, bạn nên thay đổi thời gian bắt chó im lặng có khi thì 20 giây, có khi lên đến một phút, lúc lại 30 hoặc 40 giây.[3]
-
Thay
thế
bằng
một
hành
vi
khác.
Một
trong
những
phương
pháp
tốt
nhất
để
huấn
luyện
loài
vật
bỏ
tật
xấu
là
dạy
chúng
một
hành
vi
khác.
Nhờ
đó
thay
vì
bức
xúc
và
khó
chịu
vì
không
được
đáp
ứng,
chó
của
bạn
rốt
cuộc
sẽ
hiểu
rằng
nếu
muốn
được
như
ý,
nó
sẽ
phải
thực
hiện
hành
vi
khác
được
hoan
nghênh
hơn.[2]
- Dạy chó hành vi thay thế có thể mất nhiều thời gian, nhưng đó là cách tốt nhất để khuyến khích hành vi tốt. Thay vì đáp ứng mỗi lần chó sủa ồn ào đòi được chơi cùng, bạn có thể dạy chó đem món đồ chơi yêu thích của nó đến đặt trên sàn cho bạn.[2]
- Bạn cũng có thể ngăn hành vi xấu của chó bằng cách giảm khả năng dẫn đến tình huống như vậy. Ví dụ như nếu chú chó của bạn sủa đòi bạn nhặt giúp mỗi lần quả bóng của nó lăn vào gầm ghế xô pha, bạn hãy thử cho thứ gì đó vào gầm ghế để chặn đồ chơi của chó lăn vào đó.[2]
- Tiếp tục huấn luyện. Bạn đừng ngưng dạy chó bỏ kiểu sủa gây chú ý. Tiếp tục huấn luyện cho đến khi chó bỏ tật sủa đòi hỏi/gây chú ý về mọi thứ. Cuối cùng, chó của bạn sẽ học được cách kiên nhẫn chờ đợi khi muốn chơi, ăn hoặc được vuốt ve.[2]
Trấn an Cảm giác Lo lắng vì Xa cách[sửa]
-
Nhận
biết
chứng
lo
lắng
vì
xa
cách.
Chứng
lo
lắng
vì
xa
cách
ở
chó
có
nhiều
dạng,
nhưng
biểu
hiện
thường
thấy
nhất
là
phá
hoại
đồ
đạc
và
sủa
không
ngừng.
Những
hành
vi
này
đặc
biệt
xảy
ra
khi
chủ
của
chó
đi
làm
hoặc
ra
khỏi
nhà,
và
nếu
chó
không
phá
hoại
thì
một
số
chủ
nuôi
chó
có
thể
cũng
không
biết
là
chó
của
mình
mắc
chứng
lo
lắng
vì
xa
cách.[1]
Những
dấu
hiệu
của
hội
chứng
lo
lắng
vì
xa
cách
cần
lưu
ý
bao
gồm:
- bám theo bạn từ phòng này sang phòng khác, dù bạn chỉ vắng mặt vài giây[1]
- run rẩy, thở hổn hển hoặc kêu rít khi bạn chuẩn bị rời khỏi nhà[1]
- đi vệ sinh bậy ở trong nhà khi bạn vắng mặt[4]
- gặm các vật dụng trong nhà khi bạn không có mặt[4]
- cào hoặc "đào bới" trên sàn, tường hoặc cửa ra vào khi bị bỏ lại một mình[4]
- có thể hàng xóm của bạn phàn nàn về tiếng chó sủa hoặc tru khi bị bỏ lại nhà một mình[4]
-
Thử
dùng
phương
pháp
điều
kiện
hóa
ngược.
Điều
kiện
hóa
ngược
là
phương
pháp
điều
trị
phổ
biến,
đặc
điểm
là
huấn
luyện
cho
chó
biết
liên
hệ
điều
đáng
sợ
với
phần
thưởng.
Trong
trường
hợp
lo
lắng
vì
xa
cách,
thay
vì
sợ
một
người
hoặc
vật
gì
đó,
chó
lại
sợ
ở
một
mình.
Để
chống
lại
điều
kiện
lo
lắng
vì
xa
cách,
bạn
sẽ
cần
phải
dạy
chó
của
bạn
liên
hệ
việc
ở
một
mình
với
thứ
gì
đó
mà
nó
thích
thú
(món
khoái
khẩu
chẳng
hạn).[4]
- Mỗi lần ra khỏi nhà, bạn thử cho chó một món đồ chơi có thức ăn bên trong. Một thứ gì đó rỗng để có thể nhét vào đó món yêu thích của chó, phô mai dạng xịt hoặc bơ đậu phộng ít béo có thể khiến chú chó của bạn bận tâm ít nhất 20 -30 phút, như vậy là đủ thời gian cho nó quên đi nỗi sợ bị rời xa chủ.[4]
- Khi về nhà, bạn lấy lại hoặc giấu đi món đồ chơi bí ẩn đó để chú chó của bạn quen với việc nó chỉ có được món đó khi bạn ra khỏi nhà.[4]
- Lưu ý rằng thông thường phương pháp điều kiện hóa ngược chỉ có hiệu quả đối với trường hợp nhẹ. Mặc dù chắc chắn chó vẫn thích thú với món đồ chơi bí ẩn, có thể bạn cần đến những liệu pháp mạnh hơn nếu chú chó của bạn mắc chứng lo lắng vì xa cách ở mức độ trung bình hoặc nặng.[4]
-
Luyện
cho
chó
bớt
nhạy
cảm
với
sự
cô
đơn.
Nếu
chó
của
bạn
mắc
chứng
lo
lắng
vì
xa
cách
ở
mức
độ
trung
bình
hoặc
nặng
thì
khó
mà
chữa
được
trong
thời
gian
ngắn.
Một
phương
pháp
tốt
để
giúp
chó
quen
với
cô
đơn
là
dần
dần
giảm
sự
nhạy
cảm
của
nó
trước
việc
ở
một
mình,
đồng
thời
khẳng
định
rằng
bạn
chuẩn
bị
rời
đi
không
có
nghĩa
là
bỏ
rơi
nó.
Đây
là
một
quá
trình
chậm,
mất
nhiều
tuần
thực
hành
và
phải
kiên
trì,
nhưng
sẽ
có
hiệu
quả
về
lâu
dài.[4]
- Xử lý lo lắng của chó trước khi chủ đi bằng cách cho nó thấy các dấu hiệu bạn sắp ra khỏi nhà, ví dụ như mặc áo khoác hoặc lắc chìa khóa. Thử thực hiện các động tác này vào những thời gian khác nhau trong ngày mà không thực sự ra khỏi nhà.[4]
- Dạy chó trở nên thoải mái hơn với việc ở một mình bằng cách tập “ở khuất tầm nhìn”. Việc này bao gồm dạy chó ngồi hoặc nằm xuống, sau đó bạn ra khỏi phòng hoặc đi khỏi tầm nhìn của chó.[4]
- Khi chó đã bắt đầu quen với việc không nhìn thấy bạn, thử đóng cửa lại để ngăn không cho nó đến gần bạn, đồng thời dần dần kéo dài khoảng thời gian bạn ở bên ngoài phòng hoặc ở đằng sau cánh cửa đóng kín.[4]
- Việc huấn luyện khuất tầm nhìn nên bắt đầu với các cửa bên trong nhà như cửa phòng tắm hoặc phòng ngủ. Đừng cố gắng thực hiện ngay ở cửa chính, vì việc đó có thể khiến chú chó của bạn cảnh giác.[4]
- Sau vài tuần, bạn nên tiến đến đi khỏi tầm nhìn ở lối ra. Tuy nhiên bạn cũng chỉ nên sử dụng cửa phụ (nếu có) thay vì cửa mà bạn vẫn thường dùng để ra khỏi nhà đi làm. Ví dụ, thay vì dùng cửa trước hoặc cửa ra garage, bạn thử dùng cửa sau.[4]
- Trong thời gian huấn luyện cho chó không nhìn thấy mình, bạn nên kết hợp các phương pháp điều kiện hóa ngược như cho chó đồ chơi bí ẩn để đánh lạc hướng. Thử dùng thêm cách này khi bạn ở đằng sau cánh cửa đóng kín hoặc đi ra bằng lối cửa sau trong ít nhất 10 -20 giây mỗi lần.[4]
-
Hãy
kiên
nhẫn.
Phải
mất
nhiều
thời
gian
huấn
luyện
và
thực
hành
để
dạy
cho
chó
quen
với
sự
vắng
mặt
lâu
của
bạn.
Hầu
hết
hành
vi
lo
lắng
của
chó
xảy
ra
trong
vòng
40
phút
đầu
tiên
khi
bạn
đi
khỏi,
và
sẽ
phải
mất
rất
nhiều
lần
huấn
luyện
bạn
mới
có
thể
đạt
được
thời
gian
vắng
mặt
đến
40
phút
một
cách
thoải
mái.[4]
- Chỉ nên tăng thời gian vắng mặt của bạn vài giây mỗi lần huấn luyện. Thời gian vắng mặt chỉ lâu hơn một chút cũng có thể khiến chó của bạn nháo nhác và kích thích các phản ứng hoảng loạn của nó.[4]
- Một khi chó đã thoải mái với việc ở một mình đến 90 phút, nó sẽ chịu được thời gian cô độc đến bốn hoặc tám tiếng. Tuy nhiên trong giai đoạn đầu trước khi đạt đến mức độ dễ chịu đó, tốt nhất là bạn nên "thử" chó của bạn trong bốn tiếng thay vì ngay lập tức bỏ nó ở nhà suốt cả ngày làm việc (nếu có thể).[4]
- Nếu kiên trì huấn luyện và thực hành nhiều lần vào mỗi ngày cuối tuần và ít nhất hai lần mỗi ngày trong tuần (trước khi đi làm và vào buổi tối), bạn có thể hoàn thành việc huấn luyện trong vòng chưa đến một tháng.[4] Tuy nhiên, mỗi chú chó mỗi khác, và chó của bạn có thể cần thời gian huấn luyện dài hơn hoặc mỗi ngày huấn luyện nhiều lần hơn.
- Hãy kiên nhẫn, và nhớ là chú chó của bạn làm om sòm lên như thế chỉ là vì nó yêu quý bạn và lo sợ bạn bỏ rơi nó.[4]
-
Cân
nhắc
các
biện
pháp
khác.
Nếu
chó
của
bạn
hoàn
toàn
không
bình
tĩnh
được
mặc
dù
bạn
đã
huấn
luyện,
hoặc
chủ
nhà
hay
hàng
xóm
của
bạn
mất
kiên
nhẫn
với
hành
vi
phiền
nhiễu
của
nó,
có
thể
bạn
cần
cân
nhắc
đến
các
biện
pháp
thay
thế.[4]
- Tìm hiểu xem liệu bạn có thể đem chó đi làm không (tùy vào nơi làm việc của bạn). Điều này có lẽ không được lý tưởng cho lắm, nhưng nhiều văn phòng cũng thân thiện với chó, nhất là khi bạn trình bày hoàn cảnh với sếp.[4]
- Sắp xếp nhờ bạn bè hay người nhà trông giúp chó khi bạn đi vắng. Hầu hết các chú chó chỉ cảm thấy lo lắng vì xa cách khi bị bỏ lại một mình. Nói cách khác, nếu có ai đó bên cạnh thì chắc sẽ ổn.[4]
- Suy nghĩ về việc huấn luyện chó ở trong thùng gỗ thưa. Mức độ thành công của cách huấn luyện này thay đổi tùy theo từng trường hợp. Một số chú chó sợ hãi khi ở trong thùng, nhưng số khác lại coi cái thùng là không gian an toàn của mình và yên tâm là một lúc nào đó chủ sẽ về nhà mở thùng ra.[4]
- Tìm sự trợ giúp của chuyên gia huấn luyện chó nếu tất cả mọi biện pháp trên đều không thành công. Chuyên gia huấn luyện chó sẽ biết giúp chó của bạn theo cách tốt nhất. Bạn có thể tìm trên mạng chuyên gia huấn luyện chó gần nơi bạn ở hoặc nhờ bác sĩ thú y giới thiệu.[4]
Ngăn chặn Kiểu Sủa Báo động[sửa]
- Nhận biết tiếng sủa báo động. Sủa báo động là kiểu sủa khi chó nhận ra kẻ xâm nhập. Mặc dù việc sủa kẻ thực sự xâm nhập là hữu ích và có khi còn cứu sinh mạng con người, nhưng khi sủa những người mà chó cho là kẻ xâm nhập như người đưa thư, người giao hàng hay thậm chí là hàng xóm đi ngang qua có thể gây phiên toái và rắc rối.[1]
-
Dạy
chó
biết
hiệu
lệnh
im
lặng.
Cách
tốt
nhất
để
chế
ngự
kiểu
sủa
báo
động
là
dạy
chó
im
lặng
theo
mệnh
lệnh.
Cũng
như
mọi
mục
tiêu
huấn
luyện
khác,
đây
là
quá
trình
mất
nhiều
thời
gian,
đồng
thời
đòi
hỏi
sự
kiên
nhẫn
và
bền
bỉ.
Nhưng
nếu
bạn
chịu
đầu
tư
thời
gian
và
công
sức
thì
ngay
cả
một
chú
chó
có
“ý
thức
chủ
quyền”
cao
nhất
cũng
sẽ
học
được
cách
cư
xử
đúng.[1]
- Khi chú chó của bạn bắt đầu sủa báo động, hãy giơ món khoái khẩu của nó ra sau ba hoặc bốn tiếng sủa. Động tác này sẽ thu hút sự chú ý của nó và gần như đánh lạc hướng của nó khỏi “kẻ xâm nhập”.[1]
- Chờ cho đến khi chó ngưng sủa. Bạn chỉ cần kiên nhẫn và tiếp tục giơ ra phần thưởng của nó.[1]
- Khi chó ngừng sủa, hãy nói “im lặng” với ngữ điệu bình tĩnh nhưng nghiêm khắc và thết đãi nó.[1]
- Lặp lại quá trình này cho đến khi chú chó của bạn biết liên hệ từ “im lặng” với việc nó ngừng sủa. Khi chó đã thực hiện thành công ít nhất 10 lần như vậy, bạn có thể ra lệnh cho nó im lặng mà không giơ món thết đãi ra. Nếu chó vẫn tuân theo mệnh lệnh của bạn, bạn hãy thưởng cho nó. Nếu chó không nghe lời, bạn cần phải huấn luyện thêm nhiều lần nữa bằng cách giơ món khoái khẩu ra cho nó thấy.[1]
- Cuối cùng chú chó của bạn sẽ học được cách im lặng khi nghe hiệu lệnh mà không cần thết đãi. Tuy nhiên, ngay cả khi đã đạt được mục tiêu huấn luyện này bạn vẫn nên khen chó bằng lời nói khi nó ngừng sủa.[1]
-
Áp
dụng
hiệu
lệnh
im
lặng.
Khi
chó
đã
học
được
hiệu
lệnh
im
lặng
trong
các
buổi
huấn
luyện,
bạn
cần
áp
dụng
mệnh
lệnh
này
trong
tình
huống
thực
tế.
Bạn
có
thể
thực
hiện
việc
này
bằng
cách
nhờ
một
người
bạn
đóng
sầm
cửa
xe
trước
nhà
bạn,
lắc
thùng
thư
cho
kêu
lách
cách
hoặc
tiến
đến
trước
cửa
nhà.[1]
- Chuẩn bị sẵn sàng món khoái khẩu của chó mỗi khi bạn của bạn tiến đến cửa nhà. Ngay cả khi đã vượt qua giai đoạn thưởng đồ ăn cho chó khi huấn luyện, bạn vẫn có thể cần sử dụng món yêu thích của chó khi áp dụng vào tình huống thực tế với “kẻ xâm nhập” thực sự.[1]
- Khi bạn nhờ người tiến đến cửa giả vờ làm người đưa thư, điều nhất thiết là người đó không bỏ đi cho đến khi chú chó của bạn ngưng sủa. Nếu bạn của bạn rời khỏi khi chó vẫn đang sủa, nó sẽ tưởng là tiếng sủa của nó đuổi được người lạ.[1]
Ngăn chặn Kiểu Sủa Bộc phát/Sủa vì Buồn chán[sửa]
- Nhận biết tiếng sủa bộc phát hoặc sủa vì buồn chán. Nếu chú chó của bạn sủa vu vơ không có lý do, hoặc thường sủa khi ở một mình (trong sân chẳng hạn), có lẽ là nó đang buồn chán. Chó sủa khi bị bỏ lại một mình có thể là do hội chứng lo lắng vì xa cách, nhưng thông thường có kèm theo những triệu chứng khác, chẳng hạn như hành vi phá hoại, đi vệ sinh bừa bãi, và bám theo bạn từng bước khi bạn ở nhà. Các dấu hiệu thường gặp của kiểu sủa vì buồn chán bao gồm:
-
Cho
chó
vận
động
nhiều
hơn.
Việc
tập
luyện
và
thời
gian
chơi
đùa
là
các
liệu
pháp
tốt
nhất
để
trị
kiểu
sủa
bộc
phát
và
buồn
chán.
Mặc
dù
dẫn
chó
đi
dạo
tất
nhiên
là
một
phần
quan
trọng
của
việc
tập
thể
dục
cho
chó
(ngay
cả
khi
nhà
bạn
có
sân
với
hàng
rào
bao
quanh),
nhưng
như
thế
vẫn
chưa
đủ.
Bạn
có
thể
thử
cho
chó
chạy
qua
chạy
lại
giữa
hai
người
trong
khoảng
10
-20
phút,
đuổi
theo
quả
bóng
hoặc
đồ
chơi,
hoặc
dẫn
chó
chạy
bộ
mỗi
sáng
trước
khi
bạn
đi
làm.[1]
- Cho chó tập 20 phút bài tập cường độ cao mỗi ngày là để đảm bảo cho sức khỏe tinh thần và thể chất của chó, đồng thời có thể giúp giảm những hành vi phiền nhiễu như sủa vì buồn chán.[1]
- Bạn cũng nên dành thời gian mỗi ngày để chơi với chó. Bạn có thể chơi trò trốn tìm, hoặc ném bóng xung quanh cho chó đuổi theo và lấy quả bóng về.[1]
-
Dạy
chó
làm
trò.
Học
và
thực
hành
các
trò
khéo
là
một
cách
tuyệt
vời
để
ngăn
chặn
sự
buồn
chán
cũng
như
hành
vi
sủa
bộc
phát
ở
chó.
Các
trò
khéo
đòi
hỏi
sự
tập
trung
chú
ý
và
các
bài
học
ghi
nhớ,
nhờ
đó
chú
chó
của
bạn
sẽ
bận
rộn
cả
thể
chất
và
tinh
thần.[1]
- Khi chú chó của bạn đã học được vài trò, bạn nên cho nó biểu diễn hàng ngày. Như vậy nó sẽ nhớ được các trò đã học và cũng giúp nó bận rộn.[1]
- Tìm trò tiêu khiển cho chó. Ngoài tập thể dục, việc tạo ra các trò tiêu khiển quanh nhà là một cách tuyệt vời để chế ngự các hành vi gây rắc rối của chó như sủa vì buồn chán. Bạn có thể cho chó một món đồ chơi có nhét bơ đậu phộng bên trong, hoặc chỉ đơn giản là lấy một nắm món khoái khẩu của chó để rải rác quanh phòng. Bạn cũng có thể bật radio hoặc ti vi cho chó nghe để âm thanh làm xao lãng nó.[1]
Tìm Cách cho Chó Bớt Sủa Nói chung[sửa]
- Đáp ứng nhu cầu của chó. Nếu chú chó của bạn đói hoặc ngày nào cũng bị bỏ suốt ngoài sân, có lẽ nó sẽ sủa. Không có phương pháp huấn luyện hành vi nào có thể chế ngự được nhu cầu về thức ăn hoặc được an ủi của chó. Đảm bảo chó của bạn phải có đủ nước uống mát và sạch để uống khi nó muốn, hai hoặc ba bữa ăn đủ dinh dưỡng mỗi ngày và được vào nhà.
- Loại trừ các vấn đề sức khỏe. Đôi khi chó sủa là để báo cho bạn biết rằng nó bị thương hoặc bị bệnh. Nếu cảm thấy chó có vấn đề về sức khỏe hoặc bị thương, bạn nên đưa nó đến bác sĩ càng sớm càng tốt.[2]
-
Dùng
các
phương
pháp
huấn
luyện.
Dạy
chó
hiệu
lệnh
“im
lặng”
là
một
phương
pháp
huấn
luyện
tuyệt
vời.
Mệnh
lệnh
này
hữu
ích
cho
mọi
kiểu
sủa,
tuy
có
lẽ
đó
là
lựa
chọn
duy
nhất
để
giải
quyết
một
số
vấn
đề
về
hành
vi
như
sủa
bảo
vệ
lãnh
thổ.[2]
- Mỗi lần chú chó của bạn sủa một cách không cần thiết, bạn hãy giơ món yêu thích của chó lên để đánh lạc hướng nó khỏi “kẻ xâm nhập”.[1]
- Khi chó đã ngừng sủa, nói “im lặng” và thết đãi món nó thích.[1]
- Dần dần kéo dài thời gian chó phải im lặng trước khi được thưởng. Cuối cùng bạn sẽ đạt đến mức độ bảo được chó ngừng sủa khi chỉ cần nói “im lặng”mà không cần thết đãi nó.[1]
-
Cho
chó
vận
động
nhiều
hơn.
Tập
thể
dục
là
một
cách
hay
để
kiềm
chế
hành
vi
gây
phiền
toái
của
chó,
kể
cả
việc
sủa
quá
độ.
Dù
chú
chó
của
bạn
có
lo
lắng,
bảo
vệ
lãnh
thổ
hay
chỉ
đơn
thuần
buồn
chán,
việc
vận
động
cũng
có
thể
giúp
giảm
cường
độ
và
tần
suất
kiểu
sủa
gây
rắc
rối
của
nó.[3]
- Tùy vào độ tuổi và thể lực của chó, bạn có thể cho chó tập theo nhiều cách. Đi bộ đường dài thích hợp với chó già, nhưng chó trẻ hơn có thể thích thú chạy bộ cùng với bạn, chơi trò nhặt bóng, kéo co hoặc chơi đồ chơi tương tác.[3]
- Ngăn chặn những thứ quấy rầy chó. Nếu chó của bạn sủa ầm ĩ mỗi khi nhìn thấy hoặc nghe thấy thứ gì đó bên ngoài, giải pháp đơn giản là không để nó nhìn hoặc nghe thấy tác nhân kích thích đó. Khi chó đứng ở cửa sổ và sủa, bạn thử lắp rèm hoặc mành cửa để nó không trông thấy người hoặc vật đi ngang qua. Nếu tiếng động bên ngoài kích thích chó, bạn thử bật radio suốt ngày để đánh lạc hướng chó và át âm thanh bên ngoài.[3]
-
Tham
khảo
sự
tư
vấn
của
chuyên
gia.
Có
nhiều
chuyên
gia
xử
trí
các
hành
vi
khác
nhau
của
chó,
mỗi
người
có
chuyên
môn
riêng.
Cho
dù
chọn
chuyên
gia
nào,
bạn
cũng
nên
kiểm
tra
trình
độ
của
họ,
tìm
lời
giới
thiệu
và
bình
phẩm
trên
mạng.
Nếu
không
tìm
được
trên
mạng,
bạn
có
thể
nhờ
bác
sĩ
thú
y
giới
thiệu
một
chuyên
gia
có
thể
giúp
đỡ
chó
của
bạn
với
những
nhu
cầu
riêng
biệt
của
nó.[5]
- Người huấn luyện thường có bằng cấp, nhưng cũng không nhất thiết. Người huấn luyện cũng có thể có nhiều chức danh khác như chuyên gia tư vấn hành vi, bác sĩ trị liệu thú cưng và chuyên gia tâm lý thú cưng.[5]
- Chuyên gia huấn luyện chó được chứng nhận (CPDT) bởi một tổ chức độc lập. Để được chứng nhận, CPDT tương lai phải hoàn thành một chương trình huấn luyện thực hành nghiêm ngặt, vượt qua cuộc kiểm tra đạt chuẩn và phải có thư giới thiệu.[5]
- Các chuyên gia hành vi có thể có nhiều chức danh khác nhau, nhưng bất cứ chuyên gia hành vi nào cũng phải có bằng thạc sĩ hoặc tiến sĩ về hành vi động vật. Thông thường một chuyên gia hành vi có bằng tiến sĩ được gọi là chuyên gia hành vi động vật ứng dụng được chứng nhận (Certified Applied Animal Behaviorist), và chuyên gia hành vi có bằng thạc sĩ được gọi là phó chuyên gia hành vi động vật ứng dụng được chứng nhận (Associate Certified Applied Animal Behaviorist).[5]
-
Thiết
bị
ngăn
chó
sủa.
Các
thiết
bị
ngăn
chó
sủa
như
vòng
cổ
ngăn
chó
sủa
khiến
chó
rất
khó
chịu
và
chỉ
nên
dùng
như
biện
pháp
cuối
cùng
khi
các
phương
pháp
khác
không
có
hiệu
quả.
Một
số
người
phản
đối
vòng
cổ
ngăn
chó
sủa
vì
cho
đó
là
thiết
bị
trừng
phạt.
Việc
huấn
luyện
có
hiệu
quả
hơn
nhiều
so
với
thiết
bị
trừng
phạt,
và
tất
nhiên
là
giải
pháp
tốt
nhất
về
lâu
dài
cho
các
rắc
rối
về
hành
vi,
nhưng
nếu
việc
huấn
luyện
không
có
tác
dụng
và
chủ
nhà
thì
dọa
đuổi
hoặc
gọi
cảnh
sát
can
thiệp,
có
lẽ
bạn
cần
viện
đến
vòng
cổ
ngăn
chó
sủa.[2]
- Vòng cổ dầu xả phát ra một lượng hơi xả ít và ngắn mỗi lần chó sủa. Loại vòng cổ này cho thấy ít nhất cũng có hiệu quả như vòng cổ điện tử và không có rủi ro gây đau hoặc khó chịu nhiều cho chó.[2]
- Vòng cổ siêu âm phát ra sóng siêu âm mà chỉ riêng chó mới nghe được. Loại này gây khó chịu cho chó nhưng không thực sự gây đau.[2]
- Vòng cổ điện cũng hoạt động tương tự vòng cổ dầu xả và vòng cổ siêu âm, nhưng phát ra một luồng điện chớp nhoáng vào cổ chó. Loại vòng cổ này có các mức điều chỉnh cường độ dòng điện. Nếu dùng loại này, tốt nhất bạn nên để ở mức thấp nhất để đề phòng chó bị thương. Nhắc lại, những cách này chỉ nên dùng như giải pháp cuối cùng.[2]
Lời khuyên[sửa]
- Huấn luyện và tập thể dục là những phương pháp tốt nhất để chế ngự bất cứ hành vi gây rắc rối nào của chó.
Nguồn và Trích dẫn[sửa]
- ↑ 1,00 1,01 1,02 1,03 1,04 1,05 1,06 1,07 1,08 1,09 1,10 1,11 1,12 1,13 1,14 1,15 1,16 1,17 1,18 1,19 1,20 1,21 1,22 1,23 https://www.mspca.org/pet_resources/barking-basics/
- ↑ 2,00 2,01 2,02 2,03 2,04 2,05 2,06 2,07 2,08 2,09 2,10 2,11 2,12 2,13 2,14 2,15 2,16 2,17 https://www.aspca.org/pet-care/dog-care/common-dog-behavior-issues/barking
- ↑ 3,0 3,1 3,2 3,3 3,4 3,5 3,6 3,7 3,8 3,9 http://www.humanesociety.org/animals/dogs/tips/how_to_stop_barking.html
- ↑ 4,00 4,01 4,02 4,03 4,04 4,05 4,06 4,07 4,08 4,09 4,10 4,11 4,12 4,13 4,14 4,15 4,16 4,17 4,18 4,19 4,20 4,21 4,22 4,23 4,24 https://www.aspca.org/pet-care/dog-care/common-dog-behavior-issues/separation-anxiety
- ↑ 5,0 5,1 5,2 5,3 https://www.aspca.org/pet-care/general-pet-care/behavioral-help-your-pet